Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thập Niên 80: Người Mợ Ác Độc Không Muốn Làm Tốt Thí - 177

Cập nhật lúc: 2025-07-09 16:18:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỗ Nhược Hồng nhận lấy chén nước từ tay Vân Sương, uống một cạn sạch, tiếp tục tuôn như thác lũ:

"Chị ngang qua chuồng heo, thấy ai cả, nên tiện đường ghé thẳng nhà đội trưởng. Ai ngờ đến, liền hỏi: ‘Chị ? Sáng sớm nhà họ Hứa xin nghỉ, bảo lên trấn Thanh Dương bàn chuyện hôn sự đấy!’"

"Mẹ nó chứ! Chị đến giờ mới ! Thế mà mặt chị, Hứa Lam Xuân còn diễn vai em út ngoan hiền như chuyện gì!"

"Trời ơi, thật thể tin nổi!"

Liễu Vân Sương bực tức đến cắn nhẹ môi.

"Chị là chị dâu cả, chuyện lớn trong nhà đương nhiên nên bàn với chị . Chưa kể, mấy năm qua, việc gì mà dựa ? Hứa Lam Xuân thế là quá đáng lắm!"

Được đà, Đỗ Nhược Hồng nắm tay Vân Sương, giọng đầy uất ức:

"Ai chứ! Mâu thuẫn trong nhà thì giải quyết trong nhà, cần lén lút như ? Chắc đợi chúng họ mới rủ . Còn giả bộ gặp mặt ở Cung Tiêu Xã mà câm như hến, thèm hé răng nửa lời. Thật sự là... khinh quá !"

Liễu Vân Sương nhếch môi, lạnh lùng:

"Chị đúng, giống hệt cách của Hứa Lam Xuân từ đến nay."

"Chắc chắn là vì chị từ chối mua đồ cho cô , nên mới giận dỗi, cố ý báo cho chúng !"

"Ừ, cũng khả năng đó..."

 

Suy cho cùng, Hứa Lam Xuân là giỏi đóng vai thanh cao nhất. Ngoài mặt thì thánh thiện, bên trong tính toán từng ly từng tí.

Nếu khác chịu khó nịnh nọt, mềm lòng, buông cho một lời nhẹ nhàng, thì chuyện yên . ...

"Chị khinh! Ai cần cô thương hại chứ!" – Đỗ Nhược Hồng tức tối , mặt mày đỏ gay.

"Chị chẳng dại gì mà mua đồ cho cô . Chuyện gì cũng chứ. Cái nhà nuôi con cô bao nhiêu năm, thế mà cô trở mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng!"

Rồi bà dằn từng lời như đinh đóng cột:

"Nếu cô giỏi thật, thì cứ lên mặt ! Có khi lật cả trời!"

"Haizz..." – Liễu Vân Sương chỉ thở dài một , nhẹ giọng dỗ:

"Chị dâu, chị cũng đừng nghĩ nhiều quá. Dù gì cả cũng là trong nhà, cùng họ cũng là mặt chị . Mọi chuyện sẽ qua thôi."

Nói thì , nhưng trong lòng ai cũng rõ — lý thì xuôi tai, nhưng tình thì khó mà nuốt trôi !

"Em nhắc thì chị còn nhịn !" – Đỗ Nhược Hồng càng càng uất.

Mộng Vân Thường

"Hứa Lam Giang coi con chị ! Giờ đến chuyện thế mà còn giấu giếm, thèm một tiếng. Được thôi, chị sẽ về đơn ly hôn, xem ông dám coi thường chị đến !"

Rồi như nhớ chuyện gì, bà tiếp tục nổi trận lôi đình:

"Lâm Thanh Thanh cũng , mà thèm gọi chị một câu! Thử hỏi ai thèm quan tâm cái nhà đó nữa, đúng là vô liêm sỉ!"

Thật cũng đúng. Nhà , dù ưa , gặp việc lớn nhỏ cũng nên báo một tiếng. với nhà thì khỏi — chặt đứt, thì cắt cho sạch.

"Thôi chị dâu, đừng tức giận nữa. Chị xem trời cũng tối , nấu cơm thôi. Tri Niệm, về nhà với nào."

"Hay là ở ăn cơm với em một bữa ?"

