Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-06-21 02:24:58
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Phong đem Diễm Tinh lên phòng, đặt cô xuống giường của mình rồi mới quay người vào trong phòng tắm xả nước, chuẩn bị đồ cho cô rồi mới ra ngoài. Đến khi đi ra, ánh mắt hắn muốn có bao nhiêu cưng chiều liền có bấy nhiêu. Tần Phong ôm Diễm Tinh lên, cười nhẹ rồi bế cô vào trong phòng tắm. Nhìn gương mặt đang say ngủ của cô gái nhỏ, Tần Phong hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô một cái rồi gọi: "Tinh Nhi."

 

Thấy cô gái trong n.g.ự.c mình vẫn nằm ngủ ngon lành, hắn lại cúi xuống hôn cô sâu hơn, đến khi Diễm Tinh vì bị quấy rầy mà mở đôi mắt mờ sương ra hắn mới rời khỏi môi cô, khàn khàn nói: "Em muốn tự mình tắm hay tôi giúp em tắm?"

 

Đại não Diễm Tinh còn đang mơ hồ bị câu nói của Tần Phong làm tỉnh, mắt cô mở to cười còn khó coi hơi khóc nói: "Em...tự tắm!"

 

Tần Phong bật cười lớn, sau đó đem cô thả xuống, điểm chóp mũi cô sủng nịnh nói: "Tha cho em lần này." Nói xong hắn cũng quay người ra bên ngoài, lần này hắn đi rất nhanh giống như muốn đạp cửa xông ra. Diễm Tinh nhìn vậy hơi khó hiểu nhưng cũng không nghĩ gì nhiều, cô cởi bỏ bộ váy đang mặc trên người bước vào bồn tắm. Lúc nãy người của cô bị Lưu Hạo chạm qua, cô cũng khó chịu. Lại nghĩ đến Tần Phong ở trên xe làm chuyện gì đó, mặt Diễm Tinh không khỏi nóng lên. May mà Tần Phong chưa biết chuyện Lưu Hạo còn đυ.ng vào tay cô, nếu không.... Nghĩ đến đây, Diễm Tinh bỗng nhớ ra một chuyện. Không ổn rồi, với tính cách của Tần Phong vậy thì Lưu Hạo....

 

Diễm Tinh vội vàng tắm rửa rồi nhanh chóng bước ra khỏi bồn tắm.

 

Quả nhiên Diễm Tinh nghĩ đúng, hiện tại trong thư phòng, người đàn ông đang ngồi trên ghế vẻ mặt giống như Tula vừa bước ra khỏi địa ngục. Ánh mắt hắn lạnh lẽo lại âm trầm: "Chặt tay người đó cho tôi!"

 

Jason đang mở miệng định nói thì bên ngoài cửa giọng nói ngọt ngào của Diễm Tinh vang lên: "Phong ca ca!"

 

Tần Phong nghe được giọng cô khẽ nhíu mày rồi đưa cho Jason một ánh mắt. Jason hiểu ý liền đi ra bên ngoài mở cửa. Ngay lập tức một gương mặt đẹp đến mê hoặc lòng người hiện ra. Cô gái đó ánh mắt trong sáng không chút tạp niệm đang nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang ngồi bên trong. Jason cung kính cúi đầu nhìn Diễm Tinh chào một tiếng: "Tiểu thư."

 

Diễm Tinh gật đầu rồi đi vào trong phòng: "Cái đó, em làm phiền anh bàn việc à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-236.html.]

 

Tần Phong nhìn cô gái đang đi đến cạnh mình, tóc vẫn còn ướt, chứng tỏ cô vừa tắm xong đã qua đây. Hắn cũng không ngốc đến mức nghĩ rằng cô gái nhỏ này sẽ nhớ hắn đến nỗi không nhìn thấy hắn thì sẽ không chịu được mà đi tìm. Tần Phong nhếch môi: "Không chỉ định làm phiền, em còn muốn phá có đúng không?"

 

Diễm Tinh bị hắn nói trúng tim đen, cười giả lả nói: "Em cũng đâu định phá."

 

"Tới đây ngồi." Tần Phong vỗ lên chân mình ra hiệu cho Diễm Tinh.

 

Cô đương nhiên hiểu ý hắn, trong lòng cô cân nhắc vài lượt nhưng nghĩ đến việc mình muốn nói, cô cuối cùng cũng bước đến gần Tần Phong ngồi xuống đùi hắn. Tần Phong nhướng mày nhìn cô gái nhỏ hôm nay ngoan đến lạ thường khí lạnh bỗng nhiên tỏa ra. Jason đứng một bên da đầu đã bị đông cứng đến nơi. Không có lệnh của thiếu gia, anh cũng chưa dám rời khỏi, chỉ có thể đứng đó cầu nguyện thiếu gia mau mau đá anh ta ra khỏi phòng.

 

Giống như nghe được tiếng lòng của Jason, Tần Phong mở miệng, ngữ điệu lạnh lẽo: "Ra ngoài!"

 

Jason nghe được lời này giống như được đại xá ngay lập tức bỏ chạy, trước khi đi còn không quên đóng lại cửa thư phòng cẩn thận. Ngay tức khắc, trong thư phòng trở lại yên tĩnh. Hồi lâu sau Tần Phong mới ôm eo cô gằn từng chữ nói: "Vì muốn cầu xin cho hắn, em lại có thể làm đến mức này?"

 

Đến bây giờ Diễm Tinh mới hiểu được vì sao Tần Phong tức giận. Cô "À" một tiếng rồi nhìn hắn. Đôi con ngươi kia nhìn cô chằm chằm, trong đó có thể nhận thấy một cỗ lửa giận đang dâng lên, càng ngày càng lớn. Người này là đang "ghen" à? Kì lạ là hiện tại cô lại không sợ dáng vẻ của hắn chút nào. Diễm Tinh bật cười nhìn hắn, lắc đầu nói: "Không phải, anh hiểu lầm ý em rồi."

 

Tần Phong nhíu mày, nghe cô nói tiếp.

 

"Em đúng là không muốn anh làm gì Lưu Hạo bây giờ, vì đối với em, anh ta còn giá trị lợi dụng. Chứ không phải vì em có tình cảm với anh ta. Nếu em thật sự có tình cảm với anh ta, em sẽ không để mặc anh muốn làm gì thì làm như vậy đâu!" Diễm Tinh bất đắc dĩ nói.

Loading...