[Trọng sinh TN60] Nữ nhân vật phản diện thời mạt thế ở những năm 60 - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:49:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ăn cơm chẳng năng gì, trong lòng đều chứa chuyện riêng, bữa cơm kết thúc khá nhanh.

Trương Hồng ăn xong , xem Hứa Thiến, Tiêu Đông Thư cũng ăn xong, thấy Trần Quân cũng đặt bát đũa xuống, trực tiếp mang bát đũa của cả ba rửa ở bếp.

Làm xong tất cả những việc , Tiêu Đông Thư mới trở về phòng , lấy sách vở và mật ong chuẩn đến nhà họ Tô.

Trần Quân khinh thường liếc một cái, cái Tiêu Đông Thư thật sự coi là giáo viên đàng hoàng !

Tiêu Đông Thư đến nhà họ Tô thẳng cổng lớn sân, thấy tiếng động trong nhà chính đoán là đang ăn cơm, liền rẽ thẳng nhà chính.

“Bác hai Tô, thím hai Tô.” Tiêu Đông Thư nhà chính chào.

Lúc ăn cơm, kể chuyện Hứa Thiến và Lý lão tam mà Tô Thực về .

Cũng ý ai, chỉ là với nhà nên ít tiếp xúc với những như , lúc chuyện Tô còn Tô Thực và Tô Mộc mấy rõ ràng, cứ như thể thẳng tìm con dâu như .

Tô Thực chất phác, hiểu ánh mắt , còn hềnh hệch Tô Hiểu, dặn cô đừng qua với những như Hứa Thiến và Văn Quyên.

Tô Hiểu vẻ thật thà của cả , bất lực gật đầu.

Tô Mộc thì hiểu ý , “Mẹ, yên tâm, nhà chắc chắn như .”

Mẹ Tô gật đầu, thêm vài câu thì thấy tiếng Tiêu Đông Thư ở ngoài sân, liền vội vàng dừng chủ đề .

“Đông Thư, chúng đang ăn cơm trong nhà chính, , ăn ?”

Tô Mộc nuốt một miếng cải trắng, gọi Tiêu Đông Thư.

Tiêu Đông Thư đặt sách vở lên ghế đẩu bên ngoài, tự cũng xuống chiếc ghế nhỏ, “Không cần , hai Tô, ăn , các chị cứ ăn , đợi các chị ở ngoài.”

“Cha , cả hai, hai ăn , con ăn xong .”

Tô Hiểu lau miệng dậy, “Mẹ, hôm nay con hẹn với Trương Hồng Tiêu giảng bài, cùng sang nhà bác cả nữa nhé.”

Mẹ Tô gật đầu, Tô Hiểu mà chịu học thêm kiến thức thì bà đương nhiên cũng vui.

“Được, con về bộ quần áo khác , sáng tối trời lạnh , mặc cái mỏng, kẻo cảm lạnh.”

“Vâng.”

Tô Hiểu đáp lời liền ngoài, thấy Tiêu Đông Thư đang dựa tường nhắm hờ mắt, đang nghĩ gì.

Tiêu Đông Thư thấy động tĩnh của Tô Hiểu liền mở mắt, Tô Hiểu vẻ ôn hòa.

Tô Hiểu Tiêu Đông Thư quen thói đeo chiếc mặt nạ , nhịn lườm một cái, thẳng về phòng quần áo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-92.html.]

Tiêu Đông Thư Tô Hiểu phòng đóng cửa , mới sực nhớ vẫn đưa mật ong cho cô , Tiêu Đông Thư bất lực lắc đầu, chuyện thật nực , ăn cơm xong vội vàng qua đây chính là để đưa mật ong cho Tô Hiểu, nhưng thấy Tô Hiểu ngẩn quên mất chuyện , Tiêu Đông Thư đưa tay vỗ vỗ trán , cái đầu óc gì thế !

Tô Mộc thấy Tô Hiểu thẳng, cũng vội, chào cha ăn vội mấy miếng cơm cũng , thấy Tiêu Đông Thư đang bày một quyển sách đầu gối, đang vỗ trán.

“Đông Thư, thế?”

Tiêu Đông Thư tiếng Tô Mộc giật , nãy suy nghĩ quá nhập tâm, thấy tiếng Tô Mộc.

“À? , nãy sách nhớ một câu chuyện từng , định hôm nay kể cho bọn trẻ , sợ quên, nhắc nhở thôi, hai Tô ăn xong ?”

Tiêu Đông Thư vội vàng tìm một cái cớ.

Tô Mộc lý do , nhịn : “Đông Thư, vỗ đầu như thế sợ vỗ cho ngốc , ăn xong , hôm nay trời lạnh, về phòng bộ quần áo khác, cũng về một bộ , bộ dày hơn một chút, kẻo cảm lạnh.”

Tô Mộc lặp lời với Tô Hiểu, quả thật, ăn cơm xong ngoài đúng là thấy lạnh.

“Được, về quần áo , xong thì đến tìm nhé.”

Tiêu Đông Thư cầm sách, cúi đầu, trong lòng chút thất bại, một chuyến vô ích , quên mất chuyện chính!

“Anh Tiêu Đông Thư!” Tô Hiểu quần áo xong thì thấy Tiêu Đông Thư định ngoài, vội vàng gọi một tiếng, “Trương Hồng hôm nay cùng chúng , cùng qua đây? Chưa ăn cơm xong chuyện gì bận ?”

Tiêu Đông Thư dừng , chậm rãi giải thích.

“Trương Hồng? Cô ăn cơm xong , cô với học, cùng về hỏi xem?”

Vẻ nghi ngờ mặt Tiêu Đông Thư giống giả vờ, Trương Hồng thực sự với chuyện , ăn cơm xong liền về phòng đưa cơm cho Hứa Thiến .

“Được, hai em cùng xem Trương Hồng thế nào, quần áo xong thì đến tìm bọn em nhé.”

Tô Mộc em gái và Tiêu Đông Thư khỏi sân nhà , mới về phòng quần áo.

Vừa khỏi cổng, Tiêu Đông Thư liền dừng , “Tô Hiểu, hôm nay lên núi , vốn dĩ định dạo một vòng săn mấy con thỏ, nhưng ngờ gặp đồ .”

Tiêu Đông Thư lấy hộp mật ong nhỏ đặt mặt Tô Hiểu.

“Đây là…” Tô Hiểu chiếc hộp, hít mạnh một , ngửi thấy mùi ngọt ngào quen thuộc, “Đây là mật ong!” Tô Hiểu vẻ mặt kinh ngạc, bây giờ núi đừng là mật ong, ngay cả ong cũng ít, Tiêu Đông Thư kiếm từ thế ?

“Cô thích ăn ?” Tiêu Đông Thư Tô Hiểu tươi, nhất thời còn quen.

Nghe lời Tiêu Đông Thư Tô Hiểu lập tức thu nụ , con cáo đột nhiên mang mật ong cho cô xem gì?

“Vốn dĩ định mang hết đến hợp tác xã đổi chút đồ, nghĩ thời gian cũng nhờ hai Tô và bác thím Tô chăm sóc, nên đựng một hộp nhỏ mang đến cho cô.”

Tiêu Đông Thư chớp chớp mắt, nghiêm túc Tô Hiểu.

Loading...