Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 176
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:53
Lượt xem: 136
Diệp Hoan hiểu ý nói: “Lưu Yến vẫn chưa ăn cơm nhỉ, hay là cậu ăn một chút? Bây giờ trời nóng quá, tớ sợ để lâu sẽ hỏng mất.”
Diệp Hoan đã sớm chú ý tới mỗi lần Lưu Yến đi ăn cơm đều mua màn thầu mang về ký túc xá ăn với dưa muối. Dưa muối là do cô ấy mang từ quê tới. Lúc ở nhà Diệp Hoan cũng ăn, vô cùng mặn, nhưng để được lâu, mỗi bữa ăn một chút là đủ. Nhưng ở nhà ăn đồ mặn, còn có thể trộn chút giấm tương và dầu phi điều vị, mùi vị không tẻ nhạt như thế.
Dựa theo cách ăn của Lưu Yến, đoán chừng rất nhanh sẽ thiếu dinh dưỡng, Diệp Hoan sợ cô ấy không chống chọi được huấn luyện quân sự.
Lưu Yến nghe thấy Diệp Hoan nói sợ thịt hỏng, muốn ăn lại sợ người khác cười cô ấy, sắc mặt hơi đỏ, ậm ờ muốn nói gì đó, lời nghẹn ở cổ họng không nói ra được. Cô ấy không biết nên nhận ý tốt của Diệp Hoan hay là cứng đầu từ chối.
Diệp Hoan có kinh nghiệm từng trải, sao có thể không hiểu suy nghĩ của cô ấy, bèn đặt thịt kho trên bàn trước mặt Lưu Yến: “Ăn mau đi, để hỏng tiếc lắm.”
Bên tay Lưu Yến còn có màn thầu và dưa muối cô ấy đã ăn được một nửa. Bởi vì Lưu Yến biết cuộc sống đại học không dễ dàng, cô ấy đang cố gắng học trước giáo trình mới, tranh thủ biết trước kiến thức mới có thể không khiến bản thân tự ti triệt để. Bởi vì Lưu Yến ăn cơm muộn, còn vừa ăn vừa học, cho nên lúc Diệp Hoan về, cô ấy còn đang đọc sách ăn màn thầu dưa muối.
Lưu Yến thấy Diệp Hoan không cho cô ấy từ chối, biết Diệp Hoan có ý tốt, đỏ mặt nói với Diệp Hoan: “Cảm ơn cậu, Diệp Hoan.” Cứ coi như cô ấy nghèo nàn cạn chí, đợi sau này cô ấy có tiền, nhất định sẽ mời Diệp Hoan ăn cơm.
Chuyện này, Trịnh Hạ và Khương Đình Đình đều nhìn ra Diệp Hoan là vì Lưu Yến mới mang thịt kho về. Trịnh Hạ cảm thấy Diệp Hoan tốt bụng, đáng để kết giao, ít nhất không cần lo Diệp Hoan đ.â.m sau lưng; Khương Đình Đình hơi xem thường Lưu Yến, nhưng không nói gì, quay người đi làm việc của mình.
Diệp Hoan không biết hành động thiện ý của mình khiến Trịnh Hạ phát một thẻ người tốt cho cô. Cô chỉ làm chuyện mình muốn làm, không muốn nhìn Lưu Yến quá khó khăn, có thể giúp thì giúp một chút, kiếp trước lúc cô khó khăn nhất, cũng từng có người chìa tay ra giúp đỡ cô.
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-176.html.]
Ngày hôm sau, toàn thể tân sinh viên tham gia huấn luyện quân sự chuẩn bị xong vật tư huấn luyện quân sự, sau khi tập hợp chỉnh đốn ở bên xe, ngồi xe tới địa điểm huấn luyện quân sự. Sau khi xuống xe đến sân vận động tập hợp, nghe giáo quan liên đội sắp xếp, vào trong ký túc xá được chỉ định cất hành lý.
Ký túc xá cũng là giường cao thấp đồng dạng, mỗi người một giường, chỉ có điều điều kiện ở đây không bằng ký túc xá đại học, bởi vì ký túc xá đại học chỉ có bốn người, ở đây lại sắp xếp nhiều người ở cùng một phòng.
Đương nhiên, các sinh viên tới huấn luyện quân sự, không phải tới hưởng phúc, dĩ nhiên điều kiện sẽ không tốt bằng trường học.
Các nữ sinh chụm lại nói chuyện ríu ra ríu rít, vô cùng tò mò đối với các nơi ở địa điểm tập huấn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Rất nhanh sự hứng thú của các sinh viên đã biến mất, bởi vì sau khi mở đại hội động viên xong, giải tán, trực tiếp đến căn tin ăn cơm trưa, sau bữa trưa sẽ bắt đầu tập huấn, cuộc sống huấn luyện quân sự vất vả của các sinh viên đã tới.
Không nói cái khác, chỉ nói việc chỉnh lý nội vụ, học gấp chăn quân đội theo hình đậu phụ, có không ít sinh viên bị giáo quan phê bình, nói sinh viên nào đó gấp không ra sao, bảo người đó gấp lại hết lần này tới lần khác.
Sau đó còn có đứng xếp hàng, đứng tư thế quân nhân, đi đều, đi nghiêm, chạy, thậm chí còn phải học ném l.ự.u đ.ạ.n và b.ắ.n bia thực chiến dưới cái nắng oi bức.
Diệp Hoan có thành tích b.ắ.n bia thực chiến tốt nhất, giáo quan còn tiếc nuối sao cô không thi trường quân đội. Bởi vì Diệp Hoan chưa từng có chút sai xót nào trong quá trình tập huấn, biểu hiện vô cùng tốt, cho nên đã sớm được giáo quan nhìn trúng.
Sở dĩ Diệp Hoan biểu hiện tốt, không chỉ vì cô tu luyện tố chất thân thể tốt, cô còn có bùa khống chế nhiệt có thể sử dụng, cho nên cô không bị nhiệt độ nóng bức bên ngoài ảnh hưởng.
Kỷ Nguyên Trân cũng lanh trí, biết Diệp Hoan có bùa khống chế nhiệt, lén lút quấn lấy Diệp Hoan xin cô một lá, âm thầm tự sướng không bị gắt nóng.
Bạn học khác không may mắn như Diệp Hoan và Kỷ Nguyên Trân, có người thậm chí còn say nắng, được bạn học cõng tới phòng y tế nghỉ ngơi, phần lớn bạn học đều có thể kiên trì được.