Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 342
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:28:08
Lượt xem: 238
Lại qua hai năm, Diệp Hoan vẫn không mang thai, Nhiễm Hàn và Diệp Hoan thương lượng lựa chọn hai nhân tài chuẩn bị cho môn phái trước. Họ định lựa chọn hai đứa trẻ trong đám cô nhi làm đồ đệ, đưa chúng ở bên cạnh bồi dưỡng. Hai người chạy khắp đại giang nam bắc, trước sau dẫn về một bé trai năm tuổi và một bé gái sáu tuổi.
Hai đứa trẻ thiên phú ưu tú, là hạt giống tốt cho việc học đạo pháp, mới được hai người chọn trúng dắt về. Hai đứa trẻ lần lượt bái Nhiễm Hàn và Diệp Hoan làm sư, bình thường đều gọi họ là sư phụ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy hai đứa trẻ là đồ đệ của Nhiễm Hàn và Diệp Hoan, cũng do họ quản, nhưng hai đứa theo họ của Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ, một đứa tên Lý Thịnh Trung, một đứa tên Kỷ Manh.
Lúc vừa tới nhà, hai đứa trẻ khá dè dặt, nhưng bởi vì mọi người đều đối tốt với chúng, hai đứa trẻ dần trở nên hoạt bát.
Trong nhà có thêm hai đứa trẻ, thêm không ít việc, phải thêm hộ khẩu cho các con, tìm trường học thích hợp cho chúng…
Lần này Lục Vân Triết và Diệp Trường Vinh họ có chỗ phát huy nhiệt huyết rồi, cả ngày chạy đông chạy tay giúp hai đứa trẻ làm đủ loại thủ tục, cho tới khi mọi thứ ổn định.
Diệp Hoan lại mang thai vào lúc này!
Lần này kinh động rất nhiều thân thích họ hàng tới thăm Diệp Hoan. Có nhà họ Diệp, nhà họ Lý, nhà họ Lục, còn có hai vị sư phụ trước sau đều tới.
Sau khi Diệp Hoan mang thai, trải qua các triệu chứng như thai nghén, thèm ngủ, hoàn toàn trải nghiệm sự vật vả của người mẹ, càng thêm hiếu thuận với ba mẹ hai bên.
Sau khi sư muội mang thai, Nhiễm Hàn nói với cấp trên tạm thời không nhận nhiệm vụ nữa, định đợi sau khi Diệp Hoan sinh xong mới tiếp tục công việc. Nhưng có đôi lúc nhiệm vụ quan trọng, Nhiễm Hàn không thể không rời khỏi Diệp Hoan đang mang thai, đi làm nhiệm vụ. Lúc này mới nhìn ra hiệu suất làm nhiệm vụ của Nhiễm Hàn, thông thường đều là anh lưu loát giải quyết tất cả sự việc trong phạm vi năng lực, vội vàng về nhà chăm sóc sư muội đang mang thai.
Mười tháng mang thai, sinh nở chớp nhoáng.
Tháng năm năm sau, vào một ngày nhiệt độ thích hợp không nóng không lạnh, Diệp Hoan cắn răng trải qua cơn đau đớn của việc sinh nở, sinh ra một đứa con trai.
Đứa bé nặng bảy cân bảy lạng, được chăm tốt trong bụng mẹ, vừa chào đời đã nhìn thấy một đầu tóc đen mượt, làn da rất nhanh được chăm trắng nõn, ngũ quan tạm thời không nhìn ra rốt cuộc giống ai, nhưng trông có vẻ siêu đáng yêu, cực kỳ khiến người ta thích.
Càng kỳ diệu hơn là đứa bé này kế thừa đạo thể trời sinh của Diệp Hoan, thiên phú tuyệt đỉnh khiến Hành Vân đạo trưởng và Kỷ sư phụ vui mừng khôn siết, liên tục nói có người kế thừa rồi.
Sau đó khi đặt tên cho con, cả nhà thảo luận rất nhiều ngày.
