[TRỌNG SINH TN 60] XƯỞNG CƠ KHÍ NHỮNG NĂM 60 - Chương 141

Cập nhật lúc: 2025-12-25 03:51:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOXwLVpk5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà máy Máy kéo! Chú hai dẫn đến tận Nhà máy Máy kéo! Đỗ Lão Tam kích động vô cùng. Nếu lát nữa mà tận mắt ngắm nghía mấy chiếc máy kéo đời mới nhất thì mấy.

Tại văn phòng Giám đốc.

Sau khi bàn bạc xong xuôi, Giám đốc giữ hai : một là Trưởng phòng Bảo vệ Trương, là Trưởng bộ phận Điều tra đặc biệt Trần.

"Dự án xe tăng của xưởng là trọng điểm quốc gia. Công tác an ninh bấy lâu nay do các phụ trách, nhất định canh chừng cho kỹ, tuyệt đối để kẻ lai lịch bất minh trộn ." Giám đốc nghiêm giọng, "Hiện tại nhân lực bên phòng bảo vệ và bộ phận điều tra còn mỏng, các chủ động tuyển thêm , yêu cầu lai lịch rõ ràng, thành phần gia đình trong sạch."

Nửa giờ . Trưởng phòng Trương và Trưởng bộ phận Trần bước khỏi văn phòng với vẻ mặt nghiêm nghị. Trưởng phòng Trương lên tiếng: "Bạch Hổ , cho mượn một trong ba em nhà họ Hùng bên dùng tạm nhé."

"Trưởng phòng Trương, thế . Anh đấy, nhiệm vụ an ninh bên đang cực kỳ nặng nề." Trưởng bộ phận Trần (tên là Trần Bạch Hổ) dứt khoát từ chối.

Nhà máy Máy kéo đang một vị cán bộ lớn "hạ phóng" xuống, bộ phận điều tra đặc biệt của họ bề ngoài là bảo vệ nhà máy, nhưng thực chất còn chịu trách nhiệm giữ an cho vị cán bộ . Nay Giám đốc giao thêm nhiệm vụ mới – bảo vệ quân sự cho dự án xe tăng. Người đủ dùng, mà hạng nhân tài đáng tin cậy càng thiếu hụt trầm trọng.

Trưởng phòng Trương thở dài: "Haiz, nhiệm vụ nặng nề thật đấy." Mấy năm nay chắc đêm nào cũng chẳng dám nhắm mắt ngủ yên . Ông chắp tay lưng lững thững bước . Trần Bạch Hổ cũng cảm thấy gánh nặng vai trĩu xuống, về hướng ngược .

Tại Phòng Bảo vệ.

"Trưởng phòng Trương, về ! Có hai đồng chí đến tìm , mang theo cả giấy giới thiệu đấy ạ." Trưởng phòng Trương bỗng trở nên nhạy cảm, ai tìm ông đúng lúc ?

khi bước phòng nghỉ, thấy Đỗ Hữu Quân, ông lập tức nở nụ rạng rỡ: "Anh Đỗ! Cơn gió nào thổi đến đây thế !" Hai vốn là đồng đội cũ trong quân ngũ. Cái chân gãy của Trưởng phòng Trương năm xưa chính tay Đỗ Hữu Quân nắn và băng bó cho.

Đỗ Hữu Quân cũng : "Nhà việc nên xin nghỉ phép dài ngày. Mai , hôm nay qua thăm chú một chút." Anh giới thiệu Đỗ Lão Tam: "Đây là Đỗ Toàn, đứa thứ ba nhà cả ."

" là một thanh niên khôi ngô." Trưởng phòng Trương đ.á.n.h giá Đỗ Toàn: dáng cao ráo, đưa tay nắn thử, thịt da săn chắc. Con cháu nhà cả Đỗ Hữu Quân thì thành phần chắc chắn là trong sạch .

Đỗ Hữu Quân bảo Lão Tam: "Cháu ngoài dạo loanh quanh , đừng xa quá. Chú chuyện riêng hàn huyên với bạn cũ." Lão Tam đặt tờ báo xuống, bước ngoài và khép cửa .

Đợi Lão Tam , Đỗ Hữu Quân mới thu nụ , với Trưởng phòng Trương: "Huyền Quân , lát nữa ngay , nên thẳng luôn nhé." "Anh Đỗ, cứ ."

