Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-06-28 14:01:04
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Được, đều theo ý em." Tần Phong không nói hai lời liền đồng ý.

 

"Cảm ơn anh." Diễm Tinh thấy hắn đồng ý, vui mừng gật đầu.

 

"Nếu lần sau em còn nhắc đến mấy câu cảm ơn này, anh sẽ phạt em." Tần Phong không thích nghe cô nói lời cảm ơn với hắn, cúi xuống hôn lên khóe môi cô nghiêm mặt cảnh cáo.

 

"Em biết rồi." Diễm Tinh cũng hiểu tính hắn, nhu thuận gật đầu.

 

Chiều hôm đó, cô hẹn với Diệu An đến thăm Nhu Nhi. Dạo này tình trạng của Mạn Nhu khá tốt. Mỗi ngày đều tập vật lý trị liệu. Lúc này nhìn Diễm Tinh và Diệu An tới, không biết sao mặt lại có chút ửng đỏ, không dám nhìn tới Diễm Tinh.

 

Diễm Tinh và Diệu An đều nhìn được Mạn Nhu mất tự nhiên. Diệu An chọc chọc Diễm Tinh, nhỏ giọng nói: "Nhu Nhi hôm nay nhìn cậu trông khác thường lắm."

 

"Tớ cũng thấy vậy." Diễm Tinh nhẹ giọng nói lại.

 

"Nhu Nhi, hôm nay cậu nhìn thấy bọn tớ lại giống như nhìn thấy người thương vậy, còn bày đặt ngại ngùng nữa chứ." Diễm Tinh cười trêu chọc Mạn Nhu. Ai ngờ đâu nghe được câu này của cô mặt Mạn Nhu đỏ càng ngày lại lợi hại, còn lắp bắp nói: "Các...các cậu nói...linh tinh gì đấy!"

 

Diễm Tinh và Diệu An ngơ người, nhìn cô bạn mình như người ngoài hành tinh.

 

"Nhu Nhi...cậu." Diệu An nhìn Mạn Nhu tròn mắt nói.

 

""Này...cậu có phải không khỏe ở đâu không?" Diễm Tinh đi tới, đưa tay muốn sờ trán xem cô bạn mình có sốt không thì Mạn Nhu tránh đi, trừng mắt nhìn hai cô bạn thân của mình: "Các cậu còn trêu tớ nữa à. Là tối qua tớ mơ thấy các cậu đi lấy chồng, bỏ lại tớ bơ vơ một mình nên mới vậy đó."

 

"Các cậu mà còn tiếp tục, tớ sẽ tuyệt giao với các cậu thật đó." Mạn Nhu thẹn quá hóa giận, gắt lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-253.html.]

 

"Được rồi, không trêu cậu nữa." Diệu An cười cười đến canh Mạn Nhu, tỏ vẻ hối lỗi nói: "Nhu Nhi đại nhân, đại nhân rộng lường, đừng chấp kẻ tiểu nhân được không ạ?"

 

"Hừ, tha cho các cậu lần này." Mạn Nhu hừ hừ chu môi nói.

 

"Mấy ngày nay cậu cảm thấy người tốt không?" Diễm Tinh ngồi xuống ghế, tiện thể xem xét tình hình Mạn Nhu một lượt.

 

"Sức khỏe tớ cảm thấy đã lấy lại 90 phần trăm rồi. Chỉ có chân cần phải tập luyện nhiều hơn mới có thể trở về trạng thái ban đầu. Bác sĩ nói tớ hồi phục tốt lắm, nếu chăm chỉ luyện tập, tháng sau là có thể xuất viện rồi." Mạn Nhu cười nói. Cô ở trong việc, sắp mốc đến nơi rồi.Chỉ mong mau chóng về nhà để hít khí trời thoải mái thôi.

 

"Cậu có muốn gặp người đó không? Tớ đưa cậu đi gặp." Diễm Tinh gật đầu nói, ậm ừ một lúc mới nói.

 

Mạn Nhu hơi sững lại, sau đó cười thản nhiên nói: "Được, cũng đến lúc tớ giải quyết ân oán này rồi."

 

Ngày hôm sau, khi được sự cho phép của cha mẹ Giản cùng bác sĩ. Diễm Tinh và Diệu An dẫn Mạn Nhu ra ngoài nửa ngày. Thật ra Mạn Nhu hồi phục khá tốt, ngoài việc đi đứng chưa được như xưa thì tất cả đều ổn, hiện tại hoàn toàn đã có thể xuất viện. Có điều cha mẹ Giản không yên tâm, muốn Mạn Nhu ở lại viện theo dõi thêm một thời gian, Mạn Nhu vì không muốn cha mẹ lo lắng nên cũng đành đồng ý.

 

Nơi Diễm Tinh đưa cô đến chính là địa điểm mà Mạn Nhu bị đâm. Nhìn thấy khung cảnh này, ký ức ngày đó dần dần hiện ra trong đầu Mạn Nhu. Nếu không phải số cô may mắn, ngày đó Tuấn Khải quay lại thì chắc hiện tại cô đang nằm ở dưới đất chơi với giun rồi. Nghĩ đến đây lòng Mạn Nhu lạnh đi một nửa.

 

Đến nơi, ở đó đã có mấy người áo đen chờ sẵn, cùng với một người phụ nữ đang quỳ dưới đất, bộ dáng nhếch nhác không chịu nổi. Ánh mắt Mạn Nhu khi nhìn người phụ nữ đó mang đầy phức tạp. Trong ánh mắt đó có oán hận, có chút thương xót nhưng nhiều hơn cả là thất vọng. Nơi đây là một khu ở ngoại thành, người đi vốn không nhiều. Mà chỗ này lại là chỗ hoang vu, đằng sau một toàn nhà đang xây. Càng không có người đi lại. Huống hồ, người của Tần Phong đã sớm đem khu này phong tỏa lại, đến một con ruồi cũng không lọt vào nổi. Cho nên họ mới quang minh chính đại đưa Nhật Hà tới đây.

 

Nhật Hà thân thiết với cô từ khi cô chỉ mới là một cô bé mười mấy tuổi. Cô coi cô ấy như người chị của mình, có gì cô cũng nói với cô ấy. Không ngờ rằng, người đ.â.m cho cô một nhát d.a.o lại là người cô tin tưởng nhất.

 

Chiếc xe sang trọng từ từ dừng lại. Mạn Nhu được trợ giúp xuống xe, hiện tại cô vẫn phải ngồi xe lăn. Diễm Tinh và Diệu An một trái một phải đi bên cạnh cô.

Loading...