Dì Trần sớm đợi hai ở bên . Nhìn thấy Tần Phong ôm Diễm Tinh xuống nhà, dì Trần nhẹ, cũng tự giác xuống để hai họ tự nhiên. Thật tự nhiên chỉ một A Tinh, còn về Tần Phong, căn bản quan tâm tới ánh mắt của khác. Bà còn nhớ đầu tiên Tần Phong bế Diễm Tinh xuống nhà, còn dỗ dành cô ăn cơm, mắt xung quanh suýt nữa rơi hết. Cũng vì như thế nên Diễm Tinh càng ngượng ngùng. Vì ngày hôm đó, Tần Phong hạ lệnh cho phép ai quấy rầy hai họ khi ăn cơm.
Diễm Tinh Tần Phong bế phòng ăn. Lúc cơn buồn ngủ của cô lập tức bay sạch, đồ ăn ngon bàn bắt đầu động đũa. Cả ngày hôm nay cô chỉ mấy miếng bánh trong bụng, hiện tại thấy đồ ăn, bụng bắt đầu lên tiếng.
Tần Phong bên cạnh thấy cô ăn cơm, dù động tác tao nhã nhưng nhanh, nhíu mày. Rốt cuộc là bận đến mức nào đói thành như .
"Tinh Nhi, đừng bỏ bữa." Tần Phong lấy một miếng thịt cua gắp đến bên miệng cô, đau lòng .
Diễm Tinh ăn miếng thịt đũa , nhẹ: "Vâng."
Ăn uống xong xuôi rốt cuộc Diễm Tinh cũng khôi phục tinh lực. Cô cùng Tần Phong phòng khách nghỉ ngơi.
Tần Phong một tay ôm eo cô : "Hôm nay, Chu phu nhân dẫn theo một cô gái tới biệt thự Chu Thiên Ân đang ở."
"À." Diễm Tinh cong môi, một tiếng đó tiếp: "Vậy chúng cứ để cho họ thành mong , thấy ?"
"Được." Tần Phong áp trán trán cô, sủng nịnh . Chỉ cần cô , đều thể đáp ứng.
"Phong ca ca, cảm ơn ." Diễm Tinh mỉm , ôm mặt Tần Phong hôn một cái lên má . Tần Phong đối với cô thật sự !
"Cảm ơn như , đủ thành ý ?" Tần Phong gian, thẳng mắt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-307.html.]
Diễm Tinh ở cùng lâu, thể nghĩ gì. Nét mặt cô đổi đó : "Vậy thế nào?"
"Em rõ ?" Tần Phong cô , khóe môi cong lên hôn Diễm Tinh một cái, khàn giọng . Tay vuốt ve đôi môi non mềm, dùng sức ấn xuồng.
Diễm Tinh chớp chớp mắt : "Vậy, đợi em tắm xong ." Bộ dáng lúc của cô là vô cùng quyến rũ.
Gân xanh trán Tần Phong nhảy lên: "Anh giúp em!"
"Không, hôm nay em tự tắm. Anh ở bên ngoài đợi em ." Nói xong, đợi Tần Phong thêm cô chạy lên phòng.
Tần Phong bật , cô vợ nhỏ lớn gan trêu chọc nhưng tai cô bán cô, ửng đỏ một mảng . Tần Phong tao nhã dậy, từng bước lên phòng.
Lúc , khi Diễm Tinh bên ngoài, đầu tóc cô sấy khô. Trên cô mặc chiếc áo sơ mi đen của Tần Phong. Da thịt trắng nõn mịn màng lớp áo đen càng càng mê . Tần Phong cô chớp mắt, đây là đầu tiên cô vợ nhỏ chủ động lấy lòng như .
Diễm Tinh nhẹ đến bên giường, hạ xuống, cả cô Tần Phong. Bàn tay nhỏ bé học theo động tác của Tần Phong vẫn thường , đốt lửa . Đôi môi nhỏ nhắn non mềm chạm nhẹ môi Tần Phong, vòng đến tai thổi khí: "Phong...em cảm ơn như thế ...thành ý đủ ?"
Giọng của cô lúc mang theo dụ hoặc cùng tình ý, cho lý trí của Tần Phong gần như còn. Hắn túm lấy gáy cô đem mặt cô đối diện với , đôi mắt tràn đầy du͙© vọиɠ cô vợ nhỏ, khàn đυ.c : "Rất ." Nói xong cũng nhanh chóng phủ lấy đôi môi . Tay Tần Phong cũng gấp gáp lướt trong chiếc áo sơ mi vốn vì động tác của Diễm Tinh mà xê dịch lên bắp đùi mềm mại. Không khí trong căn phòng ngày càng nóng. động tác của Tần Phong bỗng nhiên Diễm Tinh chặn .
Cô ngẩng đầu lên, thở chút gấp gáp gượng hai tiếng, bất đắc dĩ : "Phong...em hôm nay bà dì đến thăm, cho nên thể ý ." Nói xong, cô để ý đến sắc mặt cứng ngắc của Tần Phong mà nhổm dậy, chạy mất. Tần Phong ngây cô gái còn đang chọc ghẹo , hiện tại chạy , hai mắt đỏ rực, bật thành tiếng. Tốt lắm, cô gái học cách giở trò vô , còn là dùng .
Tần Phong thẳng dậy, khóe miệng nhếch lên, đúng lúc điện thoại của vang lên. Là tin nhắn của Diễm Tinh gửi tới: "Hôm nay thể em tiện. Em sẽ ngủ ở phòng cho khách. Ngủ ngon nha, yêu !" Đằng tin nhắn còn kèm theo mấy hình trái tim màu đỏ to.
Khóe môi Tần Phong giật giật. Khoảng 2 phút từ giường lên, chỗ quần áo Diễm Tinh kéo đến xộc xệch chỉnh trang , Tần Phong thản nhiên khỏi phòng. Từng bước chân nhẹ nhàng tiến đến căn phòng dành cho khách mà Diễm Tinh đang trốn.