Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 125
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:34:13
Lượt xem: 140
Diệp Hoan hỏi: “Ừm, các em đói chưa? Trưa nay chúng ta ăn gì, hay là ra ngoài mua chút đồ ăn cải thiện?”
Bây giờ có thể coi cô thay chức trách ba mẹ, quản giáo em trai, tuy hơi phí tâm nhưng Diệp Hoan cam tâm tình nguyện, cho dù là vì báo ơn nuôi dưỡng của ba mẹ, cô cũng nên tận hết trách nhiệm.
Diệp Đông cười ha ha nói: “Hoan Hoan, em muốn ăn chân giò kho chị mua lần trước.”
Diệp Nam cũng thèm chân giò thơm ngát, lần này không có ý kiến khác, cùng gật đầu theo.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan nghe các em trai muốn ăn chân giò kho, lập tức đồng ý: “Được, các em mau làm xong bài tập, làm xong chị cho tiền các em đi mua chân giò.”
Diệp Đông và Diệp Nam: “Vẫn là Hoan Hoan sảng khoái nhất!”
Hai em trai gọi Diệp Hoan là “Hoan Hoan” đến thuận miệng, sau khi hiểu chuyện biết đây là chị gái, nhưng vẫn luôn gọi là Hoan Hoan. Kiếp trước Diệp Hoan còn có chút dị nghị, cảm thấy chúng nên gọi chị; kiếp này thì thôi, cô không quan tâm xưng hô gì, chỉ cần người thân ở bên nhau lâu dài là được.
Diệp Hoan dặn dò xong, bắt đầu chuẩn bị cơm trưa. Sau khi trời lạnh, Diệp Hoan thường nấu ít cháo húp, trong bụng ấm áp hơn, dễ xua tan cái lạnh.
Nhưng bởi vì bình thường thời gian đi học gấp rút, thi thoảng buổi tối Diệp Hoan sẽ nấu một nồi cháo, sáng và trưa ngày hôm sau húp cháo nóng. Bởi vì cháo chín khá nhanh, cực kỳ tiết kiệm thời gian.
*
Bởi vì thèm ăn chân giò, Diệp Đông và Diệp Nam nhanh chóng làm xong bài tập, lấy tiền từ chỗ Diệp Hoan, đến cửa hàng Vị Hương Trai trên phố mua chân giò.
Nghe nói cửa hàng này trước đây bán đồ kho, gia vị kho gì đó, còn dùng bí phương cung đình. Nơi đây không chỉ bán chân giò kho, còn bán gà rán bí truyền, vịt kho tuyệt vị, cùng với lòng gà kho, chân gà kho,…loại nào cũng có.
Cho nên ngoài bán cả con gà con vịt, đồ kho làm từ các sản phẩm thừa cũng rất đỉnh, thu hút trai gái già trẻ ghé tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-125.html.]
Diệp Đông và Diệp Nam cũng thuộc tốp người đó. Từ khi Diệp Hoan mua một lần ở đây, chúng đã yêu chân giò của Vị Hương Trai. Đương nhiên, chúng cũng thích ăn các món khác, không có thịt thì không vui. Nhưng kỳ thanh xuân mà, có lẽ do thân thể của chúng thiếu chất béo, dù sao thì hai đứa rất thích chân giò kho của Vị Hương Trai.
Chân giò kho do Vị Hương Trai chế biến quả thực ngon hơn quán khác, màu sắc đỏ tươi, nước sốt thơm ngất, mọi người đều nói ăn vào không ngấy dầu. Danh tiếng đều là do mọi người ăn rồi truyền ra, phản ánh ở vùng lân cận cực kỳ tốt, ăn rồi không có chỗ nào chê. Ba chị em Diệp Hoan cũng là khách quen.
Tướng mạo giống nhau của Diệp Đông và Diệp Nam đi trên đường cực kỳ hút mắt, chúng đứng ở cửa cửa tiệm, ông chủ lập tức cười ha ha hỏi: “Hai anh em cháu lại tới mua chân giò à, mua mấy cái?”
Diệp Nam cười nói: “Chú ơi, bọn cháu mua ba cái.”
Chân giò kho là một cái chân giò lớn chặt ra từ chính giữa, ba cái chính là ba nửa.
“Được, cân cho cháu ba cái.” Ông chủ nói xong, nhanh nhẹn cân chân giò kho: “Tổng cộng bốn tệ hai, lấy các cháu bốn tệ là được.”
Ông chủ vô cùng thích Diệp Đông, Diệp Nam, thế mà lại chủ động bớt cho hai hào. Nếu đổi lại là người khác, ông ấy sẽ không dễ dàng làm vậy đâu.
Đầu năm 90, vật giá còn chưa mất giá như sau này, hai hào tiền còn có thể mua được hai cái bút chì. Đối với người buôn bán nhỏ mà nói, hai hào cũng là tiền.
Hai đứa mua chân giò về, Diệp Hoan lại làm khoai tây sợi xào giấm, một đĩa rau chân vịt trộn, cộng thêm màn thầu cháo, cơm trưa của ba đứa được giải quyết gọn gàng.
Ăn cơm xong, Diệp Hoan mặc kệ các em trai đi đâu, bởi vì trên người chúng có bùa bình an phòng thân Diệp Hoan bắt đeo, trong tình huống bình thường, gặp phải chút ngoài ý muốn cũng sẽ không có nguy hiểm, huống hồ còn có Chiến Thần theo cùng.
Chiến Thần biết buổi chiều chủ nhân không ra ngoài, chỉ đành theo các em trai của chủ nhân ra ngoài chơi, nếu không ở nhà rất buồn chán, không đặc sắc bằng thế giới bên ngoài.
Diệp Hoan vào phòng ngủ của cô, cài chốt cửa ở bên trong, lại vào không gian, muốn loại bỏ khí tức xui xẻo trên kiếm ngắn và con giám bạch ngọc mua được sáng nay.
Sau khi Diệp Hoan xử lý xong, cô đến cửa hàng đồ cổ chính cống hỏi thăm, xem giá nào có thể sang tay được. Nếu giá phù hợp, cô định sang tay bán ra kiếm một số tiền.