Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký Trọng Sinh Thập Niên 80 Làm Giàu Ký - Chương 196: Tiền mất giá

Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:43:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chớp mắt một cái đến ba mươi Tết.

 

Hôm qua, hai mươi chín Tết, khi kết thúc ngày kinh doanh cuối cùng, cho nghỉ. Những như Tôn Đại Sơn, chị Hà nghỉ đến mùng năm, mùng sáu họ sẽ lên khu Đại Học thành mở cửa hàng kinh doanh. Còn những ở vườn cây thì nghỉ luân phiên, vì đó còn chuồng gà, chuồng dê và chuồng heo cần chăm sóc.

 

Lần mổ heo xong, Quý Kiến Quân chở bác cả Quý mua thêm heo con về. Lần mua nhiều hơn , mua thẳng ba mươi con. Anh tính toán cả , sẽ nuôi ba mươi con. Hơn nữa, sang năm đất của cũng sẽ trồng hoa màu, và năm nay dân làng bán khoai lang nếm vị ngọt, sang năm chắc chắn sẽ trồng nhiều hơn. Lúc đó lo thiếu thức ăn, nuôi ba mươi con là đủ.

 

Cũng chính vì núi vẫn cần , nên dù là Tết, cũng chỉ nghỉ luân phiên. Riêng bác cả Quý thích về nhà, ông cứ ở núi suốt, những khác thì nghỉ.

 

Sau khi sắp xếp thỏa việc bên ngoài, Quý Kiến Quân bắt đầu tổng kết năm nay, xem tổng cộng kiếm bao nhiêu, chi bao nhiêu. Anh đều sổ sách ghi chép, nên bây giờ chỉ cần tổng hợp .

 

Tô Đan Hồng quan tâm đến những chuyện . Cô đang ở trong bếp nấu cháo hạt sen thịt nạc cho Nhân Nhân và Tề Tề. Trưa nay cả nhà sẽ ăn món , là do Nhân Nhân yêu cầu, Tề Tề thì gật đầu lia lịa theo .

 

Nấu món cũng khó. Cháo nấu xong, Tô Đan Hồng tráng thêm trứng là xong. Cô chia cho hai em, Nhân Nhân tự ăn, ăn ngoan. Tô Đan Hồng thì phụ trách đút cho Tề Tề.

 

Đợi hai em ăn xong, Quý Kiến Quân cũng tính toán xong sổ sách. Nhìn vẻ mặt vui mừng của , Tô Đan Hồng năm nay chắc chắn kiếm ít.

 

Tuy năm nay bao nhiêu tiền, chỉ tiền bán heo cuối năm, thu nhập từ khu Đại Học thành, và khoản thanh toán cuối cùng của Lão Tần và hai cô, cũng hơn ba ngàn đồng. so với năm ngoái, năm nay nhà cô thêm bao nhiêu sản nghiệp? Cửa hàng ở khu Đại Học thành, ba mươi mẫu đất, cửa hàng bách hóa tiện lợi ở thị trấn, và cả đập chứa nước nữa.

 

Tuy đập chứa nước còn thiếu một khoản cuối trả, nhưng cũng chỉ hai ngàn hai đồng. Khoản thu cuối cùng hơn ba ngàn, trả hết nợ, vẫn còn dư hơn một ngàn. Đó là tính tiền trong tay Tô Đan Hồng, cô còn giữ ít tiền Quý Kiến Quân đưa để mua thức ăn.

 

Quý Kiến Quân lấy hai ngàn hai đồng, định tìm chủ nhiệm thôn để trả hết khoản nợ, cũng là để chia cho vui vẻ đón Tết. Tuy chia nhiều, mỗi hộ cũng chỉ bảy tám đồng, nhưng dù cũng là tiền cho . Hơn nữa, bảy tám đồng tuy ít, nhưng ở đây, nếu tiết kiệm một chút, cũng đủ cho một gia đình năm sống trong một tháng. Từ đó thể thấy tiền hề nhỏ.

 

“Đợi ăn xong hẵng , sợ gì muộn chút thời gian đó. Có khi chủ nhiệm thôn bây giờ cũng đang ăn cơm chứ.” Tô Đan Hồng gắt nhẹ.

 

“Được.” Quý Kiến Quân .

 

Anh liền rửa tay xuống ăn cơm. Anh là yên , ăn xong liền lái xe đến nhà chủ nhiệm thôn, cùng ông giải quyết công việc. Chủ nhiệm thôn cũng vòng vo, ký tên, đóng dấu, chứng, thứ đều rõ ràng cho Quý Kiến Quân. Dù Quý Kiến Quân mổ heo, nhà ông tuy đầu heo, nhưng cũng Quý Kiến Quân mang qua một tảng mỡ lá lớn, thế là quá . Ngoài thì gì khác, cho thêm nữa sẽ hướng hối lộ, còn là thăm hỏi nữa.

