Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-07-01 12:29:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy cô ta bước vào, Tần Phong nhàn nhạt lên tiếng: "Có chuyện gì? Cô nói đi!"

 

"À, là bên gia tộc Lucas. Đợt vừa rồi lão đại của họ sang bên Lâm gia thương lượng với chú hai của em. Em nghe ngóng được có liên quan tới anh." Quách Ngọc lấy lại vẻ mặt trấn tĩnh, ngồi xuống chiếc ghế đối diện Tần Phong và Diễm Tinh nói.

 

Tần Phong gật đầu: "Chuyện này tôi đã biết."

 

"Họ chuẩn bị cho lô hàng sắp tới, sẽ đi đến Trung Đông. Mà lô hàng này trùng hợp đường đi với lô hàng bên anh, em nghĩ nên cẩn thận một chút." Quách Ngọc cười gượng nói tiếp.

 

"Cái này tôi cũng đã biết. Nếu cô không còn việc gì, vậy có thể về được rồi." Tần Phong nhíu mày, mất kiên nhẫn nói.

 

Diễm Tinh ngồi trong lòng hắn, nghe giọng điệu này sống lưng không khỏi lạnh lẽo. Khi ở bên cạnh cô, hắn chưa từng dùng ngữ điệu như vậy. Kể cả khi tức giận với cô, hắn cũng không dùng giọng điệu này. Cô nâng mắt nhìn gương mặt Quách Ngọc bên kia, không khỏi nảy sinh chút thương cảm.

 

Quách Ngọc nghe hắn trắng trợn đuổi người, cũng không thể tiếp tục ở lại. Miễn cưỡng cười một tiếng nói: "Em chỉ đến nói vậy thôi, bên tập đoàn còn có việc, em đi trước đây. Lần sau em sẽ lại đến thăm ông ngoại Lâm."

 

"Quách Ngọc, theo lời ông ngoại tôi, Lâm gia và Quách gia cũng có giao tình mấy chục năm. Cho nên, cô đừng tự mình phá hủy đi giao tình đó." Khi chân Quách Ngọc chuẩn bị bước ra bên ngoài, giọng nói của Tần Phong đột ngột vang lên.

 

Hắn đang cảnh cáo cô! Cảnh cáo cô không được đυ.ng đến cô gái của hắn! Quách Ngọc cắn răng: "Anh yên tâm, em sẽ không làm những chuyện như vậy." Nói xong, Quách Ngọc cũng không ở lại đây lâu thêm, nhanh chóng đi ra ngoài. Cô ta sẽ không làm gì, nhưng người khác có làm hay không thì cô ta cũng không quản được. Một ý nghĩ nhe nhóm trong lòng Quách Ngọc.

 

Diễm Tinh nhìn Quách Ngọc đi giống như chạy đằng kia nhíu mày nói: "Cô ấy vừa nói tới lô hàng đi Trung Đông của anh, có ổn không?"

 

"Không sao, anh đã sắp xếp rồi." Tần Phong cúi người hôn lên trán cô.

 

Sau đó hắn cong môi nhìn Diễm Tinh: "Lúc nãy có phải em đang ghen không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-264.html.]

 

"Em ghen đó, vậy thì sao chứ!" Diễm Tinh trừng hắn, dáng vẻ không nói lý.

 

"Không sao, rất tốt. Vậy anh có thể xem đây là câu trả lời của em không?" Tần Phong hiếm khi nở nụ cười tươi như vậy. Âm thanh từ tính dẫn dắt Diễm Tinh đi theo hướng mình muốn nghe.

 

"Đến thời hạn, nếu em nói không, vậy anh sẽ đồng ý sao?" Diễm Tinh bĩu môi.

 

"Đương nhiên là không!" Ý cười trong mắt Tần Phong sâu thêm một tầng. Hắn đã nói rồi, đến lúc đó cô vẫn không chịu thông suốt vậy hắn chỉ còn cách ép buộc cô ở lại bên cạnh mình.

 

"Vậy anh còn hỏi làm gì chứ. Kết quả không phải anh đã rõ rồi sao?" Diễm Tinh hừ lạnh chui đầu vào lòng hắn. Người này quá bá đạo, bá đạo đến mức cô không thể làm gì hơn ngoài nhảy vào cái bẫy mà hắn đã bố trí sẵn. Dù biết là như vậy cô vẫn cam tâm tình nguyện nhảy xuống. Nhưng cô biết Tần Phong thật lòng với cô. Kiếp trước nếu như nói Lưu Hạo cũng từng có tình cảm với cô, thì hắn không thể hiện gì quá nhiều. Cô cũng rất ít khi cảm nhận được tình cảm của Lưu Hạo. Nhưng với Tần Phong thì khác, thời thời khắc khắc ở bên cạnh hắn cô đều có thể cảm nhận được.

 

"Anh muốn nghe chính em nói ra. Nếu không về sau, em lại lật lọng thì không phải anh lỗ rồi sao?" Tần Phong không cho cô trốn, ép cô đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của hắn.

 

"Ai... ai thèm lật lọng!" Diễm Tinh bị hắn nhìn có chút ngại, lắp bắp nói.

 

"Được, là lời em nói đấy." Đáy mắt hắn nhuộm đầy ý cười. Hắn nâng cằm Diễm Tinh lên, hôn xuống đôi môi đỏ mọng của cô. Hắn từ dịu dàng trở nên mạnh bạo. Giống như muốn hút cạn sinh khí của Diễm Tinh. Bàn tay nóng ấm của hắn lướt qua phần da thịt non mềm của cô.

 

Diễm Tinh bị hành động của hắn dọa đến, quay đầu muốn thoát. Lại bị hắn giữ chặt không thoát nổi, đành nức nở nói: "Nhà ông...ông ngoại. Anh...đừng làm...loạn."

 

Tần Phong cười cười vẫn chuyên tâm hôn cô. Chiếc váy trên người Diễm Tinh bị hắn kéo xuống vai để lộ ra phần xương quai xanh tinh xảo và thấp thoáng vòng 1 quyến rũ. Đôi môi ấm nóng của Tần Phong lướt qua cổ Diễm Tinh, để lại từng dấu ẩn đỏ chót ở đó.

 

Diễm Tinh bị hắn làm cho thần trí không rõ, cắn chặt răng không cho chính bản thân mình kêu thành tiếng. Không biết bao lâu sau hắn mới thỏa mãn ngẩng đầu lên. Thấy cô gái nhỏ đôi mắt tràn ngập sương mù yếu ớt nằm trong tay hắn, ý cười trên khóe môi Tần Phong ngày càng đậm, hài lòng nhìn những dấu vết mình vừa làm ra trên người cô. Tần Phong kéo váy cô lên, khàn giọng nói: "Vì đây là là chỗ của ông nên mới tha cho em một lần, nếu không..."

 

Diễm Tinh mềm nhũn nằm trong tay hắn run nhẹ. Người này thật sự chưa từng yêu ai sao? Kỹ thuật trêu ghẹo của hắn thế nào lại thành thục hơn một người đã từng yêu qua một đời như cô thế này.

Loading...