Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:24
Lượt xem: 99
Bà nội Diệp nghe con trai bảo vệ vợ cũng không vui lắm, sừng sộ xoay người bỏ đi.
Diệp Trường Vinh xoay đầu hỏi con gái: “Hoan Hoan, mẹ con thật sự về nhà rồi à, bà ấy có nói việc gì không?”
“Về rồi ạ, nói có việc, không biết là việc gì?” Diệp Hoan thuần túy là nói dối không chớp mắt.
Diệp Đông bất thình lình nói một câu: “Mẹ con không cho chúng con nói với ba.”
Điều này khiến Diệp Trường Vinh lập tức cau mày, suy nghĩ rốt cuộc trong nhà đã xảy ra chuyện gì, lại còn che giấu ông?
Hỏi con không có kết quả, tuy trong lòng Diệp Trường Vinh khó chịu nhưng ông vẫn giúp ba mẹ làm việc hai tiếng đồng hồ rồi mới nói với ba mẹ phải về trấn.
Mà giờ này, gia đình thằng ba đã sớm đi lên trấn bắt xe rồi, nói không chừng đã tới huyện, về tới nhà.
Bốn ba con ra khỏi thôn Ngọc Tuyền, Diệp Trường Vinh buồn bực tiếp tục hỏi con gái: “Hoan Hoan, con thật sự không biết mẹ con về nhà làm gì sao?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Trường Vinh cũng biết đừng thấy ba đứa trẻ chỉ cách nhau vài tiếng đồng hồ, nhưng con gái hiểu chuyện sớm, hỏi cô còn hơn hỏi hai đứa con trai, nói không chừng có thể hỏi được gì đó.
Diệp Hoan cười thần bí nói: “Ba, ba đừng sốt ruột, là chuyện tốt, ba tới nhà sẽ biết.”
Diệp Trường Vinh nghe nói là chuyện tốt mới yên tâm, ông bày ra tư thế gãi ngứa cho ba đứa con hù dọa chúng: “Chuyện tốt thế mà còn dám giấu ba, xem ba xử lý các con thế nào!”
Ba đứa trẻ cười rộn rã chạy đi, Diệp Trường Vinh cười to đuổi theo phía sau, trên đường đều là tiếng cười vui vẻ của họ.
Lúc bốn ba con đi tới một ngã rẽ, bỗng nhiên có một chiếc xe máy từ phía xa chạy tới. Tiếng động cơ xe máy không nhỏ, cách xa nhưng đã khiến Diệp Đông và Diệp Nam quay đầu nhìn xe máy.
Thời này xe máy là đồ hiếm, nông thôn không có mấy chiếc, cũng chỉ có người trẻ nhiều tiền trong phố mới mua nổi thứ đồ ngoại này. Bởi vì xe máy thời này hầu như là nhập khẩu nguyên khối, lắp đặt trong nước, giá không rẻ lắm.
Có thể nói, xuất hiện một chiếc xe máy ở nông thôn vô cùng hiếm hoi, chỉ nghe tiếng đã có thể khiến người ta chú ý tới.
Sau khi tu luyện, tai của Diệp Hoan càng thính, nhãn lực vô cùng tốt, cô vừa nhìn đã thấy trên xe máy có hai người đàn ông, nhưng kỳ lạ là trên xe họ lại có thêm một đứa con nít, bởi vì Diệp Hoan nghe được tiếng khóc của con nít lẫn trong tiếng máy nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-89.html.]
Tình huống này không bình thường, lẽ nào là bọn buôn người?
*
Không trách Diệp Hoan nghĩ nhiều, kiếp trước sống tới thời đại bùng nổ thông tin, cô đã thấy quá nhiều chuyện liên quan tới buôn bán trẻ em trên thời sự. Nhìn thấy chuyện như vậy, cho dù không chắc chắn cũng nên xác nhận một chút, đề phòng lại có một gia đình bị bọn buôn người phá hoại.
Diệp Hoan báo cáo trước: “Ba, phía sau có chiếc xe máy, con còn nghe thấy con nít khóc, có phải là bọn bắt con nít không?”
“Trên xe có con nít? Đợi chốc nữa gọi họ lại hỏi thử?” Diệp Trường Vinh là công an, từng nhận mấy vụ án mất con, nhưng bình thường trẻ con lạc mất rất khó tìm lại được.
Hai ba con đều có lòng cảnh giác, sợ trên xe máy thật sự có bọn buôn người, vẫn nên hỏi thêm một câu thì hơn.
Trên xe máy có hai người đàn ông, một người gầy nhưng cao, một người mặt rỗ mập mạp. Họ đã sớm nhìn thấy bóng dáng một lớn ba nhỏ từ phía xa rồi.
Tên mập mặt rỗ dần giảm tốc độ xe máy lại, đè thấp giọng nói với tên cao gầy: “Phía trước có người, đừng để đứa nhỏ đó khóc nữa!”
Tên cao gầy theo phản xạ bịt miệng của bé trai trong lòng, gã rướn đầu nhìn về trước, trong mắt lóe sáng nói: “Mập, người phía trước dẫn theo ba đứa nhỏ, chúng ta có thể bắt chúng không?”
Tên mập mặt rỗ: “Anh bị ngu à, không nhìn thấy có người lớn đi theo sao?” Ý là nếu không có người lớn thì có thể thử.
Tên cao gầy: “Hai chúng ta lại không xử được một người?”
Tên mập mặt rỗ suy nghĩ khá thấu đáo, gã lắc đầu nói: “Chúng ta đã bắt một đứa, không cần mạo hiểm nữa. Nếu người đó thấy chúng ta cướp trẻ trước mặt anh ta, liều mạng với chúng ta thì phải làm sao?”
Tên cao gầy nảy ra ý tưởng nói: “Hay là giống như vừa nãy, bắt một đứa rồi chạy?”
“Thế này còn được, nhưng động tác của anh phải nhanh nhẹn một chút, lái xe dựa vào bản lĩnh của tôi!” Tên mập mặt rỗ vô cùng tự tin với kỹ thuật lái xe của gã ta.
Vừa nãy hai người không xuống xe, nhấc một bé trai ở ngay cổng thôn của thôn nào đó rồi tẩu thoát bằng xe máy.
Trong lúc hai người nói chuyện, xe máy đã tới phía trước bốn ba con Diệp Trường Vinh.
Không phải Diệp Hoan đã mở thiên nhãn, dạo gần đây còn học bói toán sao? Cô muốn đợi xe máy tới gần, xem thử hai người trên xe có vấn đề không.