Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-06-21 02:25:21
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà Lâm lão gia bên này khi thấy một cô gái xinh đẹp như thiên sứ từ trên tầng bước xuống. Trên người còn mặc một bộ váy ở nhà, hiển nhiên là cô gái này tối qua ngủ lại đây, thì hai mắt đã muốn rớt ra đến nơi. Ông biết cháu ông có người trong lòng, nhưng lại không nghĩ đến đã phát triển tới mức này rồi.

 

Hiện giờ nghe Tần Phong dịu dàng gọi cô gái đó ông lại càng không thể tin nổi. Cháu ông biết cách ăn nói như vậy từ bao giờ?

 

Diễm Tinh không thể làm gì khác là đi xuống cạnh Tần Phong, cười nhẹ chào hỏi: "Cháu chào Lâm lão gia ạ."

 

Lâm lão gia lúc này mới hoàn hồn, cười tươi nói: "Chào cháu, ông là ông ngoại của thằng nhóc này. Cứ gọi ông ngoại Lâm là được rồi."

 

Diễm Tinh đỏ bừng mặt, liếc Tần Phong một cái sau đó cũng nhu hòa trả lời: "Ông ngoại Lâm."

 

"Tốt, tốt." Lâm lão gia cười đến nỗi thấy răng không thấy mắt đâu, luôn miệng kêu tốt. Diễm Tinh thì hiện tại chỉ muốn ngay lập tức đi lại lên tầng. Trước đây khi ở Trừng Viên cô cũng không ăn mặc quá câu nệ. Hôm nay khi tỉnh dậy thấy bộ váy đã được chuẩn bị sẵn trong phòng tắm, cô cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều liền lấy nó mặc. Không ngờ gặp Lâm lão gia trong truyền thuyết ở đây khiến cô không khỏi xấu hổ. Tần Phong rõ ràng cố tình, khiến cô rơi vào tình cảnh này, cũng để cô không còn cách nào khác ngoài chấp nhận hắn, quá bá đạo!

 

Nghĩ vậy Diễm Tinh không khỏi trừng mắt liếc Tần Phong thêm một cái nữa. Mà Tần Phong nhận được cái liếc kia, con ngươi tràn ngập ý cười. Hắn đúng là muốn mọi người nghĩ rằng tối qua hắn cùng cô có chuyện gì đó. Cô gái nhỏ rất thông minh, hắn tin rằng cô có thể đoán ra ý hắn.

 

Lâm lão gia ngồi bên này thấy Diễm Tinh liếc cháu mình, mà cháu mình ngược lại một chút phản ứng tức giận cũng không có còn cùng cô cười, ông quả thật được mở mang tầm mắt. Người duy nhất trên đời làm được việc này đến nay e là cũng chỉ có cô gái trước mặt ông.

 

"Cháu gái, cháu tên gì vậy?" Lâm lão gia hắng giọng cười nói.

 

Diễm Tinh thu hồi lại ánh mắt bất mãn trên người Tần Phong, cười dịu dàng nhìn Lâm lão gia nói: "Dạ, cháu tên Triệu Diễm Tinh ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-238.html.]

 

"Diễm Tinh...À, hóa ra cháu là cô con gái bảo bối của Triệu Chính đấy hả." Lâm lão gia nghĩ một lúc, hai mắt mới phát sáng nói. Hóa ra là cô gái được cả Triệu gia nâng đỡ trên lòng bàn tay. Lâm lão gia âm thầm quan sát cô gái trước mặt thêm một lần nữa. Cô gái này cả người toát lên vẻ thân thiện dễ gần, nhưng không mất đi uy nghi quý khí của một tiểu thư hào môn. Từng cử chỉ đều mang theo một loại phong tình riêng biệt. Cách hành xử lại không kiêu căng ngạo mạn, công thêm gương mặt xinh đẹp tinh tế, bảo sao có thể câu được hồn đứa cháu này của ông.

 

"Cha cháu đúng là cha Triệu ạ." Diễm Tinh mỉm cười nhu hòa nói.

 

"Triệu Chính có cô con gái tốt như vậy, bảo sao lại không mang ra ngoài nhiều. Nếu thật sự manh đi, e là cửa nhà đã sớm không còn toàn vẹn." Lâm lão gia cười đùa nói.

 

Diễm Tinh cười nói lại: "Ông khen quá rồi ạ, cha cháu không muốn cho cháu ra ngoài vì cha sợ cháu quá nghịch ngợm sẽ làm mất mặt gia đình mà thôi ạ."

 

"Haha, cô bé này lại rất khiêm tốn." Lâm lão gia cười ha hả nhìn Diễm Tinh.

 

"Ông ngoại, ông cũng nhìn thấy cô ấy rồi, hiện tại cháu cùng cô ấy còn có việc. Hôm nào có thời gian cháu sẽ đưa cô ấy đến Lâm gia trò chuyện với ông." Tần Phong thả nhiên lên tiếng, tay vòng qua hông Diễm Tinh kéo cô dựa vào người hắn.

 

Lam lão gia lườm cháu mình mắng nhẹ một câu: "Thằng nhóc này, cháu đây là muốn công khai đuổi ổng hả? Đợi lúc cháu dẫn con bé đến gặp ta, chắc cũng phải mấy năm nữa!"

 

Khóe môi Diễm Tinh giật giật, nhưng cũng không thể làm Tần Phong mất mặt, cô nhéo một cái lên eo hắn rồi ngồi thẳng người dậy, cười xin lỗi nói: "Cháu còn chút chuyện trong nhà, hôm nay thất lễ rồi ạ. Hôm sau cháu chắc chắn sẽ sang làm phiền ông ngoại Lâm."

 

Lâm lão gia nghe vậy rốt cuộc cơ mặt cũng thả lỏng nói: "Tốt, tốt, phải mau đến nhà ông có biết không. Lúc đó ông sẽ sai người làm thật nhiều món ngon cho cháu ăn."

 

Diễm Tinh cười nhu thuận thưa "Vâng." Sau đó cô cùng Tần Phong tiễn Lâm lão gia ra bên ngoài, đợi đến khi xe của Lâm gia lăn bánh cô mới trừng mắt nhìn hắn: "Phong ca ca! Anh cố ý có đúng không?"

Loading...