Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thập Niên 80: Người Mợ Ác Độc Không Muốn Làm Tốt Thí - 207

Cập nhật lúc: 2025-07-12 16:51:03
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nghe mà tức !" – Lý Nguyệt Lan từng đến kể , còn bĩu môi – "Mụ già cũng ba hoa, rằng là do cô và chị Nhược Hồng hỏng hết chuyện."

Vân Sương chỉ , cho qua chuyện. Loại như bà cụ Hứa, càng chấp chỉ càng thiệt . Có , bà cũng chỉ nhằm khác mà dựng chuyện cho sướng miệng thôi.

thì trong đống chuyện , vẫn một tin vui: chuyện của Lý Thủy Tiên và Trịnh Hải Sinh cuối cùng cũng định. Nhà họ Trịnh đồng ý chuyển về đội sản xuất Hồng Tinh sinh sống. Gia đình bên bốn con trai, nên chuyện thêm một dâu quả thật chẳng khó dễ gì. Hơn nữa, căn nhà của họ cũng còn đủ chỗ, nên chuyện riêng là điều sớm muộn.

Trương Trường Minh – phụ trách – còn nếu định xây nhà, sẽ hỗ trợ cấp đất. Tuy nhiên, Lý Quốc Phong thì cẩn trọng hơn. Anh vội vàng gả em gái ngay, mà hai bên tìm hiểu thêm một thời gian. Anh từng , chỉ tay về phía Vân Sương ví dụ: "Sống với cả đời, thể quyết định chỉ qua vài ba gặp mặt. Chị từng tổn thương , thể vết xe đổ."

Vân Sương cũng đồng ý. Cô trải qua, hiểu rõ hôn nhân là việc hệ trọng. Dù chỉ là vài tháng tìm hiểu, cũng thể giúp thấy rõ lòng . Gấp gáp gì, để khổ cả đời.

Trời tháng Giêng bắt đầu ấm hơn, tuyết ngoài sân tan loang lổ thành bùn. May mà sân nhà cô lót đá nhỏ, nên đám trẻ con cũng ít khi giẫm ngoài.

Sáng hôm đó, đầu đường rộ lên tiếng ồn ào. Là bà cụ Hứa đang dẫn đến giới thiệu vợ mới cho Hứa Lam Hà. Cả đội sản xuất đều hôm nay là ngày xem mặt. Hứa Lam Hải từ huyện thành cũng mò về, cố ý dẫn theo cả đám , náo loạn một góc – chẳng qua là gây sự chú ý cho cô thấy.

Đỗ Nhược Hồng từ hôm qua, cả mấy đứa trẻ cũng chuyện.

"Mẹ, giận ?" – Hứa Tri Lễ băn khoăn cô, ngập ngừng hỏi.

"Giận cái gì?" – Cô ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm túc.

"Thì... bố xem mắt ạ..."

Liễu Vân Sương đặt cái áo đang khâu dở xuống, mắt cả ba đứa con.

"Mẹ giận. Mẹ và bố các con ly hôn, từ lâu . Giờ quyền theo đuổi hạnh phúc mới, cũng . Cho dù hôm nay cưới liền, cũng liên quan gì tới chúng . Điều duy nhất cần nhớ: khóa cửa cho kỹ, đừng để ai đến gây sự là ."

Vừa dứt lời, một giọng quen thuộc vang lên ngoài sân.

"Ai gây sự cơ?"

Mấy đứa nhỏ phắt cửa: "Chú Kiều!"

Hứa Tri Lễ chạy ào , hớn hở mở cửa. Vân Sương cũng bước theo , lòng thắc mắc – Kiều Dịch Khất đến nữa ?

Vừa mở cửa, mắt cô thấy chiếc lồng gỗ xách tay. Làm bằng gỗ tử tế, chắc chắn hơn nhiều so với cái lồng cành liễu cô từng tết.

"Chú Kiều, trong là thỏ ạ?"

"Ừ, Tri Lễ đoán đúng ." – Anh mỉm , tay giơ nhẹ cái lồng.

