Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:23:00
Lượt xem: 135
Đương nhiên Kỷ đạo trưởng không thể đưa tiền cho đám côn đồ.
Kỷ đạo trưởng cứng miệng nói: “Muốn tiền, không đưa, các cậu muốn thế nào?”
Giờ này không ít người đều về nhà nấu cơm hoặc tìm chỗ ăn cơm, người hóng náo nhiệt không nhiều. Có hai ông cụ lại muốn giúp, đáng tiếc họ có lòng nhưng vô lực, chỉ có thể chỉ trích đám côn đồ vài câu.
“Không đưa? Gan không nhỏ ha, các anh em lên, không để ông ta giữ lại một xu nào!” Người đeo kính vung tay, gọi đám anh em bắt lão đạo, muốn cuỗm tiền từ trên người ông ấy.
Đây là định cướp trắng trợn.
Người thường tung hoành giang hồ nói thế nào, không thể xem thường ba loại người, người già, phụ nữ và trẻ nhỏ.
Kỷ đạo trưởng và Diệp Hoan vừa hay thuộc hai trong ba loại người này.
Họ xem thường Kỷ đạo trưởng, chỉ có hai tên lưu manh xông lên bắt đạo trưởng, bị đạo trưởng đá cho ngã nhào xuống đất.
Tên đeo kính thấy anh em chịu thiệt, tức giận quát to: “Được lắm, thế mà cũng có chút bản lĩnh, các anh em, cùng xông lên.”
Kỷ đạo trưởng thấy họ không đạt được mục đích sẽ không chịu dừng, thật sự tức giận, đặc biệt là ông ấy nhìn thấy một cậu thanh niên thế mà còn muốn bắt Diệp Hoan. Đương nhiên, Diệp Hoan cũng không phải người ăn chay, thôi động nguyên khí trong cơ thể dồn lực lên chân, một cước đá hai tên lưu mạnh cao hơn cô nửa mét ngã xuống đất.
Kỷ đạo trưởng tức giận tiện tay lấy ra một lá bùa định thân hất ra, mấy cậu thanh niên lập tức đứng sững bất động tại chỗ giống như người gỗ, chỉ có trong con ngươi kinh khủng lộ ra ánh mắt bị dọa sợ. Sau đó Kỷ đạo trưởng lại tung ra một lá bùa, mấy người đánh qua đánh lại tương tàn lẫn nhau, hành động vốn không chịu sự khống chế của họ.
Tình hình nghịch chuyển khiến hai ông cụ vây xem cười lên: “Đáng đời! Ai bảo các cậu không học hành tử tế!”
Vị đại sư này thật lợi hại, thật bản lĩnh, vừa nãy nên tìm ông ấy bói toán, không biết chiều ông ấy còn tới xem bói không?
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-73.html.]
Vốn dĩ mấy tên côn đồ này thường đòi tiền ở xung quanh, thi thoảng còn quản mấy đứa con nít đòi tiền của chúng, đợi người lớn trong nhà tìm ra, bọn côn đồ đã biến mất, cực kỳ khiến người ta bực tức.
Có người từng báo cảnh sát, nhưng họ lại không phạm phải án lớn, lại đều đòi số tiền nhỏ, bị cảnh sát gọi tới răn đe, lại dựa theo quy định giam một lúc, ra ngoài vẫn cứ như thế.
Hôm nay đã đá trúng thiết bản rồi.
Kỷ đạo trưởng cho chúng ẩu đả lẫn nhau, Diệp Hoan xem tới vô cùng thỏa mãn. Kiếp trước cô gặp loại côn đồ này chỉ biết nấp, không ngờ kiếp này có thể nhìn sư phụ không ra tay đã có thể đơn giản đánh ngã một đám người, ha ha…Trong lòng Diệp Hoan thực sự rất đắc ý!
Đợi những kẻ ẩu đả nhau đó mặt mày bầm dập, mũi còn chảy máu, Kỷ đạo trưởng mới định tha cho chúng. Đương nhiên trước khi tha cho chúng, ông ấy không quên cảnh cáo: “Sau này còn làm chuyện xấu nữa, các cậu sẽ gặp ác mộng, tự ăn trái ác.”
Nếu sau này những người này có thể thay đổi tốt lên, cũng coi như Kỷ đạo trưởng đã làm một chuyện tốt; nếu còn tiếp tục làm chuyện xấu, Kỷ đạo trưởng đánh cho chúng lá bùa ác mộng một tuần, ít nhất sẽ trừng trị chúng một tuần, khiến chúng lo ngại, không dám làm điều xấu nữa.
Nếu vẫn có người không thay đổi, vậy người này là kiểu người không thể cứu vãn được nữa, không đáng để phí tâm tư, sớm muộn sẽ bị nhốt vào nhà lao sám hối tội trạng của mình.
Sau khi đám côn đồ có thể tự chủ được hành động, lập tức biết lão đạo trước mắt không phải người bình thường, là họ mù mắt mới chạy tới chọc ông ấy. Mấy người nghe lời của đạo trưởng, lập tức quỳ xuống xin tha: “Đại sư, lão thần tiên, xin ông tha cho chúng tôi một con đường sống, sau này cũng không dám gây sự với ông nữa!”
“Không nghe thấy lời tôi nói sao, sau này không được làm điều xấu.”
“Vâng vâng vâng, chúng tôi không dám làm điều xấu nữa, nếu còn làm nữa thì chúng tôi không phải người!”
Không biết những người này là hèn hạ bẩm sinh hay là bị Kỷ đạo trưởng dọa sợ, dù sao thì Kỷ đạo trưởng không nói, không một ai dám đứng lên.
“Nhớ lời các cậu đã nói, cút đi!”
Lúc này đám côn đồ mới vội vàng bò dậy, trong chớp mắt đã biến mất dạng.
Dù sao thì từ sau hôm nay, đám côn đồ quay về đã nằm gặp ác mộng suốt cả tuần, kiểu trải nghiệm khủng bộ khác hẳn người thường này khiến họ nhận được bài học lớn, sau này cũng không dám ở bên ngoài tùy tiện ức h.i.ế.p người khác nữa, sợ bất cẩn chọc phải người không nên chọc.