Diễm Tinh cắn chút đau, nhưng dám lên tiếng, chỉ thể cật lực đẩy , nhỏ giọng gắt: “Anh bỏ em , gì về nhà …”
sức của cô địch với Tần Phong, chẳng mấy chốc hai tay Diễm Tinh Tần Phong một tay chế trụ đỉnh đầu. Một tay vẫn thong dong thăm dò da thịt non mịn.
“Tinh Nhi, cho em , em đừng hòng rời khỏi . Đơn ly hôn đó, xem ai dám nhận nó, c.h.ặ.t t.a.y đấy!” Tần Phong nghiến răng, đôi con ngươi đỏ lên. động tác tay vẫn dịu dàng. Ngay cả bàn tay chế trụ tay Diễm Tinh đỉnh đầu cũng kiềm chế sức lực khiến cô đau, những cũng đủ để Diễm Tinh tránh .
Nghe đến đây, Diễm Tinh mới mơ màng nhận chút đúng. Chỉ là hiện tại, Tần Phong cho cô cơ hội gì, môi lưỡi quấn lấy cô, cho phép cô lên tiếng. Nhận bên càng ngày càng càn rỡ, trong lòng Diễm Tinh liền phát một hồi chuông cảnh báo, Phong chuyện đấy xe chứ!
Chỉ là may mắn, ngay lúc cuối cùng xe cũng dừng . Tần Phong theo đó ngừng động tác của , đem Diễm Tinh bao tới một kẽ hở ôm cô bên trong. Cả quá trình nhanh, ước chừng đến 5 phút lưng Diễm Tinh chạm một mảng mềm mại. Khi cô cựa dậy một sức mạnh ép xuống nữa. Tiếp đó là thở nam tính mang theo chiếm hữu tuyệt đối của đàn ông cũng áp sát xuống, vây Diễm Tinh .
“Phong…đợi…đợi !” Diễm Tinh đẩy , hỏi một chút cái gì đơn ly hôn. là đàn ông để cô gì. Một đêm trong căn phòng to lớn sang trọng, tiếng nức nở của cô gái vang lên đến gần sáng mới chấm dứt.
Tần Phong cả cô vợ nhỏ đầy những dấu vết do cuộc yêu tối qua để , cong môi, hài lòng mỉm . Không ai khi thấy dòng chữ , cộng với việc cô bỗng nhiên biến mất lo sợ thế nào. Hắn thật sự lo sợ Tinh Nhi rời khỏi . Hiện tại khi thấy cô trong n.g.ự.c , Tần Phong mới thực sự yên tâm. Hắn đến sát Diễm Tinh cắn nhẹ lên tai cô rù rì: “Ly hôn? Em mơ cũng đừng mơ!”
Diễm Tinh cơn đói cho thức giấc. Cô mơ mơ màng màng khung cảnh xung quanh . Khi nhận đây là nơi nào, cô định dậy, chỉ là cử động, cả cô truyền tới một trận đau nhức. Nhớ tới buổi tối ngày hôm qua, Diễm Tinh đen mặt.
Vừa nghĩ tới tào tháo, tào tháo liền xuất hiện. Tần Phong mặc một bộ đồ ở nhà, tay cầm theo khay đồ ăn trong phòng. Thấy Diễm Tinh tỉnh, nhếch môi đặt khay đồ ăn lên bàn tới mặt cô nhẹ nhàng : “Tỉnh , đưa em rửa mặt đó ăn chút đồ ăn.” Nói xong vòng tay qua chân Diễm Tinh ôm cô lên. Diễm Tinh lạnh mặt đẩy tay : “Em cần!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-498.html.]
“Tinh Nhi, đừng nháo.” Tần Phong vẫn kiên nhẫn đưa tay . Diễm Tinh đẩy nữa, chỉ thể cam lòng để cho ôm cô trong phòng vệ sinh. Ai bảo thể lực của cô thua kém chứ.
Đến khi bên ngoài là chuyện của 30 phút . Tần Phong đặt Diễm Tinh lên đùi , với lấy bát cháo múc một thìa cháo tới miệng Diễm Tinh: “Ăn chút gì .”
Diễm Tinh thật phát giận hề nhẹ, cô mặt lời nào, cũng mở miệng. Thấy cô như , Tần Phong thở dài, đặt bát cháo xuống, đem mặt Diễm Tinh : “Bất kể như thế nào, cũng ly hôn. Em giận dỗi cũng vô ích.”
Giờ Diễm Tinh mới nhớ còn loại chuyện cô nhíu mày: “Em ly hôn bao giờ?”
Tần Phong trầm mặc một lát mới : “Dì Trần lúc dọn phòng thấy một tờ đơn ly hôn bàn việc của em.”
Diễm Tinh bây giờ mới hiểu nguyên do vì hôm qua Tần Phong tức giận như . Nguyên lai là hiểu nhầm cô ly hôn với . Ngày hôm đó khi về nhà, cô tùy tiện đặt tờ đơn ly hôn của Diệu An lên bàn, cơ bản là quên mất. Nghĩ đến đây, Diễm Tinh nên giận nữa .
Mà Tần Phong thấy vẻ mặt Diễm Tinh đổi liên tục, mày kiếm nhíu bồi thêm một câu: “Có c.h.ế.t cũng ly hôn!”
Diễm Tinh thở dài dựa n.g.ự.c Tần Phong: “Ừm, chúng ly hôn.” Cô thể ly hôn với Phong đây? Cô căn bản là .
“Anh hiểu lầm , tờ giấy ly hôn đó là của An An. Cậu để quên nên em mới giúp mang về. Từ đầu tới cuối, em hề nghĩ ly hôn với .”
Nghe tới đây Tần Phong biểu cảm vô cùng kỳ quái, hồi lâu mới thở một , gật đầu: “Vậy hiện tại ăn chút gì đó .”