Tiêu Đông Thư kín đáo Hứa Thiến một cái, thấy cô vẫn giữ vẻ sốt ruột kiên nhẫn, liền lời khuyên của Trương Hồng chắc chắn tác dụng.
“ ,” giọng Trương Hồng lộ rõ vẻ vui mừng, “giờ về ?”
“Ừ, , về cùng , cũng dạo chơi đủ .”
Tiêu Đông Thư chầm chậm lững thững song song với Trương Hồng về.
Trần Quân về nhà lúc đó cũng ai, lúc Tiêu Đông Thư ngoài tìm Trương Hồng và Hứa Thiến. Vừa tắm rửa xong, thấy ba thong dong , .
Lòng Trần Quân chùng xuống, Tiêu Đông Thư ngoài , về cùng , chẳng lẽ với Hứa Thiến hai họ?
Trần Quân càng nghĩ càng tức giận, nén cơn giận chào hỏi Hứa Thiến, kết quả Hứa Thiến lườm một cái thật mạnh thẳng phòng ngủ.
Mặt Trần Quân lập tức tối sầm, quả nhiên! Cái tên Tiêu Đông Thư , quả nhiên ! Lén lút lưng thì là quân t.ử gì chứ!
Anh đầu, tập tễnh trở về phòng, leo lên giường .
Tiêu Đông Thư tắm rửa xong , tưởng ngủ , cũng dám lên tiếng, tắt đèn dầu cũng nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm , Tiêu Đông Thư dậy sớm đưa thư cho đội trưởng, sớm, nếu đội trưởng sẽ mất.
Sắp đến mùa vụ , tranh thủ gửi bức thư về, nếu thư nhà gửi đến e là sẽ muộn.
Bước khỏi nhà đội trưởng, đang nghĩ hôm nay việc gì , thì Tô Mộc từ nhà Chú Ba bước gọi .
“Đông Thư, đấy?” Tô Mộc thấy Tiêu Đông Thư thong dong phơi nắng, ôi chao, đây , bắt việc .
“Tô Mộc!” Tiêu Đông Thư chờ Tô Mộc đến, giơ tay đ.ấ.m một cái, “Hôm qua, xong cuốn sách ?”
Chiều hôm qua Tô Mộc vòi cuốn Sinh Kế từ chỗ Tiêu Đông Thư, đó là cuốn Tiêu Đông Thư lấy trộm từ giá sách của bố , xong để bàn thì Tô Mộc thấy, hết dỗ dành đến giành giật mới mang về.
“Chưa, mới một nửa, hôm qua tớ theo bố lên núi chặt cây, lỡ dở, thì xong .”
Tô Mộc cũng đ.ấ.m trả một cái, “ cuốn sách thật, giống với cuộc sống của chúng quá.”
“ thế, bố tớ , sách như ít, đợi thư tớ bảo ông gửi thêm cho hai cuốn nữa.”
“Được chứ! Thế thì cảm ơn nhé.”
Tô Mộc khoác vai Tiêu Đông Thư lớn, cuốn sách ở chỗ họ tiền cũng mua ! “Ê, ăn cơm , tớ gà rừng hầm nấm, qua nhà tớ ăn !”
“Được, bảo Trương Hồng họ một tiếng,” Tiêu Đông Thư cũng khách sáo, đồ ăn Dì Hai Tô nấu ngon lắm, thể ăn ké một bữa thì dĩ nhiên .
“Hahaha, , bố tớ sắp một cái bàn, đến giúp ông một tay!” Tô Mộc đắc ý.
“Biết ngay bụng thế mà!”
“Ê ê, đừng đ.á.n.h tớ chứ, tớ thật lòng mời đến ăn cơm mà, hahaha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-54.html.]
“Cậu chạy gì, đấy đừng chạy!”
Hai đ.á.n.h đùa suốt quãng đường, Tiêu Đông Thư chào Trương Hồng xong, liền thẳng đến nhà họ Tô.
Trần Quân Tiêu Đông Thư và Tô Mộc khoác vai , vẻ mặt âm u.
“Dì Hai Tô, cháu đến ăn ké đây ạ.”
Tiêu Đông Thư đưa gói bánh ngọt mang theo cho Dì Hai Tô.
“Cái là đồ ngọt, cháu cũng thích ăn, Dì Hai cho Dì và Tiểu Muội dùng thử ạ.”
“Ê, Đồng chí Tiêu gì mà khách sáo thế,” Dì Hai Tô ngượng lắm, nhưng vài tiếp xúc cũng hiểu tính nết Tiêu Đông Thư, bèn vội , “ hầm món , nhớ ăn nhiều nhé.”
Tô Hiểu thấy Tiêu Đông Thư đến ăn ké, cô ngạc nhiên một chút, nhưng phản ứng gì khác.
“Đồng chí Tô Hiểu.”
Tiêu Đông Thư tươi rạng rỡ chào hỏi.
Tô Hiểu gật đầu coi như đáp , rẽ bếp giúp Dì Hai Tô.
Bận rộn mãi đến trưa mới ăn cơm.
Lên bàn, cũng khách sáo, coi Tiêu Đông Thư như nhà, nên ăn gì ăn nấy, nên gì nấy, Tiêu Đông Thư cũng khách sáo, quen thuộc với nhà họ Tô từ lâu .
Lần cùng ăn cơm ở Khu Thanh Niên Trí Thức, cứ , Tiêu Đông Thư để ý đến Tô Hiểu, ít , Tô Hiểu đối diện , Tiêu Đông Thư sức ăn của cô cho giật .
Cái … một đàn ông e là cũng ăn nhiều bằng cô nhỉ.
Tô Hiểu đang bận rộn lấp đầy bụng cũng nhận thấy Tiêu Đông Thư đang cô, ngẩng đầu lên, quả nhiên là thế, lườm một cái thật mạnh, ngạc nhiên thế gì? Chẳng qua chỉ là ăn nhiều một chút thôi mà.
Tiêu Đông Thư thấy phát hiện, ho khan cúi đầu uống một ngụm canh, quả nhiên ngon thật.
“Ê, Tô Thực, con với Tô Mộc bổ khúc gỗ , bổ thành lát mỏng, cắt bằng độ dày của mặt bàn .”
Ăn cơm xong, Tô Hiểu rửa bát, Dì Hai Tô dọn dẹp con thỏ hôm qua.
“Chú Hai Tô, cháu gì ạ?” Tiêu Đông Thư cũng thể ăn công .
“Đồng chí Đông Thư theo tháo cái bàn cũ .”
Mấy gõ gõ đập đập cả buổi sáng cuối cùng cũng xong cái bàn mới, còn phơi vài ngày, cho bay ẩm của gỗ mới .
Làm xong những việc , cũng gì nữa, Tiêu Đông Thư và Tô Mộc liền dựa ghế xong cuốn sách , thỉnh thoảng còn đưa ý kiến của .
Tô Hiểu ở trong nhà học Dì Hai Tô may vá, Tô Hiểu cũng , đồng việc nấu cơm giặt giũ cái gì cũng , nhưng việc kim chỉ, cứ cầm kim là đ.â.m ngón tay, lúc đầu Dì Hai Tô còn bảo Tô Hiểu học, nhưng thấy Tô Hiểu quả thực là khéo léo việc may vá, liền ép cô nữa.
hôm nay thế nào, Tô Hiểu cứ đòi theo học may quần áo, ngón tay đ.â.m mấy , cũng chịu nghỉ.