Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 191
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:37
Lượt xem: 151
Kỷ sư phụ lại kể thân thế của đồ đệ cho sư huynh nghe, sau đó nói: “Diệp Hoan nói năm xưa mẹ ruột của con bé bị kẻ thù truy lùng, lẽ nào Khương Ất Khôn có kẻ thù, sư huynh, huynh từng nghe Khương Ất Khôn có kẻ thù không?”
Hành Vân đạo trưởng nói: “Ta thật sự chưa từng nghe Khương Ất Khôn có kẻ thù. Ta chỉ biết nhà họ Khương gốc ở Dung Thành Giang Nam, nếu muốn biết chuyện của Khương Ất Khôn, e là phải tới quê gốc nhà họ Khương hỏi thăm.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Kỷ sư phụ lọc mạch tư duy một lượt, chỉ còn lại trọng điểm, ông ấy nói với đồ đệ ở đầu dây bên kia: “Sư bá của con nhắc nhở, ta mới nhớ ra. Trước đây quả thực từng gặp ông ngoại con. Ông ngoại con là người nhà họ Khương – thế gia huyền học. Nhưng nhà họ Khương đã sớm sa sút, trước đây ông ngoại con còn có chút tiếng tăm trong giới huyền học, sau này không biết sao lại mai danh ẩn tích, xem ra có thể ông ấy là vì trốn kẻ thù, tới thành phố S, sau đó ba mẹ con mới có cơ hội quen biết, lại có con.”
Kỷ sư phụ nói xong, an ủi đồ đệ vài câu: “Đã mười mấy năm kể từ khi mẹ con mất tích, con cũng không cần nôn nóng nhất thời. Nếu có chuyện, đoán chừng đã sớm xảy ra từ lâu rồi; nếu không sao thì có lẽ bây giờ cũng không sao. Ta cảm thấy con không phải là đứa trẻ không có phúc phần, có lẽ không tới mức song thân mất sớm. Con đưa điện thoại cho sư huynh con, ta nhờ nó điều tra chuyện nhà họ Khương giúp con, xem có thể tìm được manh mối không.”
Diệp Hoan nghĩ, cảm thấy sư phụ nói đúng, nghe lời ra ngoài đưa điện thoại cho sư huynh.
Sau đó cô thông qua loa, nghe sư phụ nói trong điện thoại, bảo sư huynh điều tra chuyện của ông ngoại và nhà họ Khương giúp cô. Nếu tra được kẻ thù, bảo hai người họ đừng mạo muội hành sự, đề phòng kẻ thù quá mạnh, họ không đấu lại. Đợi sau khi xác định kẻ thù là ai, báo với ông ấy một tiếng, nếu các đồ đệ không giải quyết được, tới lúc đó sư phụ có thể ra mặt giải quyết kẻ thù của cô giúp.
Diệp Hoan nghe sư phụ nói, trong lòng rất cảm động. Cô không khỏi cảm thán: Đời này có vận khí gì, chẳng những có được Không Gian La Bàn, còn gặp được sư phụ tốt, sư bá tốt, và sư huynh tốt?
Sư huynh cúp điện thoại rồi nói với Diệp Hoan: “Sư muội, em yên tâm học là được, những chuyện sư phụ nói giao cho anh điều tra. Phải rồi, mấy hôm nay có thể anh phải ra ngoài một chuyến, em đừng quên tới cho Chiến Thần ăn.”
Diệp Hoan hỏi: “Sư huynh, anh muốn đến Dung Thành điều tra chuyện nhà họ Khương sao?”
“Ừm.” Nhiễm Hàn vẫn không nói nhiều.
“Em không thể đi sao?” Diệp Hoan thật sự muốn tự đi tìm manh mối, tranh thủ sớm ngày tìm được mẹ ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-191.html.]
Nhiễm Hàn không đồng ý: “Em còn nhỏ, đi học quan trọng hơn, anh sẽ cố hết sức điều tra ra manh mối sớm cho em, giúp em tìm được mẹ.”
“Thực ra cho dù em đi theo cũng vậy thôi, nếu thật sự có manh mối, anh sẽ nói cho em biết.”
“Vậy làm phiền sư huynh rồi.”
Diệp Hoan chỉ đành trao đổi số điện thoại với sư huynh, hi vọng sư huynh có tin tức sẽ nói cho cô biết ngay. Mặc kệ nói thế nào, chưa tìm được mẹ ruột ngày nào, trong lòng cô sẽ không an ổn ngày đó, luôn vướng mắc chuyện này.
Bây giờ Diệp Hoan không thể bày tỏ thiện ý của sư huynh đối với cô, cô định đợi sư huynh về, sẽ đối tốt với sư huynh hơn; nếu sư huynh thật sự giúp cô tìm được mẹ ruột, vậy anh ấy chính là ân nhân của cô.
Thấy còn không đi nữa sẽ muộn mất, Diệp Hoan tạm biệt sư huynh rồi về trường.
Buổi chiều Lục Vân Triết không có tiết, nhưng ông ấy biết con gái ở trường, vẫn đến trường, ngoài việc chuẩn bị một số thứ liên quan tới bài giảng, ông ấy còn vờ như bất cẩn đi ngang qua phòng học của Diệp Hoan, chính là để nhìn con gái thêm một chút, xác nhận cô vẫn còn đây.
Lần đầu tiên Lục Vân Triết đi qua phòng học, Diệp Hoan có thể coi như là ông ấy ngẫu nhiên đi qua. Nhưng vừa hết tiết ông ấy đã tới phòng học, chắc chắn là nhìn cô. Đối với tâm trạng lo được lo mất của ba ruột, Diệp Hoan nghĩ nên giải quyết giúp ông ấy thế nào.
Đợi sau khi Diệp Hoan tan học, Lục Vân Triết tìm bạn học gọi Diệp Hoan tới. Bởi vì ông ấy nhớ Diệp Hoan tạm thời không muốn công khai quan hệ ba con của họ, cho nên Lục Vân Triết tìm bạn học gọi con gái giúp.
“Con muốn ăn gì, hay là buổi tối ba lại mời con ra ngoài ăn cơm?”
Diệp Hoan bất lực nhìn ba ruột nói: “Đâu có hôm nào cũng ăn cơm bên ngoài được. Nếu không thì thế này đi, thầy đi mua đồ về nhà, đợi em quay về nấu cơm cho thầy ăn.”
Haiz, ba ruột cũng không dễ dàng, lén lút cho ông ấy uống chút nước suối Dương, giúp ông ấy bảo dưỡng một chút. Hi vọng sau khi mẹ ruột về, hai người vẫn là một cặp xứng đôi.