Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 93
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:29
Lượt xem: 156
Kỷ sư phụ nói: “Thực ra từ sau khi ta xem tướng mặt của ba mẹ con, ta đã nhìn ra rồi, quả thực con không phải là con gái ruột của ba mẹ hiện giờ.”
“Sư phụ, vậy sao trước đây người không nói cho con biết chứ?”
“Khi đó không phải cho rằng con còn nhỏ, sợ con biết xong sẽ không chịu đựng được sao.”
Diệp Hoan nín thinh nhìn sư phụ. Được thôi, quả thực là sư phụ đã cân nhắc và suy nghĩ cho cô.
Kỷ sư phụ hỏi: “Vậy con muốn như thế nào? Có muốn tìm ba mẹ ruột của con không, nếu muốn tìm, ta có thể giúp con.”
Đối với Kỷ sư phụ mà nói, đồ đệ Diệp Hoan này thân thiết với ông hơn ai hết, dĩ nhiên ông ấy sẽ đứng bên Diệp Hoan suy nghĩ cho cô nhiều hơn.
Diệp Hoan: “Sư phụ, tạm thời con không muốn tìm ba mẹ ruột, chỉ là sau khi biết trong lòng hơi khó chịu, muốn nói chuyện với người thôi.”
Kỷ sư phụ biết Diệp Hoan khác với đứa trẻ bình thường, tư tưởng của cô chín chắn hơn nhiều. Ông cũng không dỗ dành đồ đệ như trẻ nhỏ, mà thảo luận sự tình với cô.
“Thực ra cho dù con có suy nghĩ tìm ba mẹ ruột cũng không lạ. Con có thể tìm được ba mẹ ruột con trong tình huống không kinh động tới ba mẹ hiện tại. Còn sau khi tìm được có nhận hay không, tùy tâm ý của bản thân con.”
Nhưng chung quy Diệp Hoan vẫn tò mò ba mẹ ruột là ai, nhưng cô cho rằng ba mẹ ruột vứt bỏ cô, nhất thời khó bình tâm, mới không muốn lập tức tìm ba mẹ ruột. Nếu tìm được ba mẹ ruột, mà quả thực ba mẹ ruột vứt vỏ cô trước, cô sẽ không nhận họ; nếu là vứt bỏ cô bởi vì bất đắc dĩ, cô có thể sẽ cân nhắc nhận người thân.
Diệp Hoan nghe sư phụ nói xong, hỏi: “Sư phụ, trong huyền học có cách tìm được người thân không?”
Sau này có kỹ thuật kiểm tra gen có thể giúp kiểm chứng có phải là quan hệ thân thích không, nhưng như thế không phải quá phiền phức sao? Còn dễ khiến mọi người biết hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-93.html.]
Kỷ sư phụ lập tức đáp: “Có, bây giờ ta có thể dùng m.á.u của con, giúp con vẽ một tấm bùa tìm người thân. Bùa tìm người thân là bùa có thể tìm thân duyên huyết mạch, nhưng phạm vi nó bao quát khá nhỏ, chỉ có người thân cách gần con, bùa tìm người thân mới có phản ứng.”
“Sư phụ, bây giờ con chưa nghĩ tới tìm ba mẹ ruột, đợi con tự học được vẽ bùa rồi tính chuyện tìm họ sau.” Diệp Hoan nói xong tâm tự với sư phụ, trong lòng nhẹ đi rất nhiều. Cô tìm được cách vẽ bùa tìm người thân trong ký ức truyền thừa, định sau này phải học được cách vẽ loại bùa này.
Diệp Hoan đã không định tìm ba mẹ ruột, cuộc sống vẫn trôi qua yên bình. Có lẽ bởi vì biết cô không phải là con gái ruột, lúc đối mặt với ba mẹ, Diệp Hoan luôn vô thức quan sát tướng mạo của ba mẹ và cách làm của họ, ví dụ bình thường họ có thái độ gì với cô và hai em trai.
Diệp Hoan phát hiện có thể bởi vì ba là quân nhân giải ngũ, khá công chính, bình thường đối xử với cô và các em trai không có khác biệt quá lớn, thậm chí còn thương Diệp Hoan hơn, bởi vì cô là con gái, ba cho rằng hai em trai nên bảo vệ chị gái không bị bắt nạt. Mà mẹ bình thường cũng đối xử rất tốt với Diệp Hoan, nhìn từ thái độ của mẹ, vốn không nhìn ra cô không phải con ruột.
Diệp Hoan: Xem ra chỉ có lúc đối mặt với chuyện lớn, mẹ mới sẽ thiên vị em trai hơn. Dù sao thì em trai là con ruột của bà, thiên vị chúng là điều nên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc này, Diệp Hoan hoàn toàn buông xuống những chuyện xảy ra khi họ vào đại học ở kiếp trước, bỏ suy nghĩ cho rằng mẹ thiên vị.
Chính vì Diệp Hoan biết mình không phải con ruột, cô cảm thấy mình không nên tiếp nhận vô điều kiện cái tốt mà ba mẹ dành cho cô, cô nên làm tốt hơn, để ba mẹ không thể nuôi cô uổng phí được.
Thế là lúc rảnh rỗi, Diệp Hoan sẽ giúp ba mẹ làm một số việc nhà có thể làm được, quét nhà, lau bàn, giặt đồ, còn có nấu cơm, những việc vặt này cô từ từ nhúng tay vào làm.
Lý Vệ Hoa thấy con gái hiểu chuyện, biết giúp đỡ làm việc nhà, bà vô cùng vui. Nhưng Lý Vệ Hoa nhớ tới lời của mẹ chồng, còn có chuyện đào được bảo vật lần trước, cho rằng có thể con gái thật sự là “mệnh quý nhân”, không nỡ sai con gái làm việc nhà.
Mỗi lần bà nhìn thấy Diệp Hoan làm việc liền nói: “Hoan Hoan, quần áo bỏ trong chậu là được, đợi mẹ rảnh sẽ giặt, không cần con giặt. Con còn nhỏ, sức yếu, giặt không sạch.”
Đây đương nhiên là cách nói do Lý Vệ Hoa không muốn cho con gái làm việc nhiều.
Nếu không bà sẽ nói: “Ôm củi để Đông Đông Nam Nam làm là được, chúng là con trai, bẩn một chút đen một chút cũng không sao.”
Mặc kệ thế nào, quả thực Diệp Hoan đã cảm nhận được tình yêu của ba mẹ dành cho cô, điều này khiến cô càng thêm hiểu chuyện. Đồng thời, Diệp Hoan cảm thấy cô không có tư cách tùy hứng ở trước mặt ba mẹ. Là con gái ruột, Diệp Hoan cũng sẽ không tùy hứng, huống hồ cô không phải con gái ruột.