Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 161
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:17:33
Lượt xem: 157
Diệp Trường Vinh: “Cho con vào thành phố học là chuyện tốt, nhưng em có thể bỏ công việc đi chăm sóc con không, ai lo nó ăn mặc, hay là em định cho con ở trường? Em có thể yên tâm để một mình nó ở bên ngoài đi học sao?”
Nếu có thể giải quyết được những vấn đề này, vì tương lai của các con, Diệp Trường Vinh có thể đi nhờ anh Kỷ làm thủ tục chuyển trường cho.
Không phải mọi đứa trẻ đều hiểu chuyện tự giác như chị em Diệp Hoan. Bây giờ khắp nơi trên phố đều là tiệm game, tiệm ca hát, thật sự thả con ra, ai biết nó có học thói xấu không.
Tuấn Siêu nghe thấy lời mẹ phản bác nói: “Con không muốn vào thành phố học, học ở huyện rất tốt.” Vào thành phố không quen biết ai hết, có gì tốt đâu.
Cô út Diệp nghe con phản đối, ngậm miệng không nói nữa.
Vốn dĩ thím ba cũng muốn đưa ra yêu cầu lại nghĩ ngợi, không dám ném một mình con vào thành phố học, chỉ đành từ bỏ ý định mở miệng.
Lần tụ họp này, bác cả, chú ba, cô của Diệp Hoan đều bỏ tiền, mỗi người bỏ một phần chúc mừng họ đỗ đại học. Nhà họ đông con nhất, theo lý mà nói đã hời rồi, nhưng Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa đều không phải người thích chiếm hời, nếu nhà anh chị em có chuyện, họ đều bỏ thêm tiền trả lại.
Đợi cả nhà làm xong tiệc chúc mừng, ba chị em Diệp Hoan không có việc gì làm, họ ở nhà nhàm chán, đều muốn vào thành phố dạo chơi. Diệp Đông và Diệp Nam còn đang nghĩ, có lẽ có thể tìm chút việc làm, làm việc hè kiếm chút tiền.
Vào lúc ba đứa nói muốn vào thành phố, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa gọi Diệp Hoan tới, cho cô xem thư và toàn bộ đồ vật mà mẹ ruột Hoan Hoan để lại, kể với cô thân thế của cô.
“Hoan Hoan, vốn dĩ không muốn cho con biết sớm như vậy, nhưng con cũng đã lớn, lỡ như sau này ra ngoài gặp được ba mẹ ruột của con, có thể nhận nhau cũng là chuyện tốt. Đọc ý trong thư, năm đó có thể mẹ ruột của con gặp phải nguy hiểm, không biết bà ấy có tránh khỏi được không…”
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-161.html.]
Thực ra dạo gần đây Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa luôn lén các con thương lượng vấn đề thân thế của Diệp Hoan. Họ thảo luận rốt cuộc có nên nói cho Diệp Hoan biết vào lúc này không.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Trường Vinh chủ trương nói cho Diệp Hoan biết, bởi vì từ khi ông biết Diệp Hoan theo Kỷ sư phụ học xem bói, lại bói chuẩn xác như thế, đã đoán được có thể Diệp Hoan đã sớm nhìn ra thân thế của mình có vấn đề từ trên tướng mặt.
Đương nhiên, Diệp Trường Vinh không biết cách nói xem bói không bói cho mình, ông chỉ biết Hoan Hoan bói chuẩn, có lẽ đã bói ra thân thế của mình có vấn đề.
Thực ra Diệp Hoan là nhìn ra thân thế của cô có vấn đề từ trên tướng mặt của ba mẹ.
Lý Vệ Hoa không muốn nói cho Diệp Hoan biết ngay lúc này. Con gái khó khăn lắm mới nuôi lớn, lại không ai chủ động tới nhận, có lẽ có thể làm con gái của bà cả đời. Hơn nữa nói ra chuyện này chắc chắn là đả kích với con. Tuy Lý Vệ Hoa ích kỷ nhưng quả thực là vì nghĩ cho Diệp Hoan. Đương nhiên, lòng ích kỷ của bà lớn hơn chồng, hi vọng con gái nuôi lớn có thể ở nhà mình mãi.
Diệp Trường Vinh nói: “Nếu Hoan Hoan là bị người ta vứt bỏ, chúng ta có nói cho nó biết thân thể hay không đều không sao, nuôi như con gái ruột là được; nhưng mẹ ruột của Hoan Hoan là vứt bỏ nó trong tình huống bất đắc dĩ, bất luận thế nào, chúng ta đều nên nói cho Hoan Hoan biết chân tướng, để con bé hiểu thân thế của mình. Có lẽ con bé có thể tìm được ba mẹ ruột của mình, có thêm một số người thân yêu thương con bé.”
Lý Vệ Hoa nghe chồng nói như vậy thì không vui: “Nhà chúng ta không đủ tốt với con bé sao? Em chưa từng bạc đãi nó, từ nhỏ không để nó thiếu thốn ăn uống, cũng cho nó đi học…”
Diệp Trường Vinh ngắt lời vợ, giảng lý cho bà: “Em xem, anh nói những chuyện này em gấp cái gì. Anh cũng không nói em đối xử không tốt với Hoan Hoan, chẳng qua là vì có thể người thân của Hoan Hoan vẫn đang tìm con bé. Nếu để con bé biết thân thế, chủ động tìm người thân, cơ hội tìm được ba mẹ ruột sau này sẽ nhiều hơn.”
Sau khi nghe xong, Lý Vệ Hoa từ bỏ tranh luận, bà nói: “Bỏ đi, dù sao thì chuyện của Hoan Hoan luôn do anh làm chủ, nếu anh đã muốn nói với con bé thì tìm cơ hội nói với nó đi. Có lẽ ngày nào đó nó có thể gặp được ba mẹ ruột.”
Diệp Trường Vinh do dự rất nhiều ngày, không biết nên nói với Diệp Hoan thế nào. Cho tới khi Diệp Hoan, Diệp Đông và Diệp Nam nói muốn vào thành phố.
Lý Vệ Hoa còn nói ba đứa con: “Ba đứa các con cũng thật là, khó khăn lắm mới được nghỉ, không ở nhà vài hôm, lại chạy vào thành phố.”
Vốn dĩ các con học ở thành phố, thời gian ở cùng ba mẹ ít, được nghỉ còn không ở nhà cùng ba mẹ, điều này khiến Lý Vệ Hoa không vui.