"Không cháu thấy, là ngửi thấy mùi ạ!"

"Ra thế, giỏi lắm! Mũi thính quá ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/207.html.]

Vân Sương cái lồng, : "Kiều đại ca, thật sự mua thỏ cho ?"

"Ừ. Vào nhà ."

Cô như sực nhớ , vội đập trán một cái: "Phải , mau , ngoài gió hoài cảm lạnh mất."

Mọi cùng bước gian nhà chính. Kiều Dịch Khất đặt cái lồng xuống, mở hé .

"Vân Sương, cô xem kỹ , đây là hai con thỏ , đang mang thai."

"Thật ?" – Mắt cô sáng lên.

"Thật. Khoảng nửa tháng nữa sẽ đẻ."

"Thật quá!" – Cô mừng rỡ, tay run run đón lấy bó cải trắng từ Hứa Tri Tình, bắt đầu cho thỏ ăn.

xổm xuống bên cái lồng, ánh mắt chăm chú hai con thỏ – một trắng, một xám. Mỗi con đều là bảo bối, là vốn liếng gây dựng cuộc sống của con cô.

"Màu sắc khác , sinh dễ phân biệt, tránh nhầm lẫn." – Kiều Dịch Khất , ánh mắt vẫn rời cô.

Dù cố tình vô ý, giúp cô nhiều. Cô nhớ lời cha từng dạy: "Thỏ nên phối giống cận huyết, dễ sinh bệnh, khi c.h.ế.t cả lứa." Người với , đôi khi cũng .

Nghĩ đến đó, cô khẽ ngẩng đầu, chạm đúng ánh mắt của . Ánh mắt giờ đây còn lạnh lùng như , mà như một ngọn lửa ấm áp cháy âm ỉ, khiến tim cô khẽ rung lên.

Thời gian trôi qua, Liễu Vân Sương dường như đổi nhiều. Gương mặt vốn gầy gò hốc hác, nay nhờ ăn uống đầy đủ, hai má cũng chút thịt trở , làn da trắng hơn, thần sắc tươi tắn hơn hẳn. Ba chị em gái nhà họ Liễu ai nấy đều ngoại hình ưa , chỉ tiếc là khi lấy chồng, cuộc sống vất vả khiến sắc vóc dần sa sút. Giờ đây, cô dần hồi sinh.

"Kiều đại ca, thế?" – Vân Sương ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt chăm chú của Kiều Dịch Khất.

"Không gì." – Anh đáp hờ hững, cúi xuống vuốt nhẹ con thỏ trắng đang ngoan ngoãn trong lòng – "Con thỏ nuôi cẩn thận. hỏi ông Ngô, nó một tháng thể sinh một lứa. Nếu định nuôi lâu dài, chọn thời tiết thích hợp, quá nóng quá lạnh đều . Một năm nhất chỉ để nó sinh bốn đến năm lứa thôi. Mấy con con, sáu tháng là thể ghép giống . nếu định bán, thì sáu tháng là xuất chuồng là ."

Giọng nghiêm túc, từng lời từng chữ đều rõ ràng, giống như đang dặn dò chuyện đại sự. Vân Sương gật đầu liên tục, trong lòng càng thêm kính trọng. Việc gì cũng , dễ dàng chút nào.

"Thật sự cảm ơn , hỏi han kỹ càng đến thế." – Cô bằng giọng chân thành.

"Không gì..."

Mộng Vân Thường

"À mà, con thỏ hết bao nhiêu, gửi tiền nhé." – Cô dậy định lấy tiền.

"Không cần vội." – Anh vội xua tay – "Thỏ mà, đáng bao nhiêu. Với ... sáng nay sớm, còn ăn gì."

"Vậy để chút mì cho , ?"

"Ừ, ."

Kiều Dịch Khất mỉm , ánh mắt hiền hòa. Anh thêm gì, chỉ lặng lẽ đó, cô bận rộn mà phần yên lòng.

Loading...