Đống cỏ khô mà bọn Lý lão tam dựng bây giờ vẻ sập , thu cỏ bắt đầu úa vàng, khô héo, đống cỏ cũng giữ nữa, họ tìm chỗ mới , bây giờ đường xuống núi gì nữa.
Mấy buổi sáng bắt ít thỏ, gà rừng, còn bắt một ổ lửng.
Mấy em nhà họ Tô mừng quýnh, lửng là thứ để hầm canh, cả ổ đủ cho cả làng uống canh .
Tô Hiểu ở thế giới cũng từng ăn lửng, thịt nó vị , nhưng cô luôn cảm thấy con lửng vẻ giống với những gì cô từng thấy TV.
Mấy trừ Tô Hiểu đều vác một bó củi, xách đồ rừng về nhà, Tô Hiểu cau mày, ôm một túi đầy quả dại, vốn dĩ họ định đốn thêm một bó củi nữa, nhưng Tiêu Đông Thư cứ Tô Hiểu lớn nổi là do vác nặng lùn, vì . Mấy em nhà họ Tô càng dám để em gái út vác củi, chỉ để cô xách đồ theo.
Chuyện cưới hỏi của Tô Phong và Liễu Diệp cũng còn mấy ngày nữa, những bình thường qua với Dương Lan đều đến giúp đỡ, chỉ trong một ngày nhà cửa như sửa sang .
Mấy ở phía nhà dọn dẹp sạch sẽ đồ rừng, Tô Thực Tô Phong bác cả Tô tìm bổ củi, đám cưới cần chuẩn thêm củi, nhiều thứ cần dùng đến củi, chuẩn đầy đủ thứ thì lúc tổ chức đám cưới mới cập rập.
Mẹ Tô và Dương Lan đang giặt quần áo ở bờ sông, thu vẫn ngơi tay, bây giờ nhà cửa quét dọn sạch sẽ, quần áo cũng cần giặt giũ cẩn thận.
“Con bé Trương Thúy Thúy bà nội nó đưa về nhà , chắc là thể yên hai ngày.”
Chương Ba mươi bảy
Dương Lan dùng sức chà xát quần áo trong tay, .
“Đó đúng là chuyện , chị dâu, hôn sự của thằng cả cuối cùng cũng định , chị thể yên tâm , Liễu Diệp là cô gái lo toan cuộc sống.”
Mẹ Tô lấy bồ kết xoa lên quần áo, từ từ chà xát.
“Chẳng ,” Dương Lan lau mồ hôi đầu, “Lòng cứ canh cánh chuyện thằng cả , nó chất phác, luôn sợ nó bắt nạt, nhưng bây giờ xem , thằng bé chỉ chất phác ở nhà thôi, chứ chẳng nó tìm cho một cô con dâu .”
Mẹ Tô cũng theo, chỉ là trong lòng ít nhiều vẫn chút lo lắng, thằng cả Tô Thực nhà chỉ nhỏ hơn Tô Phong mấy tháng, những cùng tuổi trong làng đều cưới vợ con , mà con trai nhà đến giờ vẫn tin tức gì.
Dương Lan cô em dâu vẻ lơ đãng, trong lòng cũng cô đang nghĩ gì, “ em , em cũng đừng lo lắng chuyện của mấy đứa con trai nữa, em xem lúc lo lắng bao, đợi đến khi thằng cả đến tuổi chẳng cũng thành ? Lúc còn nghĩ thằng cả sẽ ở giá cơ, bây giờ chẳng cũng lắm !”
Giũ quần áo trong nước xong, bà tiếp tục : “ thấy thằng Tô Thực cũng là đứa chủ kiến, đợi xong xuôi chuyện , em cũng chuyện với nó, dò xem ý nó thế nào.”
Mẹ Tô gật đầu: “ , nhưng dù nó ý , chuyện con dâu cũng chọn cẩn thận, thể cưới một như Trương Thúy Thúy , ngày tháng sống ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-84.html.]
Dương Lan liếc cô một cái, “Làng còn ai như nữa , , còn hỏi, lúc Trương Thúy Thúy đám cưới thằng hai nhà em buồn ?”
Khoảng thời gian đó trong làng bàn tán ít chuyện của Trương Thúy Thúy, Tô Mộc và hai họ, nhưng thấy nhà họ Tô phản ứng gì, dần dần cũng dịu , bây giờ nhắc đến Trương Thúy Thúy Dương Lan mới nhớ .
“Buồn gì , thằng hai dứt khoát , phản ứng gì hết, loại như may mà cưới về nhà, nhưng chị dâu, bây giờ lo lắng chuyện khác.”
Mẹ Tô thở dài một tiếng.
Hai chị em dù khi lấy chồng khi lấy chồng đều từng giận dỗi, chuyện gì cũng tìm tâm sự, nên Tô , Dương Lan liền dừng công việc trong tay , hiệu cho đối phương .
“Cô thanh niên trí thức Hứa ở thành phố đến , cứ cảm thấy cô ý với thằng hai nhà , cũng hỏi thằng hai , nó còn nghĩ đến chuyện đó, nhưng sợ nhỡ hai đứa nó thực sự đến với thì thế nào, cô thanh niên trí thức chắc chắn sẽ về nhà, về thành phố thì thằng hai !”
Dương Lan cũng cau mày, chẳng , đây cũng ít trường hợp như , cuối cùng chẳng cô thanh niên trí thức về , để con trai ở làng một , dù cưới vợ , gia đình cũng hòa thuận.
“Ê, em thời gian thì nhắc nhở thằng hai cẩn thận, thể để nó nảy sinh ý nghĩ nên, nếu chịu khổ cũng là chính nó.”
“Ôi, hai chị dâu nhà họ Tô cũng ở đây , chị dâu cả, chúc mừng chị , sắp chuyện vui , con bé Liễu Diệp đó là một đứa …”
Lời Dương Lan dứt, bên cạnh thím xách chậu gỗ qua, miệng lời chúc mừng.
Có bên cạnh , chuyện nhà thể nữa, mấy kể chuyện đời thường.
Thoáng cái, đến ngày hai mươi.
Cả nhà Tô Đại Căn sáng sớm qua, Tiêu Đông Thư và Trương Hồng cũng ăn sáng xong qua, đến nhà Tô Đại Mộc, thấy Tô Hiểu cầm d.a.o phay dựa tường bổ củi, bên tay sẵn một đống củi bổ.
Tiêu Đông Thư đưa bó rau dại cầm trong tay cho Trương Hồng bảo cô mang nhà cho Tô, đến bên tường.
Trương Hồng thấy Tô Mộc bọn họ cũng ở đó thì tưởng Tiêu Đông Thư tìm họ, cũng để ý, liền thẳng nhà.
Tiêu Đông Thư móc hạt dưa trong túi , đây là đến thăm mang cho năm cân hạt dưa rang bằng chảo gang lớn, bà nội rang, thơm, cũng ăn, chỉ mỗi gặp Tô Hiểu nắm cho cô một nắm.
“ bổ , bên cạnh một lát, lau mồ hôi .”
Nói lấy con d.a.o phay , tự bổ, “Cô gái , đối xử với bản một chút, đừng cố những công việc , hết thì bọn con trai chúng gì, bình thường thêu thùa may vá, đôi giày là .”
Khóe miệng Tô Hiểu co giật, khách khí nhận lấy hạt dưa, di chuyển ghế đẩu nhỏ của sang một bên, hạt dưa thơm lắm, nhưng Tiêu Đông Thư mỗi đều cho cô nhiều, mỗi chỉ một nắm, cứ dụ dỗ cô mãi.