Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một tuần nữa trôi qua, trong một tuần này những gia tộc lớn đang đấu thầu mảnh đất do chính phủ đưa ra đang gấp rút hoàn thành kế hoạch của mình. Trong lúc đó, một máy bay tư nhân của Triệu gia bí mật bay đến New York đón một vị khách đặc biệt tới Triệu thị.
Diễm Tinh vĩnh vì buổi đấu thầu này đã đưa thêm cho hai anh trai về những ý tưởng thiết kế cùng với thông qua video call với bà Rishima để bàn bạc. Tất cả mọi thứ đều được diễn ra trong im lặng. Buổi đấu thầu diễn ra vào thứ 2 tuần sau, tất cả những nhân vật m.á.u mặt trong giới kinh doanh đều sẽ đến tham dự buổi đấu thầu này.
Bà Rishima được sắp xếp đến ở biệt thự Triệu gia ít hôm. Thật ra bất động sản của ngài David trải dài khắp thế giới. Nhưng mà ông ấy không yên tâm để phu nhân của mình ở một mình. Công việc của ông ấy chưa sắp xếp xong cho nên mấy ngày nữa ông ấy mới bay sang được, còn bà Rishima thì phải đến sớm để tham gia buổi đấu thầu với vai trò là kiến trúc sư chính của Triệu thị.
Khi Triệu lão gia biết tin Triệu thị đã mời được vị nữ kiến trúc sư nổi tiếng thế giới về giúp buổi đấu thầu thì không khỏi bất ngờ. Ông cũng không thể ngờ được vị kiến trúc sư đã sớm ở ẩn hiện tại lại đồng ý giúp Triệu thị. Về âu mới biết được, hóa ra bà ấy chính là phu nhân của ngài David, người đã đặt thiết kế tại Ellie, mọi chuyện như sáng tỏ. Ngày hôm đó ông cười tươi nhìn đứa cháu gái bảo bối của mình không ngừng khen ngợi. Cũng vì vậy mà mẹ Triệu được thơm lây, bà được cha chồng khen hết lời về cách nuôi dạy con cái.
Lúc sau khi phu nhân Rishima đến nơi đầu tiên là muốn bà ở lại nhà chính Triệu gia, nhưng bà ấy muốn ở cạnh Diễm Tinh cho nên địa điểm trực tiếp đổi thành biệt thự Triệu gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-227.html.]
Trong phòng khách của biệt thư Triệu gia, một thiếu niên lai tây với mái tóc bạc và đôi mắt xanh nước biển đang ngồi uống nước, ăn điểm tâm. Thiếu niên này khoảng 14 tuổi, nhưng vóc người cao ráo gương mặt ma mị hút hồn. Từ trên người tỏa ra ánh hào quang sáng chói, lại cũng mang theo chút tinh nghịch đúng độ tuổi. Thiếu niên đó đang mải mê nghịch điện thoại thì nghe trên cầu thang có tiếng bước chân vang lên. Ngay sau đó là một bóng hình thiếu nữ mặc váy hồng nhạt đi xuống. Nước da thiếu nữ trắng ngần, lại được nắng chiếu vào càng khiến cô thêm phần rực rỡ diễm lệ. Thiếu niên đó nhìn thấy cô gái liền quẳng điện thoại sang một bên, nhanh chân chạy đến chân cầu thang nở một nụ cười vui vẻ nói: "Chị Tiểu Tinh."
"Lúc nào gặp em cũng thất em đang ăn, em còn như vậy, mấy năm nữa chắc chắn sẽ thành heo!" Diễm Tinh nhìn thiếu niên chán nản nói, mi mắt liếc nhẹ thiếu niên đang cười tươi như hoa trước mặt cô. Đây chính là em họ của cô Đắc Vũ Wilson. Em ấy vừa mới về nước được mấy ngày nay.
"Ai bảo đầu bếp nhà chị nấu ăn ngon. Đồ ăn ngon như vậy, có thành heo em cũng cam lòng." Đắc Vũ Wilson không chịu thua, cười hờ hờ nói.
"Kệ em, đến lúc chú dì nhận không ra em thì cũng đừng lôi chị vào." Diễm Tinh nhún vai không thèm quan tâm, cô lướt qua Đắc Vũ Wilson kia đi vào phòng bếp. Em họ này của cô về nước cũng đã được một tuần, vừa mới nhập học ở trường mới xong. Tuần tới này Lưu Hạo sẽ đến dạy cho cậu nhóc. Nghĩ đến việc sắp tới ngay cả ở nhà cô cũng có thể chạm mặt Lưu Hạo, Diễm Tinh không khỏi chán nản.
Dạo này Lưu Hạo thường xuyên xuất hiện trước mặt cô, lúc thì tình cờ lúc thì lại cố tình gọi cô đến phòng giảng viên. Đại loại là hầu như ngày nào cũng phải nhìn hắn.
"Chị Tiểu Tinh, em vừa về nước lại đúng lúc chị bận mấy ngày, em không đi chơi được. Hôm nay chị rảnh vậy chị đi chơi cùng em đi." Đắc Vũ Wilson lẽo đẽo theo sau Diễm Tinh bày ra vẻ mặt buồn rầu nói. Sau đó hít mũi nói tiếp: "Em không quen thuộc đường đi cùng với những chỗ chơi trong nước, chị dẫn em đi đi. Sang tuần em phải đi học rồi, cũng sẽ không có nhiều thời gián di chơi với chị, chị đi cùng em hôm nay được không?" Đắc Vũ Wilson đáng thương nói.