“Mang mấy thứ đó về gì cho lỉnh kỉnh, chăm sóc cho Nhân Nhân và Tề Tề là .” Ba Quý liền .
Vịt Bắc Kinh gì đó, ông cũng hứng thú, nhưng ngoài vốn bất tiện, chăm sóc con cái vẫn quan trọng hơn, những thứ khác chỉ là phù phiếm.
Quý Vân Vân : “Không còn chúng nó , gì mà lo?”
“Đợi sang năm sinh con xong, sẽ đưa em .” Lý Trí .
Lời còn xuôi tai, nhưng Quý Vân Vân vẫn : “Anh thì lắm, sang năm thi cấp ba xong, em cũng đang ở cữ, ?”
“Ở cữ xong sẽ đưa em .” Lý Trí .
Thi xong nghỉ hè, kéo dài đến tận ngày 1 tháng 9 mới nhập học, nghỉ hai tháng rưỡi, thời gian dài.
“Lý Trí, con đừng nó bậy.” Ba Quý .
Ông cũng nhíu mày, cô con gái của thật điều. Gả mà tính tình vẫn . Lý Trí nghỉ hè đúng lúc cô ở cữ, chẳng là quá ? Còn chăm sóc, gì mà hài lòng?
Lý Trí , bắt đầu chặt gà. Dù là giáo viên, nhưng cũng lớn lên ở nông thôn nên mấy việc tay chân vẫn . Ba Quý thấy, trong lòng cũng hài lòng. Giống như Quý, ông cũng yên tâm về con rể , phẩm chất chê . Bà mối Thái đúng là mát tay!
Bữa trưa thật sự thịnh soạn, một nồi gà hầm thơm phức, một đĩa gà xào lớn, còn trứng gà và mấy món khác, tổng cộng năm sáu món mặn.
Lý Trí ăn nhiều. Lúc về, Quý bắt cho một con gà và một giỏ trứng gà mang về huyện ăn. Lý Trí đương nhiên ngại nhận, đưa cho vợ mười đồng mà bà cứ bắt cầm .
“Cũng gì đáng giá, cầm về .” Quý Vân Vân bên cạnh trực tiếp xách lấy lên yên xe đạp của Lý Trí.
Lý Trí chào Quý mới chở Quý Vân Vân về. Trên đường, : “Ba cũng lớn tuổi , em nên lễ phép với họ một chút.”
Anh thật sự cảm nhận sự chào đón của nhà vợ dành cho . Hơn nữa, ba vợ cũng rộng lượng, so đo những chuyện nhỏ nhặt. Ngược , vợ chút hiểu chuyện.
“Anh đừng lo chuyện bao đồng, đó là ba em, dù thế nào cũng giống như Tô Đan Hồng.” Quý Vân Vân .
Thực tế, cô cũng hài lòng lắm với một con gà và một giỏ trứng gà . Lần Tô Đan Hồng chắc chắn về, lúc đó sẽ lấy gì nữa, chi bằng tranh thủ lấy thêm một chút, nhưng rõ ràng là cô cho.
Lý Trí lắc đầu, gì thêm.
“ hứa với em đấy, sang năm đưa em Bắc Kinh du lịch!” Quý Vân Vân .
Cô Tô Đan Hồng vượt mặt trong bất cứ chuyện gì!
“Đi thì .” Lý Trí đạp xe, .
Sau khi hai vợ chồng về, Quý với ba Quý: “Lý Trí là một đứa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-228-tro-ve.html.]
Bà chỉ thiếu nước thẳng, nếu đây là con gái bà thì bà mắng cho vài câu, đúng là phí hoài một thanh niên như Lý Trí! dù cũng là con đẻ , giờ bà chỉ thể con gái , nếu tìm một nhà chồng như ?
Ba Quý : “Có rảnh bà với nó, bảo nó đừng rảnh rỗi sinh sự, thời gian thì món gì ngon bồi bổ cho Lý Trí.”
