[Trọng sinh TN60] Nữ nhân vật phản diện thời mạt thế ở những năm 60 - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:58:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở bên Lý ba lâu như , Hứa Thiến đương nhiên tính cách nhà họ Lý, ngày thường cũng chú ý một chút đến nhà họ Lý.

“Cô yên tâm , Tô Hiểu chuyện của hai , cô sẽ nghĩ đến , hơn nữa từng , Tô Hiểu tà ma nhập , trong thôn trừ nhà , còn ai dám cưới cô , gả nhà thì cô chỉ thể gái già cả đời thôi!”

Lý ba ôm eo Hứa Thiến, xuống tấm t.h.ả.m da trải đất, “Chúng nghỉ ngơi một lát , chờ thêm chút nữa sẽ rừng núi, hôm nay sẽ kiếm đồ ngon cho cô.”

Nghe Lý ba , lòng Hứa Thiến cuối cùng cũng đỡ lo hơn một chút, tuy cô tin cái trò tà ma nhập gì đó mà .

bây giờ hầu hết trong thôn đều học hành, ai cũng mê tín, họ chắc chắn sẽ tin chuyện , chỉ cần trong thôn tin, Tô Hiểu sẽ gả , chỉ thể gả nhà họ Lý, chuyện của cô và Lý ba cũng sẽ bại lộ.

Ngày hôm vẫn tiếp tục bận rộn thu hoạch lúa, ăn cơm xong sớm đồng, Hứa Thiến hôm nay dám cạnh Tô Hiểu nữa, đổi chỗ với Trương Hồng.

Tô Hiểu Hứa Thiến một cái đầy thâm ý.

Cái đầu của phụ nữ rốt cuộc là bằng gì? Thanh niên trí thức từ thành phố về mà dan díu với lưu manh du côn trong thôn đành, còn gan để mang thai, bây giờ còn tính kế , thật sự tưởng quê đều đầu óc mặc cho họ bắt nạt .

Sáng sớm hôm nay đường đến đây, hai em Tô Mộc và Tô Thực kể chuyện cho Tô Phong và Tô Vân , ba em cũng tức điên lên, đều lúc việc để mắt đến em nhà họ Lý, đừng để họ chuyện gì.

Chỗ Tiêu Đông Thư việc gần Tô Hiểu hơn, ngẩng đầu lên là thể thấy bóng dáng Tô Hiểu, đây cảm giác gì, nhưng hôm nay Tiêu Đông Thư thấy Tô Hiểu mà gầy yếu thế, thể ôm trọn cô lòng.

Tiêu Đông Thư cảm thấy ma ám , gì cũng nghĩ đến Tô Hiểu, , sẽ dọa sợ cô gái nhỏ còn hiểu chuyện mất.

Tiêu Đông Thư nghĩ , liền vội vàng đổi hướng tiếp tục gặt lúa.

Đợi đến lúc nhịn ngẩng đầu Tô Hiểu, thấy bên cạnh Tô Hiểu thêm một , một đàn ông mặt mũi hèn hạ già, đen đúa, giữa lông mày chút giống Lý ba.

Lý hai!

Tiêu Đông Thư lập tức nhớ đến Lý hai đến nhà họ Tô cầu hôn tối hôm qua!

Sao bén mảng đến bên Tô Hiểu nữa, lẽ nào vẫn còn tơ tưởng đến Tô Hiểu thật ?

Tô Hiểu đang khó chịu đối phó với Lý hai, thì thấy Tiêu Đông Thư về phía , thấy vẻ mặt đen sầm của chắc chắn là vì thấy Lý hai mới qua đây.

Cô vội vàng xua tay, ý bảo đừng qua nữa, tỏ ý thể xử lý .

Tiêu Đông Thư động tác của Tô Hiểu, nhíu mày, bước chân cũng dừng , chỉ mảnh đất của về phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tn60-nu-nhan-vat-phan-dien-thoi-mat-the-o-nhung-nam-60/chuong-100.html.]