"Ông cụ nhà mới tạ thế. Lúc lâm chung cụ vẫn canh cánh yên chuyện thằng Lão Tam. Thằng bé học lái máy kéo, nghĩ chú việc ở đây nên nhờ chú thu xếp cho nó theo học một thợ nào đó một thời gian, học cho lấy cái nghề để thi lấy bằng lái. Có thế thì ông cụ nhà suối vàng mới an lòng." Đỗ Hữu Quân thực sự thành di nguyện của cha .

Nghĩ đến cha khuất, mắt Hữu Quân chợt cay cay. Trưởng phòng Trương vỗ vai : "Được, việc để em thu xếp. Anh Đỗ, nén đau thương."

"Hai ngày nay cũng đỡ ." Đỗ Hữu Quân xoa xoa thái dương, "Mấy đêm đầu bố mới mất, cái đầu nó cứ đau nhức từng cơn ngủ nổi."

Trưởng phòng Trương bỗng nảy một ý: "Anh Đỗ, xem thế : Em cứ tuyển cháu nó , xếp đội bảo vệ. Nếu cơ hội, em sẽ cho nó theo học máy kéo luôn. Đãi ngộ bên phòng bảo vệ khá , tất nhiên là đợt xưởng đang tuyển , cũng cần qua sát hạch chút ít."

Đỗ Hữu Quân hỏi nhiều, chỉ bảo: "Được, giao nó cho chú đấy, chú tính thế nào cũng ." "Vâng. Mà chuyện thành phần gia đình vấn đề gì chứ ?" Trưởng phòng Trương lo xa.

"Ông cụ nhà năm xưa từng vận chuyển nhu yếu phẩm cho Hồng quân, vẫn còn giữ huân chương đấy. Anh cả việc ở ngành đường sắt, là công nhân chính hiệu; chị dâu cũng xuất giai cấp công nhân. Thành phần tuyệt đối trong sạch." Đỗ Hữu Quân khẳng định.

Thế là yên tâm. Hai hàn huyên thêm một lát mới gọi Lão Tam . Đỗ Hữu Quân bảo: "Lão Tam, đây là chú Trương Huyền Quân." "Cháu chào chú Trương ạ."

Hữu Quân tiếp lời: "Phòng bảo vệ nhà máy máy kéo đang tuyển , cháu điền thông tin đây. Đợi khi nào thông báo gọi sát hạch thì cháu hãy tới." Trương Huyền Quân vỗ vai Lão Tam nữa, thật chắc chắn! Một trai tồi. "Lại đây, điền tờ khai : Họ tên, địa chỉ, chiều cao, cân nặng, những gì..."

Tại Nhà máy Cơ khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tn-60-xuong-co-khi-nhung-nam-60/chuong-141.html.]

Đỗ Tư Khổ thuận lợi nhận cả lương lẫn phiếu lương thực. Chị Từ Lệ Liên phát cho cô 25 đồng tiền lương, trừ một xu nào. Bên phòng tổng vụ cũng đưa đủ 35 cân phiếu lương thực.

Chủ nhiệm Cố Tư Khổ hỏi: "Tinh thần cháu thế nào ?" Ông lo chuyện ông nội mất sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng cô. "Cháu ạ," Tư Khổ đáp, "Chú yên tâm, cháu đến đây là để việc, chắc chắn để việc riêng ảnh hưởng đến công tác."

Chủ nhiệm Cố gật đầu: "Được, chú giao nhiệm vụ cho cháu đây. Chuyện lớp xóa mù chữ cháu lo nữa, giờ là lúc mở lớp đào tạo lái máy kéo thôi."

Chương 70

……

Tư Khổ bảo: "Sáng mai cháu sẽ nộp phương án cho chú." Ngoài 5 suất định từ , 5 suất còn tuyển chọn thế nào cô sớm tính toán. Đặc biệt là những ngày ở nhà qua, cô suy nghĩ kỹ lưỡng. Giờ chỉ cần đặt b.út giấy những gì trong đầu là xong.

Chủ nhiệm Cố bảo: "Cứ thong thả, ngày cũng ." Tiểu Đỗ hôm nay mới hết hạn nghỉ phép, gia đình chuyện lớn như , chuyện lớp đào tạo cứ thành trong tuần , cần vội vã quá. Sau khi lớp học bắt đầu, công việc ở phân xưởng sẽ giãn bớt .

Bàn xong việc, thấy Tư Khổ vẫn , Chủ nhiệm Cố hỏi: "Còn chuyện gì nữa ?"

