Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 140
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:34:34
Lượt xem: 125
Người khác gọi cô là đại sư, thật sự khiến người ta nghe thấy rất kỳ quái, rõ ràng bây giờ cô là thiếu nữ thanh xuân.
Nếu Diệp Hoan yêu cầu như vậy, ông mập và ông chủ Đường không có lý do không đồng ý.
Sau đó Diệp Hoan tạm biệt hai người, xách con giáp bạch ngọc còn lại về nhà. Trên đường tâm trạng của Diệp Hoan vô cùng tốt, bởi vì sau này cô có thể không cần chạy khắp nơi kiếm hời nữa mà có thể ung dung đợi kiếm tiền. Với năng lực vẽ bùa của cô, cùng với hiệu quả của bùa, tin rằng rất nhiều người mua bùa đều sẽ là khách quen, tới lúc đó cô có thể thu hoạch nguồn tiền không ngừng, ngồi đợi người ta đưa tiền tới cửa.
Còn có chuyện nào khiến Diệp Hoan vui hơn không?
Sau khi về nhà, Diệp Hoan cho hai em trai một trăm tệ tiền tiêu vặt, bảo chúng ra ngoài ăn cơm trưa. Cô cũng kiếm được tiền, tâm trạng tốt, mới hào phóng như vậy.
“Hoan Hoan, sao chị lại cho bọn em nhiều tiền như vậy?” Diệp Đông, Diệp Nam không dám tin.
Diệp Hoan cười khà khà nói: “Hôm nay kiếm được ít tiền, sau này tìm được đường kiếm tiền, tâm trạng chị tốt, mời các em ăn cơm.”
Diệp Đông và Diệp Nam tò mò hỏi: “Hoan Hoan, chị kiếm tiền bằng cách nào?”
“Còn không phải là dựa vào những bản lĩnh sư phụ dạy chị ư. Các em đều không biết, không cần nghĩ quá nhiều. Các em vẫn nên chăm chỉ học hành, sau này thi vào đại học tốt, tìm một công việc tốt.” Diệp Hoan lập tức đả kích lòng tự tôn của hai em trai.
Diệp Nam: “Hoan Hoan, sao chị cũng trở nên càm ràm rồi?”
Diệp Đông phụ họa: “Đúng đấy.”
Diệp Hoan: “Thế mà các em lại chê chị càm ràm, chị thấy hai đứa thiếu đòn rồi, còn muốn ra ngoài ăn cơm không?”
Diệp Hoan làm ra vẻ muốn lấy tiền lại, Diệp Đông và Diệp Nam giống như mọc chân bay, lau vút ra ngoài: “Hoan Hoan, bọn em ra ngoài ăn đồ ngon, có muốn mang về cho chị không?”
“Không cần, đợi lát nữa chị ra ngoài ăn chút đồ nóng.” Diệp Hoan định trước khi đưa đồ cho ông chủ Đường, cô sẽ đi ăn chút cơm trước.
“Cũng được, vậy bọn em đi ăn trước.”
Diệp Hoan dặn dò: “Các em mang theo chìa khóa, nói không chừng các em về chị đã đi rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-140.html.]
“Em đang mang nè.”
Diệp Hoan nghe tiếng của các em trai xa dần, liền đóng cổng lại, đi vào không gian. Cô múc chút suối Âm vào trong chậu, ngâm con giáp bạch ngọc mang tới vào trong, đợi chúng dần mất đi âm khí, màu sắc trở nên trắng trẻo hơn.
Đợi con giáp bạch ngọc tốt lên, Diệp Hoan mang chúng ra ngoài, tìm quán bên đường ăn bát mì thịt bò, mới ngồi xe tới chợ đồ cổ, giao đồ cho ông chủ Đường.
Ông chủ Đường nhìn mười hai con giáp bạch ngọc sáng bóng, cuối cùng cũng thở phào: “Lần này trông mới thuận mắt, nếu màu sắc khác nhau, tôi có thể mất ngủ suốt mất.” Ông ta làm ngành này, thích ngành này, ngoài người nhà, đồ cổ là tình yêu lớn nhất của ông ta, nếu đồ cổ có tỳ vết, ông ta sẽ khó mà chợp mắt.
Diệp Hoan thấy không còn việc gì nữa, định quay về.
Ông chủ Đường vội vàng đứng lên nói: “Diệp Hoan, đây là nơi tôi cho người dọn ra, bày một tủ trưng bày ở đây, bày bùa của cô lên bán, được không?”
Vừa nãy Diệp Hoan đi vào đã nhìn thấy nơi gần tường được dọn trống ra. Nghĩ ông chủ Đường nói lời giữ lời, trong một buổi trưa đã dọn trống chỗ cho cô rồi.
“Được, chú xem mà làm.” Diệp Hoan không có ý nhúng tay vào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đây là cửa hàng của ông chủ Đường, tùy ý ông ta bày thế nào. Nếu cô chỉ tay múa chân, tỏ rõ có hơi không biết tốt xấu, dù sao thì người ta cũng đề ra giúp cô bán bùa.
Ông chủ Đường nói: “Nếu cô đã không có ý kiến thì tôi cho người làm tủ trưng bày rồi bày ở đây.”
Diệp Hoan: “Nếu cần chi tiêu gì, chú cứ trừ vào tiền bán bùa cũng được, bây giờ tôi đưa chú cũng được.”
“Xem cô nói kìa, một cái tủ có thể đáng bao nhiêu tiền? Tôi mong cô có thể tới chỗ tôi bán bùa thêm vài năm nữa, tôi cũng có thể hưởng ké.” Ông chủ Đường nói thật lòng thật dạ.
“Vậy thì phiền chú rồi.” Diệp Hoan không từ chối nữa, cùng lắm sau này lúc bán bùa bình an cho ông chủ Đường sẽ lấy giá rẻ hơn chút, luôn có thể trả lại nhân tình cho người ta.
Diệp Hoan không nán lại lâu, cầm ba mươi hai nghìn tiền mua bùa của ông mập, trực tiếp về nhà.
Hôm nay kiếm được hơn tám mươi nghìn, lại có thể mua thêm một hai căn nhà, Diệp Hoan vô cùng hài lòng với thu nhập hôm nay. Xem ra thật sự giống như sư phụ nói, làm ngành của họ, chỉ cần có bản lĩnh thật, sẽ không thiếu tiền tiêu.
Diệp Hoan nghĩ: Xem ra đợi thi cuối kỳ xong là lúc tìm chú Kỷ giúp tìm người xem nhà rồi.
Sở dĩ Diệp Hoan tìm chú Kỷ giúp là vì người xem nhà do chú Kỷ tìm đáng tin, tốt hơn tìm người ngoài. Hơn nữa cô cũng không quá thân với người khác, mua nhà là chuyện lớn, phải tìm người đáng tin mới được.