Trương Đại Hữu gọi qua chuyện cần , Tiêu Đông Thư nhíu mày, đang định từ chối, thì thấy Tô Hiểu nháy mắt với , con d.a.o chặt lúa trong tay cô lắc lắc về phía Lý hai.

Tiêu Đông Thư chợt , nhớ đến vẻ sắc lạnh của Tô Hiểu khi săn, liền về phía Trương Đại Hữu, nhưng vẫn thỉnh thoảng liếc về phía .

“Đồng chí Tô Hiểu, tính theo vai vế, chúng cũng là ngang hàng, cô cứ gọi hai Lý , cô xem cô là nữ đồng chí, còn nhiều việc thế , đừng để mệt, giúp cô nhé.”

Người nông dân đều thích xưng hô theo vai vế, vai vế của bà cụ Lý và vợ chồng nhà họ Tô ngang , nên mặc dù mấy em nhà họ Lý tuổi lớn, nhưng theo vai vế thì ngang hàng với em Tô Hiểu.

Tuy nhiên, vì bà cụ Lý lớn tuổi, nên vợ chồng nhà họ Tô đều vô thức gọi đối phương là bà cụ, thêm ba kẻ lười biếng nhà họ Lý , Tô Thực bọn họ đều gọi thẳng theo cách trong thôn gọi là Lý cả, Lý hai gì đó.

Lý hai một cách ngô nghê, nhưng đôi mắt thành thật mà đ.á.n.h giá Tô Hiểu từ xuống , đây từng kỹ Tô Hiểu, phụ nữ gầy yếu quá.

Tô Hiểu liếc một cái, đây là sang bắt chuyện ? Có tí lúa , mà còn cần khác giúp, thế thì đúng là phế vật .

“Lý hai, chắc là đầu óc vấn đề .”

Tô Hiểu thèm để ý đến , tiếp tục gặt lúa, Lý hai bẽ mặt nhưng hề nản chí, liền theo Tô Hiểu gặt lúa ở luống bên cạnh cô, sức lực của Tô Hiểu tự dưng mà , thời gian việc ít, cũng thành thạo , tốc độ đương nhiên chậm.

Ngược là Lý hai, ba em bọn họ quanh năm đều lười biếng, biếng trốn việc, việc nghiêm chỉnh bao giờ, lúc đầu còn , miễn cưỡng theo kịp tốc độ của Tô Hiểu, nhưng chỉ một lát mệt rã rời, Tô Hiểu bỏ xa.

Những xung quanh Lý hai hùng hồn tuyên bố đều nhịn nhạo , một tên đàn ông phế vật như thế mà còn cưới Tô Hiểu ?

Còn nhanh nhẹn bằng một cô gái nữa!

Lý hai cảm thấy đây là chuyện đáng hổ gì, ngược Tô Hiểu việc nhanh nhẹn như , cảm thấy nhặt báu vật , Tô Hiểu thì nhỏ bé thật, nhưng việc thì nhanh thật, thảo nào già cưới thì sẽ ngày sung sướng.

Thấy cánh đồng bên Tô Hiểu sắp gặt xong, Lý hai liền tiến lên, “Em gái Tô Hiểu, bên cô xong việc , việc gì cứ tìm hai, hai giúp cô !”

Nói xong còn nở nụ vẻ sảng khoái.

Những xung quanh thấy tình hình đều nhịn mắng thầm trong lòng, Lý hai đúng là mặt dày, rõ ràng như thế mà còn dám nhận công.

“Cậu gọi ai là em gái, hai của ai! Nhà chúng từ khi nào đứa con trai lớn như ?”

Cha Tô chạy từ đằng xa tới, “Mau cút cho ! Còn dám đến quấy rầy Hiểu Hiểu nhà , ông đây đ.á.n.h về bụng !”

Đến gần, cha Tô tiên Tô Hiểu, thấy cô mới trừng mắt với Lý hai.

“Ê, bác hai Tô, bác thì , đồng chí Tô Hiểu mệnh cứng, khắc , trừ già nhà thể hóa giải chuyện còn ai dám quản? Cô gả cho thì còn gả cho ai ? Anh cả còn lớn tuổi hơn cô nhiều đấy.”

Loading...