Trước đây ông cũng quan tâm đến những chuyện , nhưng càng già càng thấm thía. Trước , khi thằng ba hiểu chuyện, đừng mong nó hiếu kính gì. bây giờ, món gì ngon, cô đều bảo Kiến Quân mang lên một phần. Chính vì hai ông bà ăn uống đầy đủ, thường xuyên bồi bổ nên sức khỏe .
Ngày xưa, cứ đến mùa đông là chịu nổi, lưng chân đau nhức. Nếu gặp trời mưa tuyết thì càng khổ, cả đau ê ẩm. Bây giờ tình hình cải thiện nhiều, tuy vẫn chút khó chịu nhưng ban đêm thể ngủ ngon.
Không chỉ hai ông bà, mà cả ông trai của ông cũng , từ khi ăn cùng họ, sức khỏe cũng hơn .
Nhìn Kiến Quân mà xem. Công việc của Kiến Quân cũng ít, cả ngày lúc nào rảnh rỗi, nhưng vì ăn uống đầy đủ nên trong mấy em, nó là khỏe mạnh nhất.
Rồi đến con rể Lý Trí, vì công việc bận rộn, dạy lớp 9 trọng điểm cũng chuyện nhẹ nhàng, nếu bồi bổ tử tế thì sẽ hao tổn tâm huyết, về già sẽ .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Cứ để nó tự lo, chồng thương thì còn trông chờ ai?” Mẹ Quý .
Cô con gái bà thật lười , thông. Còn con rể Lý Trí thì đúng là gầy ít. Không cần bà cũng con gái chắc chắn chăm sóc nó bao nhiêu, khi còn gây thêm ít phiền phức. Chỉ là bây giờ gả , cuộc sống thế nào thì cứ để bọn trẻ tự lo.
con rể cũng hiếu thảo, còn đưa cho bà mười đồng để mua xương về hầm canh. Mười đồng là ít, nhưng hai vợ chồng già cũng tiền, thiếu chút đó. Chỉ là tấm lòng hiếu thảo của con cái thì bà vẫn nhận, nhưng cũng để hai vợ chồng nó thiệt thòi. Ba con gà và một giỏ trứng gà hôm nay cũng hơn mười đồng .
“Không Kiến Quân và Đan Hồng khi nào về nhỉ?” Mẹ Quý hỏi.
“Hiếm khi Bắc Kinh một chuyến, chắc chắn chơi thêm mấy ngày.” Ba Quý .
Mẹ Quý : “Kiến Quân cũng đưa hai chúng Bắc Kinh một chuyến, ông ?”
“Vẫn việc chứ, nhiều việc như , ?” Ba Quý .
Tuy , nhưng công việc ở đây bỏ ? Họ , vườn cây ăn quả ?
Mẹ Quý gật đầu.
“Bà ơi, khi nào chú ba thím ba về ạ?” Bà mới hỏi xong, Yên Nhi cũng hỏi theo.
“Chắc còn mấy ngày nữa.” Mẹ Quí .
“Không chú ba thím ba sẽ mang quà gì ngon về cho con.” Yên Nhi hì hì.
Lần Quý Kiến Quân chỉ đưa Tô Đan Hồng và hai con trai Bắc Kinh, mang theo ai khác, kể cả Yên Nhi. Yên Nhi còn nhỏ, mang theo cũng , nhưng mang theo Yên Nhi thì cháu trai lớn Quý Tiểu Đông, hai cháu gái Hiểu Trân, Hiểu Ngọc mang theo ? Nói chúng nó học thời gian cũng là lý do, nên dứt khoát, Quý Kiến Quân mang theo ai. Đi du lịch là để vui vẻ, chứ để nảy sinh tranh cãi.
Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng lập đông, lúc về thì gần cuối tháng 11.
Họ gọi xe về thẳng nhà. Đi một chuyến, cả nhà như trải qua gió sương, mới cảm nhận ở nhà thoải mái đến nhường nào.