Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 304

Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:43
Lượt xem: 118

Tuy hai vị sư phụ lo lắng cho tiến triển tình cảm của hai đồ đệ nhưng Nhiễm Hàn và Diệp Hoan lại ở bên nhau ngày càng hòa hợp. Thế giới tình cảm vốn dĩ của hai người khá đơn thuần, nhưng họ không phải kẻ ngốc, không biết thì không biết học sao. Ở xã hội hiện đại thông tin phát triển, muốn học yêu đương làm sao, căn bản không cần ai dạy bảo. Chỉ cần thông qua xem phim đọc sách, liền có thể tìm hiểu được một số quá trình và kỹ xảo yêu đương.

Nhiễm Hàn tiếp xúc nhiều với sư muội, thân thể sẽ nảy sinh xúc động không rõ ràng. Ví dụ thi thoảng anh sẽ mộng xuân về sư muội, buổi sáng thức dậy quần trong ướt át một vũng, anh lại ngại nói với người khác, để không khiến mình trở nên vô tri như thế, Nhiễm Hàn đặc biệt đi tìm sách tìm hiểu, sau đó anh mới biết đó là tình huống bình thường.

Con trai bình thường tới kỳ thanh xuân sẽ xuất hiện tình huống đó, nhưng kỳ thanh xuân của Nhiễm Hàn tới muộn hơn vài năm mà thôi. Thế là dưới sự cố gắng của Nhiễm Hàn, chủ động học những kỹ năng như nắm tay, ôm ấp, thậm chí hôn.

Lúc Nhiễm Hàn chưa hôn sư muội, dĩ nhiên không biết hôn là tư vị gì. Trước đây lúc anh đọc được hôn hít từ trên sách, còn từng nghĩ hai người ăn nước bọt của đối phương, có ý gì.

Lần đầu tiên Nhiễm Hàn và Diệp Hoan hôn nhau, còn là bởi vì xem phim. Hai người họ có ngày cùng xem tivi rồi gặp phải tình huống ngại ngùng này.

Giữa tình nhân và vợ chồng trên phim, thi thoảng sẽ diễn cảnh hôn, còn quay khá tinh xảo, đặt tình cảm vào trong, vô cùng có thể dẫn dắt cảm xúc của người xem.

Diệp Hoan nhìn thấy cảnh này, cảm thấy mặt hơi nóng, hi vọng cảnh hôn mau chóng qua đi. Nếu có tua nhanh, cô có thể ấn tua nhanh bỏ qua. Nhưng Nhiễm Hàn nhìn thấy nam nữ chính trên tivi hôn giống như say như mê, không khỏi tò mò nắm tay Diệp Hoan hỏi: “Sư muội, hay là chúng ta cũng thử thử?”

Vừa nghe lời này liền biết là người không có kinh nghiệm, người có kinh nghiệm đã trực tiếp kéo người tới hôn rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Diệp Hoan đỏ bừng mặt, cô trừng sư huynh nói: “Sư huynh, anh xấu đi rồi!”

Đương nhiên Diệp Hoan không vì vậy mà tức giận, cô biết kinh nghiệm yêu đương của sư huynh không nhiều hơn cô biết bao nhiêu. Đoán chừng sư huynh chỉ là tò mò, muốn thử một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-304.html.]

Quả thật Nhiễm Hàn tò mò, đặc biệt là anh tưởng tượng đối tượng hôn thành sư muội, khiến anh rất rung động. Lại nghĩ tới những kinh nghiệm mà thi thoảng Liễu Nguyên truyền thụ cho anh, nói gì mà đôi lúc phụ nữ từ chối đàn ông không có nghĩa là thật sự từ chối, có thể là ngại ngùng.

Sư muội đỏ cả mặt, chắc chắn là ngại rồi.

Nhiễm Hàn nhất thời kích động, nhẹ nhàng ôm sư muội vào trong lòng, khom người cúi đầu nhẹ nhàng phủ lên môi của sư muội, sau đó – không biết nên làm thế nào nữa.

Diệp Hoan vốn muốn đẩy sư huynh ra, nhưng sau khi phát giác được sư huynh môi chạm môi với mình, cô lại dừng lại. Diệp Hoan nhìn thấy biểu cảm lúng túng của sư huynh, hình như không biết tiếp theo nên hôn như thế nào.

Tình huống này suýt chút chọc Diệp Hoan cười thành tiếng. Cô kìm nén mới không cười ra, suy nghĩ cho cuộc sống hạnh phúc sau này, Diệp Hoan bắt đầu chủ động hôn sư huynh, đưa đầu lưỡi linh hoạt ra lặng lẽ thử vươn đến bờ môi của sư huynh.

Sau khi phát giác được hành động của sư muội, Nhiễm Hàn không thấy không thích ứng, ngược lại sâu trong lòng càng thêm kích động, hai tay ôm sư muội càng siết chặt hơn, hận không thể khảm sư muội vào trong cơ thể của anh.

Lúc này còn không chủ động nữa thì không phải là đàn ông. Nhiễm Hàn học theo sư muội, hai người quấn quýt môi lưỡi, thành công hoàn thành quá trình hôn lần đầu tiên.

Đợi cảm xúc của hai người khôi phục lại, tiếng của Nhiễm Hàn vang lên bên tai Diệp Hoan: “Sư muội, đã hứa rồi đấy, anh chăm sóc em cả đời, em cũng phải ở bên anh cả đời.”

Sau khi có sư muội đồng hành, Nhiễm Hàn mới ý thức được cuộc đời trước kia của anh không hoàn chỉnh. Sư muội giống như một vệt sáng, một cầu vồng, chiếu sáng cuộc đời của anh. Nhiễm Hàn từ nhỏ đã không có được quá nhiều tình cảm cho nên anh vô cùng coi trọng đoạn tình cảm này, anh hi vọng có thể ở bên sư muội mãi mãi.

Diệp Hoan không hề do dự hứa: “Chỉ cần sư huynh không rời xa em, em chắc chắn sẽ ở bên anh cả đời.”

Từ sau đó, Nhiễm Hàn giống như mở ra cánh cổng thế giới mới, khiến người vô tri như anh càng thêm hứng thú với việc thăm dò những chuyện giữa nam và nữ, từ hồ đồ vô tri tới suýt chút biến thành người sói. Đương nhiên đối tượng thăm dò của anh là Diệp Hoan, có những chuyện cần Diệp Hoan phối hợp. Diệp Hoan cân nhắc, thi thoảng mới cho sư huynh vài quả ngọt ăn. Cô luôn giữ khư khư vạch giới hạn đó, muốn giao bản thân hoàn chỉnh cho sư huynh vào lúc kết hôn.

Loading...