Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 204
Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:18:37
Lượt xem: 90
Lần này lúc ăn cơm, Lục Vân Triết chủ yếu tìm hiểu chuyện lúc nhỏ của Diệp Hoan, ông ấy muốn biết quá trình khôn lớn của con gái.
Diệp Hoan nhắc tới Diệp Đông và Diệp Nam cũng đỗ đại học, hơn nữa còn học ở Bắc Kinh.
Lục Vân Triết ngưỡng mộ: “Xem ra ba mẹ con biết dạy dỗ con cái, cho các con đỗ đại học tốt cả.” Nếu con gái lớn lên bên cạnh ông ấy thì tốt biết mấy.
Đương nhiên Diệp Hoan không thể nói với ba ruột, lúc đi học ba mẹ không quản nhiều, ngoài bỏ tiền, bình thường đều là cô dẫn dắt học hành, là cô quản nhiều. Kiếp trước quả thật ba mẹ nhọc lòng hơn nhiều. Kiếp này bởi vì cô đã sớm biết thân thế của mình, và có năng lực chăm sóc các em trai, mới có thể làm được tất thảy.
“Nếu chúng học ở Bắc Kinh, sau này dẫn chúng tới nhà chơi, coi nơi này là nhà mình.” Lục Vân Triết định sau này đối tốt với Diệp Đông và Diệp Nam, dù sao thì ba mẹ người ta cũng giúp ông ấy nuôi lớn con gái, ông ấy bỏ ra một số báo đáp là điều nên làm.
“Vâng.” Diệp Hoan ăn cơm no, đặt đũa xuống, nghiêm túc nói với Lục Vân Triết: “Em muốn nói chuyện nhận thầy cho ba mẹ biết.”
“Nói đi, ba đã sớm muốn gọi điện thoại cho họ rồi, chẳng qua cảm thấy quá đường đột, ngại chủ động tìm họ. Con nói với ba mẹ con trước một tiếng cũng tốt, chuyện khác người lớn bọn ba sẽ nói rõ. Con yên tâm, ba sẽ cảm ơn họ đàng hoàng.” Lục Vân Triết chỉ có một đứa con gái, hơn nữa vừa mới nhận, ông ấy tuyệt đối sẽ không để con gái đau lòng.
Cho nên vì bận lòng tới tâm trạng của Diệp Hoan, Lục Vân Triết không thể nói nặng lời hay làm gì khiến người ta khó xử.
Diệp Hoan: “Vậy con gọi điện thoại cho họ ngay.”
“Đi đi, dùng điện thoại bàn trong nhà gọi.” Lục Vân Triết mong mỏi liên lạc với ân nhân, có thể quang minh chính đại nhận con gái ruột.
May mà kiếp này điều kiện gia đình khá giả, mấy năm gần đây lắp điện thoại bàn rẻ, Diệp Trường Vinh vì tiện liên lạc đã lắp trong nhà một chiếc điện thoại bàn.
Diệp Hoan nhấn số điện thoại trong nhà, cô gọi điện thoại giờ này, ba mẹ cũng vừa tan làm, còn chưa ăn cơm. Bởi vì hôm nay Lục Vân Triết nấu cơm sớm một chút, họ ăn sớm.
“Reng reng reng, reng reng reng…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-204.html.]
Lý Vệ Hoa bận nấu cơm, là Diệp Trường Vinh nghe điện thoại: “Alo…”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan lập tức nói: “Ba, con là Hoan Hoan.”
Lục Vân Triết nghe thấy con gái tự nhiên gọi người khác là ba, còn xưng hô tên thật mật, tư vị trong lòng chua chát cỡ nào, giống như lật thùng giấm, sắp bị mùi giấm nhấn chìm. Đáng tiếc ông ấy cũng hết cách, ai bảo con gái không phải lớn lên cùng với người ba ruột là ông ấy.
Diệp Trường Vinh cười nói: “Là Hoan Hoan à, buổi trưa em trai con gọi điện thoại rồi, nói con hầm sườn ở chỗ sư huynh con mang cho chúng. Hai thằng nhóc này làm phiền con không ít.”
Diệp Hoan: “Ba, chúng không phải là em trai con sao, nên mà. Phải rồi, con có chuyện gọi điện thoại cho ba.”
“Chuyện gì, con nói đi!” Diệp Trường Vinh nghĩ, có phải Diệp Hoan đã gặp phải khó khăn gì không?
Diệp Hoan cắn môi, thở ra, vẫn nói thành lời: “Ba, bùa của con có phản ứng rồi, con tìm được rồi…”
“Con tìm được người thân rồi, là ai? Gặp mặt chưa, nhận nhau chưa?” Diệp Trường Vinh vừa nghe con gái nói bùa có phản ứng, tim đập thình thịch, con gái nuôi lớn sắp bay đi rồi sao?
Bởi vì Diệp Hoan từng nói với họ, có thể dùng bùa tìm người thân tìm được người thân.
Bây giờ cảm giác của Diệp Trường Vinh chính là giống như mình vất vả trồng một cây lương thực, cuối cùng lại bị người khác thu hoạch mất. Tuy ông ấy cũng vui cho con gái khi tìm được người thân, nhưng trong lòng vẫn khó chịu.
“Người tìm được là ba ruột của con, ông ấy là giáo sư khoa khảo cổ đại học B…” Diệp Hoan giới thiệu đơn giản ba ruột cho một người ba khác, còn nói những năm qua ba ruột luôn tìm mẹ và cô.
Diệp Trường Vinh bất giác cảm thán: “Đúng là trùng hợp thật! Nếu con không thi vào đại học B, muốn tìm ba ruột con không dễ.”
Kiếp trước chính là như thế, Diệp Hoan nghe ba ruột nói, mỗi năm ông ấy được nghỉ đều sẽ đến tỉnh tìm vợ và con, nhưng Diệp Hoan học đại học ở tỉnh, lại chưa từng gặp được ba ruột, kiếp trước không biết họ đã bỏ lỡ bao nhiêu lần. Nếu không với dung mạo giống nhau của cô và mẹ, ba ruột nhìn thấy cô không thể nào không quan tâm không hỏi han.