Vân Sương khẽ thở dài. Cô hiểu tính chị dâu , quyết thì chẳng ai lay chuyển nổi. Mối quan hệ với bà cụ nhà họ Hứa từ nay về , e là đội trời chung.
"Thôi chị dâu, đừng nhắc nữa. Đợi tin buổi tối xem ."
Nói là , nhưng chuyện Từ Phượng Kiều trúng Hứa Lam Hà vẫn khiến cô khỏi băn khoăn.
Bỏ tiền, bỏ sức, còn lo cả chuyện nhà chồng tương lai – dạng . một thông minh như cô , chọn Hứa Lam Hà? Không lẽ thực sự yêu đương say đắm đến mức mù quáng?
"Thật đấy, chị ghen tị với em ghê. Em bây giờ chỉ cần yên sống, lo nghĩ gì nữa, sướng như tiên còn gì!"
Đang thì Hứa Tri Niệm từ chạy ào tới, giơ tay chìa mấy đồng tiền lẻ.
"Mẹ ơi, , thím hai trả lương cho con với Tri Tâm kìa!"
Nhìn bốn hào gọn trong tay con gái, lòng Đỗ Nhược Hồng trào lên một nỗi chua chát.
So với , thật sự là tức đến nghẹn họng.
"Vân Sương, em cứ là cho các cháu giúp vui thôi mà. Lần nào cũng đưa tiền thế , chị ngại lắm."
"Cầm chị dâu, để tụi nhỏ tiền tiêu vặt."
"Haiz..." – Đỗ Nhược Hồng chỉ thở dài. Thật bốn hào cũng , đủ để mua ít đậu, ít đường, cái bánh về cho con.
Dạo họp chợ nhiều hơn, nếu theo phụ thường xuyên, mỗi tháng cũng gom góp vài đồng. Đã thế còn bao ăn sáng với trưa, tính tiết kiệm khoản nhỏ.
Việc nhà, việc chợ, thứ đều tính từng đồng từng cắc, thể lơi tay.
Sáng hôm , Lý Quốc Phong và Trịnh Hải Sinh tới sớm.
Công việc hôm nay là xử lý đống củi mới chặt về – bỏ lá, cắt cành, chia khúc đều .
Liễu Vân Sương hàng rào cao hơn nhà .
Bình thường, nhà dân chỉ rào cao tầm một mét, chủ yếu để chắn gà chắn chó. nhà cô thì khác – chắn cả , nên quyết tới hai mét, chôn sâu chân cọc đất.
Tính phần nổi lên cũng tầm một mét tám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/292.html.]
"Chỗ củi đủ ?"
"Chắc là gần đủ , nhưng mới . thấy chỗ chất hết nữa nên dọn . Vân Sương, cô cứ việc của cô , đừng để ý bọn ."
"Vâng, lát nữa mấy cành nhỏ thừa cứ để ở lán nhé, phơi khô là nhóm ngay."
"Được !"
Cô yên tâm khi giao việc cho Lý Quốc Phong. Củi trong nhà cũng gần cạn, thêm là đủ nhóm bếp thêm dăm bảy tuần.
Việc của cô thì đơn giản hơn – dọn cỏ trong vườn rau.
Đám rau lớn nhanh thấy rõ, nhưng đất cũng mọc đầy cỏ dại, từ ngải cứu đến rau sam, lan đầy mặt đất.
Chắc nhờ tưới nước linh tuyền, nên cây nào cây nấy cũng mập mạp, xanh non mơn mởn.
"Mẹ ơi, cây đừng nhổ nhé, chỉ ngắt lá thôi, chừa rễ, để nó mọc thêm mầm mới."
"Không , năm nay rau nhiều như thế, ăn hết cũng chẳng lo." – Liễu Vân Sương xới đất đáp lời.
Cô cứ tưởng Hứa Tri Tình tiếc, định giữ cho nhà ăn dần. Ai ngờ cô nhóc bỗng nảy sáng kiến:
"Chúng chỉ để ăn, mang bán lấy tiền chứ! Lần , con với Tri Lễ hái tiếp cho !"
Liễu Vân Sương ngẩn một chút, khẽ bật . Trong đầu con bé bây giờ ngoài rau là tiền, ngoài tiền là rau. Toàn tiền tiền tiền.
Cô nỡ dập tắt nhiệt huyết đó, cũng chẳng thấy gì đáng trách. Ngược , càng sớm hiểu giá trị của đồng tiền thì càng bớt mơ mộng mấy chuyện tình cảm lãng xẹt trói buộc bởi những thứ luẩn quẩn.
Trước đó, Kiều Dịch Khất đưa tới một bao hạt giống đủ loại. Trong đó cả rau mùi. Cô rắc một hàng dọc theo chân tường phía tây, cạnh con đường nhỏ dẫn vườn . Có bán thì rõ, nhưng ít nhà rau mùi để ăn cũng .
Ngoài còn hạt giống dâu tây – thứ mà nay cô từng gieo bao giờ. Mỗi hạt nhỏ xíu, như hạt bụi, thổi khẽ một cái là bay mất. Hồi nhỏ từng thấy xin gốc dâu về trồng, để nó bò lan đầy mặt đất. Giờ hạt giống, trong lòng thấy lạ lẫm mà cũng thấy hứng thú.
Tối qua, bác Đổng thợ mộc khi giao chiếc xe cút kít mới đóng, còn tiện tay đưa thêm hai cái chậu gỗ vuông. Gỗ thừa, đẽ gì, nhưng chắc chắn, đựng đất trồng cây là xinh.
Mộng Vân Thường
Cô xúc đất đầy hai chậu, cẩn thận rắc hạt, phủ lên một lớp đất mỏng. Sau cùng là tưới nước giếng linh tuyền chờ cây nảy mầm.
Bên ngoài, công việc chỉnh trang hàng rào vẫn còn dang dở. Dọn cho sạch sẽ đấy, hai đàn ông – Lý Quốc Phong và Trịnh Hải Sinh – cũng mất năm ngày mới xong. Công thợ hết năm đồng, xe cút kít mất hai chục đồng, coi như bộ tiền tích góp đổ sạch đây.