Ngay cả ba đứa nhỏ cũng dặn mang theo, điều rõ ràng trong kế hoạch ban đầu của Liễu Vân Sương.
"Hay là... để bọn nhỏ ở nhà , dắt theo phiền phức lắm." – Cô ngập ngừng đề nghị.
"Không phiền, cũng nên đưa tụi nhỏ ngoài hít thở khí. Suốt ngày ru rú trong nhà, chẳng chút nào."
Nghe thế, cô gì thêm. Cũng , hôm nay trông nhà, thì thôi.
Họ đạp xe trấn Thanh Dương, đó bắt xe buýt tiếp lên huyện. Trên đường, ba đứa nhỏ ríu rít , vẻ mặt háo hức, phấn khởi vô cùng.
Đến nơi, Kiều Dịch Khất chần chừ, đưa thẳng cả nhóm đến phòng đăng ký kết hôn. Anh bảo ngoài chờ, một trong.
Liễu Vân Sương ngoài, hỏi nhiều. Người quen rộng, đường chắc chắn dễ hơn . Một lúc , , cô, nhẹ nhàng gọi:
"Vào ."
Cô bước , vẫn hiểu chuyện gì xảy . khi trao hai tờ giấy đỏ – giấy đăng ký kết hôn – cô sững sờ.
Kiếp , thôn từng tổ chức cho các cặp đôi bổ sung giấy kết hôn. Cô và Hứa Lam Hà cũng từng một quyển sổ đỏ, nhỏ xíu, dán ảnh hai . Còn , chỉ là hai tờ giấy đỏ mỏng, ảnh, một bên là lời hiệu triệu của Chủ tịch nước, bên là thông tin cá nhân. Tất cả đều đơn giản.
"Vậy là xong ?" – Cô hỏi, giọng như lạc .
"Ừ, từ nay về , chúng là vợ chồng hợp pháp ." – Anh khẽ thở dài, ánh mắt sáng rực như giành chiến thắng trận chiến dài . Thế là dỗ lừa, cuối cùng cũng cưới vợ !
"Đi thôi, dẫn em tới chỗ ."
"Đi ?"
"Đi sẽ ."
Họ dắt tiếp, là đến tiệm chụp ảnh.
"Đến đây gì? Mình hẹn ?" – Liễu Vân Sương nghi ngờ.
Tiệm ảnh thời đều do nhà nước quản lý hoặc thuộc đơn vị nào đó, chụp ảnh dễ.
"Em yên tâm, lo hết. Đi theo ."
Hứa Tri Lễ hí hửng chạy theo Kiều Dịch Khất trong, hai bé gái cũng lon ton . Nhân viên ban đầu còn lạnh nhạt, nhưng khi vài lời từ Kiều Dịch Khất, thái độ liền đổi hẳn. Cả nhà ưu tiên giải quyết nhanh chóng.
"Chúng chụp một tấm gia đình. Rồi hai chụp riêng một tấm, để ở nhà." – Anh chỉnh cổ áo.
"Anh sợ khác nghĩ chúng giả vờ kết hôn ?"
"Thông minh đấy!" – Anh phủ nhận, cũng chẳng cần giải thích.
Liễu Vân Sương chỉ im lặng. Cô thích nghi với tình huống , nhưng thể phủ nhận, đàn ông thật sự... cố gắng.
"Mẹ ơi, con đầu tiên chụp ảnh đó! Tóc con rối ?" – Hứa Tri Tình lúng túng kéo váy .
"Không rối, xinh!" – Cô mỉm dỗ dành.
Tri Tình lo lắng đến mức mím môi mãi thôi. Cô dặn dò nhẹ nhàng vài câu, bước cùng cả nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/215.html.]
Chụp ảnh diễn nhanh chóng, phối hợp nhịp nhàng. Tất cả khâu còn đều do Kiều Dịch Khất lo liệu.