Bởi vì Nhiễm Hàn làm ba ruột nói anh không để ý con trai theo họ sư muội. Tuy Nhiễm Hàn họ Nhiễm, nhưng anh không có cảm giác quy thuộc với nhà họ Nhiễm, cho nên con trai có theo họ Nhiễm không đều không quan trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-342.html.]
Cuối cùng kết quả thảo luận là để con mang họ Lục, tên do Hành Vân đạo trưởng tính xong, tên Nguyên Canh, tên mụ là Tiểu Cửu, ngụ ý trường trường cữu cữu.
Lục Nguyên Canh gần như là đứa con trời sủng, sau khi chào đời chẳng những được cả gia đình yêu thích, còn di truyền đạo thể bẩm sinh của mẹ và kỹ năng nhìn là nhớ của ba.
Cậu khi còn nhỏ sống trong sự sủng chiều của người nhà nhưng không lệch lạc, ngược lại vô cùng thông minh hiểu chuyện. Cậu học theo biểu cảm nghiêm túc của ba, giả thành dáng vẻ ông cụ non, thường bật ngược người nhà, khiến tất cả mọi người đều thích trêu cậu.
Vận khí của Lục Nguyên Canh cũng may mắn siêu cấp vô địch, cuộc đời của cậu giống như bật hack.
Sau khi đi học, bởi vì Lục Nguyên Canh thông minh luôn đứng hạng nhất, được tất cả giáo viên yêu thích, lúc học cấp hai, cấp ba, thường xuyên nhận được thư tình do bạn nữ lén lút gửi.
Thi thoảng cậu mua vé số, có thể trúng giải đặc biệt, sẽ không trúng giải nhất; mở đá có thể mở ra phỉ thúy tốt đủ màu sắc…
Người lớn sợ đứa bé không áp chế được phúc khí quá lớn, quyên góp hết tiền mà Lục Nguyên Canh trúng thưởng hoặc ngoài ý muốn có được đi, cứu trợ nhiều người khó khăn hơn.
Cuộc đời của Lục Nguyên Canh không cần nói nhiều, dù sao cũng không khác gì cuộc đời bật hack của nam chính trong tiểu thuyết. Sau đó cưới được vợ hiền, còn có được một cặp song sinh trai gái. Cậu còn dưới sự giúp đỡ ủa sư huynh sư tỷ, mở rộng thu nhận môn đệ, phát dương quang đại Huyền Nhất Môn…
Chiến Thần làm bạn với tiểu chủ nhân trưởng thành, thậm chí tới sau này, đợi sau khi chủ nhân Diệp Hoan mất, nó không quay lại trạng thái hình trứng, trực tiếp đổi thành Lục Nguyên Canh làm chủ nhân của nó.
Chiến Thần nói chuyện với Lục Nguyên Canh.
“Chủ nhân, em nhớ chủ nhân cũ và chồng của chủ nhân cũ rồi.”
“Chiến Thần, ba mẹ anh cả đời làm việc tốt vô số, thân mang đại công đức, có thể họ đã mang theo công đức đầu thai chuyển thế rồi!”
Nhiễm Hàn và Diệp Hoan bởi vì tu luyện công pháp, sống tới hơn trăm tuổi mới qua đời.
Quả thực bởi vì họ mang theo công đức kim quang dày đặc, chuyển thế đầu thai thành người, hơn nữa sau khi đầu thai hai người còn mang theo ký ức kiếp trước.
Nhiễm Hàn biết hết tất thảy: Hi vọng mau lớn lên, tìm sư muội về.
Diệp Hoan mang theo ký ức: Không biết sư huynh có phải cũng đã đầu thai chuyển thế rồi không? Hi vọng sớm gặp lại anh ấy.
Sau đó dưới sự cố gắng không ngừng của hai người, cuối cùng họ gặp nhau vào một ngày nào đó. Họ đầu thai tới ngàn năm, bắt đầu hành trình kỳ duyên mới.