Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 188
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:19:33
Lượt xem: 90
Diệp Hoan lập tức nghĩ tới nếu cô đồng ý chuyển ra ngoài sống, chắc chắn sẽ sống dưới tầm quan sát của ba ruột, tới khi đó không phải càng mất tự do sao, đợi sau này rồi tính.
Sau đó Lục Vân Triết lại dẫn Diệp Hoan đi dạo ở các căn phòng khác, còn cho cô xem vài bức ảnh của ông ấy và mẹ ruột. Ảnh đều là ảnh trắng đen, có lẽ hai người đã chụp từ mười mấy năm trước.
“Bức này là chụp ở phòng chụp ảnh trước khi ba mẹ kết hôn, bức này là ba chụp cho mẹ con, ở công viên thành phố S, còn có bức này…” Lục Vân Triết lần lượt nói ra nguồn gốc của từng bức ảnh.
Diệp Hoan chú ý đầu tiên là hình kết hôn của ba và mẹ, một tấm hình nửa thân, một tấm toàn thân, ba ruột mặc quốc phục, mẹ mặc váy Bragi, hai người trông thật sự là lang tài nữ mạo, cực kỳ xứng đôi.
Hơn nữa giống như ba ruột nói, cô và mẹ ruột quả thực vô cùng giống nhau, giống như là đúc từ một khuôn ra. Nếu mẹ ruột còn sống, cô đứng cạnh bà ấy, chắc chắn người ta sẽ cho rằng họ là một cặp chị em.
Có lẽ là do quan hệ huyết thống bẩm sinh, khiến Diệp Hoan không bài xích với người ba ruột vừa nhận là Lục Vân Triết, nhìn thấy dung mạo quen thuốc của mẹ ruột càng cảm thấy gần gũi. Điều này càng kiên định với quyết tâm sớm tìm được mẹ ruột hơn.
Diệp Hoan nói lời chào: “Giáo sư Lục, em quay về còn có việc, trưa nay không ở chỗ thầy nữa, em về trước.”
Trong tiềm thức, Lục Vân Triết không muốn từ chối bất cứ yêu cầu nào của con gái, Diệp Hoan vừa nhắc tới rời khỏi, Lục Vân Triết lập tức nói: “Hay là ba đưa con về trước.”
Trong lòng ông ấy lại hối hận, nên giữ con gái ở lại thêm một lúc.
Diệp Hoan lắc đầu nói: “Không cần ạ, nơi này không xa trường lắm, em đi bộ về là được.”
“Vừa hay ba phải về trường, tiện đường, ba đưa con đi?” Tuy gần nhưng Lục Vân Triết thật sự muốn đưa đi. Vừa mới nhận con gái, ông ấy muốn ở cùng cô thêm, hiểu cô hơn, còn có thể tìm được bóng dáng của vợ từ trên người con gái.
Diệp Hoan nói thẳng suy nghĩ của cô: “Giáo sư Lục, tạm thời em không muốn cho bạn học và giảng viên khác biết quan hệ của chúng ta, như thế sẽ khiến người khác chú ý.”
Có một khoảnh khắc giáo sư Lục im lặng không nói. Sau đó ông ấy tự an ủi: May mà đã tìm được con gái, cái khác đều không quan trọng, sau này bồi dưỡng tình cảm với con gái, Diệp Hoan chắc chắn sẽ không bài xích việc người ta biết quan hệ của họ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-188.html.]
“Được, vậy con về một mình, ba đưa con tới ngõ.”
Diệp Hoan tạm thời không muốn để ai biết cô và giáo sư Lục là quan hệ ba con ruột, gây ra náo động ở trường, trở thành nhân vật nổi tiếng trong lứa tân sinh năm nhất. Vốn dĩ cô chỉ là một sinh viên bình thường trong nhiều sinh viên, nhưng nếu lộ ra quan hệ giữa cô và giáo sư Lục, tuyệt đối sẽ khiến rất nhiều bạn học khác để ý tới.
Diệp Hoan không muốn đi trong trường bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ: “Haiz, nhìn thấy chưa, nghe nói cô gái kia chính là con gái ruột của giáo sư Lục?”
“Thật sao?”
Sau đó cô trở thành nhân vật nổi tiếng khắp trường, đi tới đâu cũng bị người khác nhìn bằng ánh mắt khác thường.
Diệp Hoan không muốn có người sẽ suy đoán ác ý sau khi cô thi được thành tích tốt: “Ai bảo người ta là con gái của giáo sư đại học chứ, có lẽ trước đó cô ta đã được giáo sư ngầm chỉ điểm rồi.”
Còn có thể che giấu tới khi nào, đi bước nào tính bước đó.
Diệp Hoan được Lục Vân Triết đưa tới đầu ngõ, sau khi hai ba con tạm biệt, Lục Vân Triết đưa mắt nhìn cô rời đi.
Lục Vân Triết quay về nói với bức ảnh của vợ: “Con gái lớn rồi, biết để ý ánh mắt của người khác, haiz! Khi nào chúng ta mới có thể đoàn tụ đây?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan ra khỏi con ngõ, đầu tiên là đi về hướng trường học dưới ánh mắt của ba ruột, đợi rẽ vào khúc cua, sau khi không nhìn thấy bóng dáng của ba ruột, Diệp Hoan xách đồ ăn còn dư lại quay đầu tới nhà sư huynh. Cô muốn mang cơm cho Chiến Thần ăn. Dù sao thì lúc ăn cơm cũng chỉ có cô và ba động vài đũa trên đĩa, chắc chắn Chiến Thần sẽ không chê.
Thực ra hôm nay sư huynh cũng đã nấu cơm, tưởng cô sẽ về chăm Chiến Thần. Không ngờ đợi một lúc Diệp Hoan cũng không về, Nhiễm Hàn chỉ đành ăn cơm một mình, cơm dư ra đều cho Chiến Thần ăn.”
“Chủ nhân của mày không có ở đây, mày ăn thay em ấy đi.” Chiến Thần mới hiểu, trưa nay chủ nhân không về.
Nhưng dạ dày của nó không nhỏ, ăn thêm một chút ăn ít một chút đều được. Cơm mà Nhiễm Hàn cho nó, Chiến Thần đều ăn hết.