Liễu Vân Sương khẽ thở dài. Anh đúng là liều mạng thật. Vì dứt bỏ hai "thanh mai trúc mã", mà tốn ít công sức.
Chụp xong, họ kéo đến cửa hàng bách hóa.
"Về thôi, cũng gì cần mua." – Cô .
"Phải mua chứ, mua chút kẹo. Đã kết hôn , ít nhiều cũng thông báo cho . Không thể tay mà về !" – Anh dứt khoát bế Hứa Tri Ý bước .
Tri Lễ cũng lập tức chạy theo, chẳng buồn giữ thể diện. Cậu bé rõ ràng phản bội cô, cứ quấn lấy Kiều Dịch Khất như sợ bay mất.
"Vân Sương, em mua chút thịt . Nè, cầm lấy!" – Anh đưa cô một tờ tiền 10 tệ cùng mấy phiếu thịt.
"Anh đưa phiếu là . Em tiền."
"Anh bảo cầm thì cứ cầm !" – Không cho cô từ chối, nhét luôn tay.
Hôm nay, cô cứ như mất hồn. Mọi chuyện xảy quá nhanh, quá đột ngột.
"Mẹ, con với nha?" – Tri Tình lo lắng hỏi.
Mộng Vân Thường
"Không cần, con ở đây trông em trai em gái giúp . Mẹ chỉ qua bên cạnh mua miếng thịt thôi, gì cứ gọi ."
"Vâng!" – Tri Tình gật đầu, ngoan ngoãn lời.
Cô bước sang bên cạnh, nơi quầy thịt và hàng rau. Giờ muộn, nhưng vẫn còn xếp hàng.
Đến lượt Liễu Vân Sương, sạp thịt chỉ còn ít thịt vụn và một ít thịt nạc. Cô đắn đo, chọn mua hai cân thịt nạc rời quầy, lấy thêm thứ gì khác.
Trong lòng cô chút tiếc nuối. Bây giờ thiên hạ còn chuộng thịt mỡ, nhưng vài năm nữa thôi, e là sang quý thịt nạc như vàng. Cô bắt đầu xa trông rộng hơn .
Kiều Dịch Khất lúc cũng từ cửa hàng bên , tay xách nách mang đầy ắp đồ đạc.
"Anh mua nhiều thế để gì ?" – cô ngạc nhiên hỏi.
"Không gì , nhanh lên, kẻo lỡ chuyến xe về trấn Thanh Dương đấy."
Câu tuy nhẹ nhàng, nhưng đúng là thực tế. Buổi chiều chỉ một chuyến xe duy nhất rời trấn. Họ thể lề mề .
Lúc ngang qua quán cơm nhà nước, Kiều Dịch Khất tiện tay mua thêm hai chục chiếc bánh bao nhân thịt. Anh giải thích đơn giản: "Mấy đứa nhỏ ở nhà cái ăn lót đường."
Khi hai về đến nhà thì trời cũng ngả chiều, kịp giờ nấu cơm. ở đầu cống thôn, một nhóm đang tụ tập, trong đó nổi bật nhất chính là bà cụ Hứa – ánh mắt của mụ như d.a.o liếc về phía họ.
Thấy họ tay xách nách mang trở về, ánh mắt của đám đông lập tức đổ dồn về phía đôi nam nữ, mỗi một vẻ, tò mò, soi mói.
"Vân Sương, cô đấy hả?" – giọng bà cụ Hứa cất lên, cố ý cao hơn bình thường.
Kiều Dịch Khất liền bước lên, nhẹ nhàng kéo tay cô , mỉm :
"Bác gái, bọn cháu đăng ký kết hôn về. Đợi đến lúc trời ấm, sẽ bữa tiệc rượu mời . Giờ thì, mời bác ăn kẹo cho ngọt miệng."
Nói , từ trong túi lấy một gói hạt dưa và một ít kẹo, chia cho những xung quanh.