Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 196
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:44
Lượt xem: 103
Mẹ Thượng: “Con gái ngốc, đàn ông không tốt như con nghĩ đâu, đều thích mới nới cũ, thích phụ nữ xinh đẹp trẻ trung hơn, nếu không chồng cũ của con cũng không thể vụng trộm với bảo mẫu trẻ vô văn hóa đó…”
Mẹ ruột đột nhiên rắc muối lên trái tim con gái, nói lời khó nghe, ba Thượng không nghe được nữa, ho khan hai tiếng, ra hiệu vợ nói chuyện chú ý một chút, đàn ông đang ở một bên nghe đây.
Thượng Tinh ghét nhất là nghe chuyện liên quan giữa mình với chồng cũ, tức giận bĩu môi về phòng mình.
Mẹ Thượng nhìn con gái tức giận về phòng, không nhịn được lải nhải với chồng: “Ông xem xem, còn không cho tôi nói nó hai câu, lớn như vậy còn tùy hứng.”
Ba Thượng: Tùy hứng còn không phải là bà di truyền.
Thượng Tinh về tới phòng mình, còn đang nghĩ chuyện nhìn thấy Lục Vân Triết tạm biệt cô gái ở cổng nhà ông ấy. Khi đó bà ta nhìn thấy Lục Vân Triết tạm biệt cô gái, gương mặt toàn ý cười không nói, ánh mắt nhìn cô gái còn cực kỳ dịu dàng.
Nghĩ tới nghĩ lui, Thượng Tinh cảm thấy không đúng, bà ta dự cảm Lục Vân Triết có thái độ khác với cô gái, nhưng hỏi Lục Vân Triết lại không có được đáp án. Thế là Thượng Tinh gọi điện thoại cho em dâu của Lục Vân Triết – Hà Thục Mẫn, muốn hỏi thử Lục Vân Triết có cô gái mình thích chưa.
Bởi vì sau khi nhà họ Thượng và nhà họ Lục qua lại, Thượng Tinh mới biết, hóa ra Hà Thục Mẫn là bạn học cùng khối, không cùng lớp thời cấp ba của bà ta, coi như là bạn cùng trường. Nhưng hai người xấp xỉ tuổi nhau, còn là bạn cùng trường, sau khi quen biết, dần qua lại, xem như là bạn thân. Nhưng mỗi người đều có mục đích riêng, có lòng bảo vệ, mối quan hệ khá tốt.
Thượng Tinh đi rửa mặt, điều chỉnh lại cảm xúc của mình, không để người khác nghe ra bà ta vừa mới khóc, sau đó mới gọi điện thoại cho Hà Thục Mẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-196.html.]
“Thục Mẫn, dạo gần đây cô bận gì?”
“Còn có thể bận gì, bận chuyện con cái thôi. Dạo này tôi biến trò bồi bổ cho con trai tôi. Không phải Cảnh Viễn nhà tôi vừa đỗ vào đại học Q sao, đi huấn luyện quân sự nửa tháng, trong nửa tháng này, nó về tôi cũng sắp không nhận ra nó nữa. Mặt đen đi không nói, còn gầy nhom, dáng người rất cao, sắp gầy thành bộ xương rồi, tôi đau lòng c.h.ế.t đi được.” Trong lời nói của Hà Thục Mẫn đều là ngữ khí khoe khoang.
Nhưng Thượng Tinh khá ngốc, vốn không nghe ra sự khoe khoang của Hà Thục Mẫn, bà ta kiên nhẫn nói: “Cảnh Viễn nhà cô giỏi thật, thế mà lại đỗ vào đại học Q. Sao nó không học đại học B, không phải bác cả của nó dạy ở đại học B sao? Cảnh Viên đến đó, Lục Vân Triết có thể chiếu cố một chút?”
Thượng Tinh nói như vậy chẳng qua là muốn kéo chủ đề lên người Lục Vân Triết thôi. Nói ra điểm này bà ta không bằng Hà Thục Mẫn, tốt xấu gì người ta cũng biết thương xót con trai. Còn bà ta, sau khi ly hôn hất con cho chồng cũ, đã rất ít khi lo lắng cho con, bởi vì bà ta bận theo đuổi tình yêu của mình.
“Thành tích của Cảnh Viễn tốt, đâu cần bác cả nó chiếu cố? Hơn nữa thành tích tự nhiên của Cảnh Viễn tốt, đăng ký đại học Q mới thích hợp với nó.” Hà Thục Mẫn nói tới đây, thực ra trong lòng không vui lắm, cảm thấy con người Thượng Tinh hơi ngốc, không biết nói chuyện. Bởi vì con trai bà ta là dựa vào thành tích học tập của bản thân mà đỗ vào, chứ không phải dựa vào người bác làm giáo sư mới đỗ đại học.
Nhưng chính vì Thượng Tinh ngu ngốc, đối nhân xử thế không ra sao, Hà Thục Mẫn mới giúp tác hợp bà ta và anh cả. Vì sao, còn không phải sợ tìm được chị dâu thông minh, sau này vượt mặt bà ta; hoặc là một chị dâu hám tài, còn giành gia sản của nhà họ Lục với nhà bà ta.
Nhà họ Lục có tổng cộng ba anh em, lần lượt là Lục Vân Triết, Lục Vân Thanh, Lục Vân Phỉ. Ba người đã sớm lập gia đình, có cuộc sống riêng.
Anh cả là Lục Vân Triết, vợ là Khương Nhã đã mất tích, con cũng không có tin tức, coi như Lục Vân Triết là người neo đơn. Ông ấy ngay cả người kế thừa cũng không có, sau này cho dù có tài sản, có lẽ cũng sẽ để lại cho cháu.
Anh hai là Lục Vân Thanh, vợ là Hà Thục Mẫn, con trai tên Lục Cảnh Viễn. Lục Cảnh Viên là cháu trai duy nhất của nhà họ Lục, không phải để Hà Thục Mẫn nghĩ nhiều, lỡ như anh cả không có con, sau này gia nghiệp nhà họ Lục đều là của con trai Cảnh Viễn của bà ta.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên bà ta nghĩ nếu anh cả phải tìm vợ, chi bằng tìm một chị dâu ngốc ngốc dễ gạt, sau này sẽ không tranh gia sản nhà họ Lục với con trai bà ta.