Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 173
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:49
Lượt xem: 137
Diệp Hoan sợ Khương Đình Đình nói ra lời khó nghe, vội vàng ngắt lời cô ấy: “Đúng vậy, chỉ cần mình cố gắng học, có thành tích tốt, sau này bất luận ở ngành nào cũng có việc làm.”
Trịnh Hạ phụ họa: “Đúng, không phải nói ba trăm sáu mươi ngành, ngành nào cũng có trạng nguyên sao.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai người họ đều nói như vậy, Khương Đình Đình không tiếp tục tranh luận với Lưu Yến. Nhưng trong lòng cô ấy vẫn không phục với cách nói của Lưu Yến, cảm thấy Lưu Yến tới từ nông thôn, tư tưởng lạc hậu. Giống như xã hội học của cô ấy, sau này nếu có thể thi công chức tìm một công việc phù hợp ở đơn vị nghề, rồi phát triển lên, tiền đồ tương lai chưa chắc kém.
Sau khi bỏ qua chuyện này, Diệp Hoan nhắc tới đồ ăn và cảnh quan ở Bắc Kinh, lại nói chuyện trở lại. Sau đó phần lớn là Khương Đình Đình – người am hiểu nhất đối với Bắc Kinh giới thiệu mọi thứ về thành phố, ba người còn lại thi thoảng đưa ra vài câu hỏi, bầu không khí khá tốt.
Đợi sau khi tắt đèn, mọi người còn nói chuyện một lúc mới ngủ, buổi tối ngày đầu tiên nhập học đã trôi qua như vậy.
Ngày hôm sau, trường học phát trang phục tập huấn quân sự, muốn tân sinh viên tập huấn nửa tháng. Chuyện huấn luyện quân sự khiến sinh viên nhao nhao lên, trời nóng oi bức, phần lớn sinh viên đều không muốn tập huấn, bởi vì họ đều từng tập huấn ở cấp ba, quá nóng, quá mệt. Nhưng đây là chuyện không thể tránh khỏi, trừ phi người có sức khỏe kém xin được giấy nghỉ bệnh do bệnh viện kê.
Sau khi biết phải tập huấn quân sự, Diệp Hoan lập tức nghĩ tới không thể chăm sóc Chiến Thần. Không biết sư huynh có thời gian chăm sóc Chiến Thần giúp không.
Nếu sư huynh luôn vắng nhà, cô có thể cho Chiến Thần vào trong không gian ở một khoảng thời gian. Nhưng nếu sư huynh ra ngoài quay về giữa chừng, đợi mình tập huấn xong, anh ấy hỏi Chiến Thần ở đâu, rốt cuộc phải trả lời thế nào?
Diệp Hoan nghĩ ngợi, vẫn phải nhờ sư huynh chăm sóc Chiến Thần. Haiz, sư huynh nhảy ra giữa chừng, cô không ngờ tới, đảo loạn kế hoạch sắp xếp Chiến Thần, bây giờ chỉ có thể làm phiền sư huynh thôi.
Sau khi tan học buổi trưa, Diệp Hoan không cùng bạn cùng phòng đi ăn cơm mà về chỗ sư huynh, xem anh ấy có nhà không. Hơn nữa mẹ vẫn chưa đi, cô cũng phải về thăm mẹ.
Sau khi tới nhà, Diệp Hoan chỉ thấy mẹ và dì Lâm.
“Hoan Hoan, mau tới ăn cơm.” Lý Vệ Hoa không ngờ buổi trưa con gái về, bà vội vàng đi lấy bát đũa cho Diệp Hoan: “Đưa các con tới trường sắp xếp xong xuôi hết, nhiệm vụ của mẹ đã hoàn thành, ngày mai mẹ và dì Lâm của con phải đi rồi. Đợi mẹ đi, con không ăn được cơm mẹ nấu nữa, nhân lúc bây giờ ăn nhiều một chút.”
Diệp Hoan hỏi: “Mẹ, dì Lâm, mọi người không ở thêm hai ngày?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-173.html.]
Lâm Nghi Song nói: “Không đâu, dì xin nghỉ tới, quay về còn phải đi làm, bọn dị ngồi tàu hỏa chín giờ sáng mai về.”
Lý Vệ Hoa nhớ chồng: “Ba con ở nhà một mình, cũng không biết có thể ăn cơm đàng hoàng không, mẹ phải về mau.”
Diệp Hoan nói: “Nhưng ngày mai con còn phải đến trường, không thể tiễn hai người lên xe.”
“Không sao, con cứ đi học, bọn mẹ tự về là được.”
Nhiễm Hàn sư huynh không để Diệp Hoan lo lắng, ngày hôm sau anh ấy lái xe đưa Lý Vệ Hoa và Lâm Nghi Song tới ga tàu, tiễn hai người đi.
Buổi trưa lúc Diệp Hoan quay về mang cơm cho Chiến Thần mới biết sư huynh lặng lẽ làm mọi thứ.
“Cảm ơn anh, sư huynh.” Diệp Hoan bây giờ mới biết, tuy ngày nào sư huynh cũng giữ mặt lạnh nhưng thật sự rất ấm áp, ít nhất đối xử rất tốt với cô.
Trên mặt Nhiễm Hàn vẫn không có nụ cười, khóe miệng nhúc nhích nói: “Không cần khách sáo với anh, chúng ta là sư huynh muội.”
Ở trong lòng Nhiễm Hàn, cho dù thời gian ở cùng Diệp Hoan không dài nhưng anh nghe sư thúc và sư phụ nhiều lần nhắc tới Diệp Hoan, không hề cảm thấy xa lạ với cô, hơn nữa Diệp Hoan còn tặng sư môn công pháp cao cấp, cho anh ấy hưởng lợi gián tiếp, anh ấy đã sớm coi Diệp Hoan là người của mình, đối xử tốt với cô là điều nên làm.
*
Diệp Hoan cho rằng Nhiễm Hàn sư huynh có thể là kiểu người ngoài lạnh trọng nóng, thế là to gan đưa ra yêu cầu: “Sư huynh, ngày mai em phải đi tập huấn quân sự, đại khái nửa tháng không thể chăm sóc Chiến Thần, anh có thể chăm sóc nó giúp em không?”
Chiến Thần? Chính là con ch.ó đó, tên rất uy phong. Nhiễm Hàn lập tức đồng ý: “Anh biết rồi, chỉ là anh chưa từng nuôi chó, nên làm thế nào đây?”
Diệp Hoan hớn hở đáp: “Sư huynh, anh chỉ cần chuẩn bị đồ ăn hằng ngày cho nó là được, chuyện khác không cần quản nó, nó rất ngoan.”