Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 75
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:03
Lượt xem: 156
Nghĩ tới cách ăn mặc của Kỷ đạo trưởng, chủ tiệm nghĩ mặc kệ linh hay không đều đáng để thử. Dù sao thì bày cây xanh cũng sẽ không tốn bao nhiêu tiền và chiếm chỗ mấy, ông ấy dời cây lô hội mình trồng trong viện tới là được.
Đợi ông ấy dời cây lô hội qua vài hôm, phát hiện quả thực việc làm ăn trong quán tốt hơn trước nhiều. Bởi vì mùa hè năm ngoái, việc làm ăn trong tiệm có thể nói là ế ẩm, nhưng từ sau khi ông ấy chuyển cây lô hội tới, thường có người mua bánh nướng thịt lừa từ trong quán về nhà ăn, mấy hôm nay chỉ số kinh doanh đã nhiều hơn mấy ngày trước.
Ông chủ vô cùng vui, tán gẫu với mấy vị khách rằng ông ấy đã gặp được cao nhân. May mà ông ấy đã tặng cái làn đó, đạo trưởng mới tặng cho ông ấy vài câu nói. Nếu có thể gặp được đạo trưởng lần nữa thì tốt rồi, ông ấy nhất định sẽ bỏ tiền mời đạo trưởng xem phong thủy cho quán.
Hai thầy trò đi trên đường, Kỷ đạo trưởng giảng vấn đề phong thủy vừa nãy cho Diệp Hoan: “Cây xanh thuộc mộc trong ngũ hành, bày ở hướng đông, đại biểu gia đình và sức khỏe; bày ở hướng đông nam, đại biểu có tài phú và thành công…Bởi vì thực vật màu xanh có thể tăng sức sống trong phòng, có thể vô hình trung điều chuyển nước.”
Sau đó Kỷ đạo trưởng tìm một nơi vắng người, bỏ bánh nướng thịt lừa vào trong túi trữ vật.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan hỏi thêm một câu: “Sư phụ, sao người lại mua nhiều bánh nướng thịt lừa như vậy?” Hai mươi cái bánh nướng thịt lừa không rẻ, tận mấy chục tệ, gia đình bình thường không nỡ mua một lúc nhiều như vậy.
Sư phụ tiêu tiền hào phóng như vậy, có thể thấy thật sự không thiếu tiền, là một nhà giàu ngầm, ngưỡng mộ.
“Mang về chia cho mấy đứa nhỏ đó.”
“Vẫn là sư phụ tốt.” Diệp Hoan có lòng mua đồ ăn ngon cho các anh em, đáng tiếc cô không có tiền.
Lần này trải nghiệm tư vị không tiền trong tay, Diệp Hoan định trở về suy nghĩ, xem làm sao kiếm thêm. Diệp Hoan không muốn xin tiền của ba mẹ mua đồ lung tung, tự mình kiếm tiền tiêu mới càng tiện hơn.
Buổi chiều, hai thầy trò lại quay lại chỗ cũ bày sạp bói toán, cho tới hơn ba giờ chiều mới dọn sạp ngồi xe về nhà. Đi quá muộn, họ sợ không kịp chuyến xe về.
Đợi hai thầy trò tới nhà, đã sắp năm giờ, gần tới giờ tan làm rồi.
Kỷ đạo trưởng và Diệp Hoan đi bộ trên quốc lộ trăm mấy mét, rất nhanh đã tới nhà. Trước khi tới nhà, Kỷ đạo trưởng không quên lấy bánh nướng thịt lừa đã mua ra.
Ông ấy vươn tay đưa làn cho đồ đệ: “Đây, Diệp Hoan, con cầm đi đưa cho chúng ăn đi.”
“Cảm ơn sư phụ!” Diệp Hoan cảm ơn thay mọi người trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-75.html.]
Cô xách làn đi vào bậc cửa, cao giọng gọi: “Đông Đông, Nam Nam, chị về rồi!”
Vẫn chưa có ai ra, Chiến Thần là người đầu tiên chạy tới lắc đuôi đón tiếp chủ nhân.
“Chủ nhân, cuối cùng chị cũng về! Chị cũng không dẫn em ra ngoài chơi.” Chiến Thần than vãn lúc nói chuyện với chủ nhân một chút.
“Hôm khác khi chị ra ngoài một mình sẽ dẫn em theo, hôm nay không phải có sư phụ sao, không tiện.”
Chiến Thần vô cùng thông minh hiểu nhân tính, Diệp Hoan tạm thời không muốn để người ta phát hiện quá nhiều, chỉ có thể bảo Chiến Thần tạm thời ngoan ngoãn ở nhà. Nó vẫn là con cún con, nếu biểu hiện quá thông minh, chắc chắn sẽ khiến người khác chú ý. Chi bằng đợi Chiến Thần lớn lên chút nữa, cho dù bại lộ thông minh hơn chút, người khác chỉ sẽ nói chủ nhân dạy tốt, sẽ không nghĩ quá nhiều; sau khi nó có năng lực tự vệ, cũng không sợ người xấu tính kế.
Chiến Thần nhân cơ hội nêu ra yêu cầu: “Được thôi, đợi có cơ hội, chủ nhân nhất định phải dẫn em ra ngoài chơi.”
“Được, có cơ hội nhất định dẫn em ra ngoài chơi.”
Diệp Hoan nghe thấy Chiến Thần muốn đi chơi giống như đứa trẻ, cũng hơi bất đắc dĩ. Cô lại muốn ra ngoài một mình, nhưng ban ngày cô học với sư phụ, buổi tối luyện công đi ngủ, dạo gần đây thật sự không có thời gian rảnh.
Lúc này, Đông Đông Nam Nam bọn họ nghe thấy tiếng nói chuyện của Diệp Hoan, vui vẻ chạy ra đón tiếp sư phụ.
Diệp Hoan: “Sư phụ mua bánh nướng thịt lừa cho các em, mau rửa tay ăn.”
Diệp Hoan từng nghe sư phụ nói, đồ ăn ở bên ngoài đặt vào trong túi trữ vật, thời gian biến chất trở nên khá chậm chạp, mười ngày nửa tháng đều sẽ không hỏng, loại này có hiệu quả tốt hơn tủ lạnh, túi trữ vật quá hữu dụng, sau này cô có đồ ăn cũng phải bỏ vào trong túi trữ vật.
Diệp Đông bọn chúng không ngờ còn có kinh hỉ, thế mà sư phụ lại mua bánh nướng thịt lừa cho chúng.
“Sư phụ!” Mấy đứa thấy Kỷ đạo trưởng, gần như đồng thanh hét lên.
Kỷ đạo trưởng nghe tiếng bọn chúng gọi vang dội hơn lúc trước, xem ra bánh nướng thịt lừa gây ra tác dụng: “Được rồi, ăn trước đi!”
Mấy thằng nhóc ngoài Kỷ Nguyên Sâm ra đều vui vẻ nhảy tưng tưng, bánh nướng thịt lừa? Chảy nước miếng.