 

Quý Kiến Quân trả tiền vui vẻ, các thôn khác chia tiền cũng vui vẻ. Đừng các thôn khác, ngay cả dân trong thôn cũng vui, vì họ cũng phần.

 

Hai ngàn hai trả , còn hơn một ngàn đồng, Quý Kiến Quân đưa cho vợ giữ. Ngoài việc mua thức ăn, trả lương cũng do vợ phụ trách, tiền tự nhiên cũng tiêu nhanh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky-trong-sinh-thap-nien-80-lam-giau-ky/chuong-196-tien-mat-gia.html.]

Tô Đan Hồng cũng quản . Anh đưa thì cô nhận. Cô đang tính xem ở khu Đại Học thành cửa hàng nào bán . Cô tham vọng của chồng , thầu luôn hai quả đồi bên cạnh. Đến lúc đó chỉ một mặt bằng ở khu Đại Học thành chắc chắn đủ, nên mua thêm.

 

Mấy hôm chị Hồng qua chơi, đến giá nhà đất bây giờ. Vùng của họ còn tăng chậm, nhưng ở khu Đại Học thành thì hề chậm, giá nhà tăng vùn vụt như nấm mưa.

 

Nghĩ đến đây, Tô Đan Hồng liền : “Anh Kiến Quân, sang năm lên khu Đại Học thành xem mặt bằng ?”

 

Quý Kiến Quân là hiểu ngay, : “Anh cũng lắm, ngay cạnh cửa hàng của , qua chuyện một , nhưng thấy ông vẻ ý định bán.”

 

Anh đương nhiên cũng mua thêm một mặt bằng nữa. Sang năm đập chứa nước, đất, còn thêm heo và vườn cây, đương nhiên cần cửa hàng. Về việc quản lý, thì để chị Hà và Tôn Đại Sơn mỗi trông một cửa hàng, đến lúc đó thuê thêm hai phụ giúp là .

 

“Nếu nhà bên cạnh bán thì xem chỗ khác.” Tô Đan Hồng .

 

“Ừ, sang năm kiếm tiền xem.” Quý Kiến Quân gật đầu.

 

“Cũng cần, nếu chỗ nào hợp lý thì cứ mua. Em ở đây còn tám ngàn.”

 

Cô bán hai bức thêu ba ngàn, giờ thêm một ngàn, cộng với bốn ngàn ban đầu, tổng cộng hơn tám ngàn đồng một chút.

 

“Không cần dùng tiền của em, em tìm lúc nào rảnh cái sổ tiết kiệm, tự giữ lấy.” Quý Kiến Quân .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Tiền để sợ mất giá. Anh mua cửa hàng ghi tên em là , coi như là em gửi tiết kiệm.” Tô Đan Hồng .

 

Đừng cô thường xuyên ở nhà, nhưng cô việc rõ ràng. Lúc cô mới về đây, thịt heo mới bốn hào hai, bây giờ hơn tám hào. Cùng một tiền mà mua ít thịt một nửa. Sau thì ? Tính thế nào? Cửa hàng thì cũng sẽ tăng giá, bây giờ mua, nếu dùng đến thì cùng lắm bán , tóm sẽ lỗ. tiền nếu để c.h.ế.t một chỗ thì sẽ chẳng còn giá trị gì.

 

“Vậy .” Quý Kiến Quân liền .

 

Tối ba mươi Tết, theo lệ cũ, cả nhà dọn dẹp một chút sang nhà ông bà Quý ăn cơm.

 

Mâm cỗ năm nay còn thịnh soạn hơn năm ngoái. Năm ngoái đến, Tô Đan Hồng còn mang theo ít trái cây, năm nay thì mang gì cả. Trong nhà vẫn còn cam và táo, nhưng cô ý định mang qua. Năm ngoái mang qua Quý Vân Vân chê bai, năm nay đừng hòng ăn một miếng. Dù cô sắp lấy chồng, nhưng thái độ với cô vẫn đổi, tự nhiên Tô Đan Hồng cũng thèm để ý. Thậm chí đến bây giờ, Tô Đan Hồng cũng chẳng mấy khi hỏi đến chuyện cưới xin của Quý Vân Vân, dù chuyện cũng đến lượt cô lo.

 

Sau khi ăn xong bữa cơm sum họp đầm ấm, nhân lúc đều mặt, Quý Vân Vân liền lên tiếng: “Anh ba, lúc em xuất giá, định cho em của hồi môn gì ạ?”

 

 

Loading...