"Không, ! Về nhà ăn!" – Đỗ Nhược Hồng kéo con gái lớn luôn, ngoảnh .

Hứa Tri Tinh theo, lén hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/177.html.]

"Mẹ, bác cả ly hôn thật ạ?"

"Không con." – Liễu Vân Sương xoa đầu con gái.

"Chẳng qua là chị giận quá mà thế. Dù cũng đến mức thể sống chung."

Tri Tinh cúi đầu, giọng chút buồn:

"Con chỉ sợ nếu bác cả ly hôn, bác sẽ dọn khỏi đội sản xuất Hồng Tinh, con gặp chị cả và chị hai nữa..."

À thì con bé lo vì xa những chị thiết. Cũng thôi, chúng nó lớn lên cùng , tình cảm chẳng khác gì ruột thịt.

"Yên tâm con, chuyện đó sẽ xảy . Nào, bếp phụ nấu cơm nhé, đói lắm ."

Nói , Vân Sương bếp, chuẩn cho bữa chiều.

Trong lòng cô, vẫn còn bận tâm chuyện nhà họ Hứa.

Rõ ràng Hứa Lam Xuân rút lui theo kiểu tàn nhẫn nhất — khi , cô còn dồn hết trách nhiệm, biến thành hại. quên mất, Đỗ Nhược Hồng loại dễ bắt nạt. Cứ chờ xem, chỉ cần cơ hội, chị sẽ tính sòng phẳng!

Trong khi đó, Hứa Tri Tinh mang chậu , thả miếng thịt lớn nước cho rã đông.

Cô bé rót thêm nước nồi hấp, đặt bánh bao to hấp từ sáng lên để hâm . Canh trứng cũng chuẩn , nhưng trứng gà trong nhà gần như cạn sạch .

Vân Sương thầm nhủ: Phải đến nhà Nguyệt Lan lấy thêm trứng. Nếu thì muối thêm ít trứng muối, ăn đỡ nghĩ.

Bữa cơm chiều phần đầy đặn, nhưng trong lòng cô vẫn canh cánh.

"Tri Tinh, Tri Lễ, hai hôm nay các con đừng ngoài nhé. Ở nhà chữ, chơi loanh quanh cửa là ."

"Vâng , chuyện gì ?" – Hứa Tri Lễ đồng ý, nhưng vẫn thắc mắc.

"Không . Giày bông còn xong, sợ các con ngoài lạnh chân. Con cũng đấy, chân lạnh nhức ngứa, khó chịu lắm."

"Con hiểu , tụi con sẽ ngoan mà ở nhà."

Vân Sương mỉm , hỏi tiếp:

"Đại Tráng thế nào con?"

"Vẫn ạ. Nó chẳng sức sống gì cả. Con bưng nước đến, nó cũng chỉ l.i.ế.m hai ngụm mặt ."

Cả mấy đứa nhỏ đều buồn rầu. Đại Tráng – con ch.ó nhà nuôi mấy tháng nay, khác gì thành viên trong nhà. Giờ nó ủ rũ như , ai cũng xót.

Vân Sương im lặng. Cô dọn cơm , gọi cả nhà ăn .

Chiều nay còn bao việc . Thịt mua kha khá — phiếu chỉ còn ba cân, định để dành đến Tết bánh bao.

Phần thịt còn , cô gom hết: ba chỉ mười cân, xương sườn mười cân, thêm hai bộ lòng, vài cái móng giò, cả xương ống.

định ăn hết ngay. Chừa một ít để nấu canh, phần lớn thịt muối. Ướp kỹ, phơi khô, để cả tháng vẫn ngon.

Xào cải chua, nấu canh khoai, đều thơm lừng.

Xương sườn thì rửa sạch, trụng sơ nước sôi chia phần cẩn thận, cho vại muối. Trời lạnh, để ngoài sân là giữ lâu.

Xương ống để dành nấu nước dùng. Mỗi nấu mì miến, cho một nắm xương hầm là nước ngọt đậm đà.

Liễu Vân Sương và Hứa Tri Tinh bận túi bụi trong bếp, bên ngoài Hứa Tri Lễ thì trông chừng xung quanh. Hứa Tri Ý còn bé, trời rét, cô bé ngoài.

Mọi chuyện giờ thận trọng. Ăn uống cũng kín đáo, tránh để ai soi mói.

 

Loading...