Tư Khổ quả thực vẫn còn một chuyện: Chuyện của Bằng. Cũng tại cô đây nhanh mồm nhanh miệng. Chuyện sớm muộn gì Bằng cũng sẽ đến hỏi Chủ nhiệm Cố, nên Tư Khổ nghĩ thà rằng thì hơn. "Chú Cố, chuyện là thế , đây cháu với Bằng..."

vắn tắt: Anh Bằng suất lớp đào tạo nhưng nhường cho em vợ. Còn lý do sâu xa vì thì Tư Khổ kỹ, đó là chuyện riêng tư của . Nếu Bằng kể cho Chủ nhiệm Cố thì đó là việc của họ. Dù thì những lời tế nhị như thế Tư Khổ sẽ tùy tiện thốt .

Chủ nhiệm Cố Tư Khổ một lúc bảo: "Cháu còn dám lén giữ riêng một suất cơ ?" Tuổi còn nhỏ mà tính toán cũng sâu xa gớm nhỉ.

Tư Khổ phân trần: "Cháu cũng chỉ nghĩ nhỡ các lãnh đạo cấp cần đến thôi ạ." Sau đó vì mủi lòng nên cô mới nhường . Quả nhiên, cái "nồi" cuối cùng vẫn úp lên đầu cô.

Chủ nhiệm Cố bảo: "Lần thế nữa đấy." Tư Khổ vội vàng gật đầu lia lịa. "Về chuyện suất học máy kéo, cháu bảo Phan Bằng trực tiếp qua chuyện với chú." Việc để Chủ nhiệm Cố mặt là nhất.

"Cháu cảm ơn chú Cố ạ." Chút phiền muộn cuối cùng của Tư Khổ cũng tan biến. Cô ngay Chủ nhiệm Cố là đáng tin cậy và gánh vác mà.

Khi Tư Khổ rời khỏi văn phòng tổng vụ, tâm trạng cô .

Bên , Tống Lương về ký túc xá một bộ quần áo cũ, nhưng rốt cuộc vẫn thể theo cách của Tư Khổ là khiến trông thật t.h.ả.m hại. Anh mang theo thẻ công nhân ở xưởng cũ, giấy xác nhận lương và giấy nhận việc ở xưởng mới, đến đồn công an một nữa.

Lần chỉ trình bày tình trạng như , mà còn l.ồ.ng ghép thêm chút gợi ý của đồng chí Tiểu Đỗ, bày tỏ nỗi lòng dồn nén về những khó khăn đang gặp : Không chuyển hộ khẩu thì phiếu lương thực, việc ăn uống trở thành vấn đề lớn. Hơn nữa, vì chuyện hộ khẩu mà cứ xin nghỉ chạy chạy mấy lượt, trong xưởng bắt đầu ý kiến .

Tống Lương chân tình. Đồng chí ở bộ phận hộ khẩu xem qua thẻ công nhân và giấy xác nhận lương, thấy giấy giới thiệu của nhà máy cơ khí, liền sực nhớ đến Đỗ Tư Khổ tới thủ tục, bèn hỏi một câu: "Xưởng ai tên Đỗ Tư Khổ ?" Anh Phương ở đồn hình như là chỗ quen với cô bé .

"Dạ , cô cũng thủ tục ở đây, còn khen các đồng chí việc nhanh ch.óng và nhiệt tình ạ." Tống Lương bỗng cảm nhận chắc chắn sẽ thành công.

Đồng chí hộ khẩu mỉm . Thôi , Tống cũng đến mấy , diện mạo chính trực, giống kẻ gian, chỉ là xưởng cũ cấp giấy tờ. Giờ xưởng mới tiếp nhận thì chắc vấn đề gì lớn. Tất nhiên thể cẩu thả, họ yêu cầu Tống Lương một bản cam kết, ký tên đóng dấu bảo đảm thông tin chính xác. Nếu sai sót, Tống Lương chịu trách nhiệm.

"Năm ngày đến lấy hộ khẩu nhé."

Tống Lương cầm tờ biên nhận bước khỏi đồn công an, lâu. Một lát , cất tờ giấy , lên bầu trời thầm nghĩ: Phương pháp của đồng chí Tiểu Đỗ quả thực hiệu quả, việc gì cũng nên mềm mỏng một chút, thể cứ huỵch toẹt thẳng nhu cầu của như .

Bên trong đồn công an: "Này kìa, Tống vẫn còn ngoài xem tờ biên nhận đấy. Chắc là mừng phát điên ." "Lúc ăn mặc chỉnh tề, là công nhân, ai mà ngờ khổ thế, haiz."

Họ cũng chẳng cố ý khó Tống Lương, chỉ là thấy một đàng hoàng, ăn gãy gọn như , mà dặn chuẩn giấy tờ gì cũng cứ thiếu hụt , nên họ còn tưởng cố tình cơ đấy.

Loading...