Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 89: --- Bất động sản

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:37:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Viện trưởng Lưu, ông qua đây một chút!” Diệp Phương đột nhiên gọi về phía đám đông.

 

Đám đông im lặng, lập tức đầu , nhường đường cho Phó Viện trưởng Lưu.

 

Lưu Học Lễ đành tiến đến.

 

Ông từ xa thấy tiếng vợ Triệu Chí Cương, còn tiếng trẻ con , ông là chuyện vặt vãnh của nhà họ Triệu, ông xen .

 

bây giờ cô em họ gọi tên , ông dám đến.

 

“Em về nhà .” Diệp Phương với Hoa Chiêu.

 

“Vâng.” Viện trưởng cũng cô “mệnh lệnh” đến , cô còn gì mà lo lắng nữa chứ? Cô nhận lấy đồ sứ trong tay Diệp Phương, rút lui.

 

Tuy nhiên, về đến nhà, cô bắt đầu chuẩn cơm.

 

Tài nấu nướng của Diệp Phương thực sự bình thường, Diệp Phương tự cũng thừa nhận, khi ăn đồ Hoa Chiêu nấu, ăn đồ nấu, khó mà nuốt trôi .

 

Trong bếp nhanh bay mùi thơm hấp dẫn.

 

Cuộc giáo huấn lầu thể tiếp tục duy trì nữa.

 

“Thôi đủ ! Bà đừng ở đây trò nữa!” Lưu Học Lễ trách mắng phụ nữ nhà họ Triệu: “Con cái nhà bà, bà tự ! Chúng nó như đều do bà dạy ? Bà kiểu gì thế? Bà xem con cái nhà bà ăn mấy bữa cơm bà tự nấu? Bữa cơm tất niên cũng ăn chực nhà !

 

“Hôm nay bà cho chúng nó ăn cơm, về già chúng nó cũng cho bà ăn cơm! Bà cứ chờ mà chúng nó đuổi ngoài ăn chực !”

 

“Nó dám…” Người phụ nữ cúi đầu, cứng cổ, cứng miệng .

 

“Tại chúng nó dám? Chẳng tất cả đều do bà dạy ? Tiết kiệm lương thực cho nhà , vẻ vang lắm!”

 

Người phụ nữ im lặng.

 

“Mọi giải tán , về nhà nấu cơm .” Lưu Học Lễ với đám đông.

 

Đám đông giải tán.

 

Người phụ nữ nhà họ Triệu cũng về nhà.

 

mấy đứa trẻ theo bà về nhà, mà biến mất dạng trong chớp mắt, ăn chực nhà ai . Việc trở thành thói quen của chúng nó , thể đổi nữa.

 

Tuy nhiên, khi chúng nó đều ngẩng đầu cửa sổ tầng 2, nuốt nước miếng mà .

 

Lưu Học Lễ theo Diệp Phương lên lầu.

 

“Tiểu Hoa , thêm hai món nữa nhé, hôm nay chú Lưu ở nhà ăn cơm.” Diệp Phương .

 

“Dạ, ạ!” Hoa Chiêu thò đầu khỏi bếp mỉm chào hỏi Lưu Học Lễ.

 

“Đây là Tiểu Hoa , là vợ của Diệp Thâm ?” Lưu Học Lễ cẩn thận Hoa Chiêu: “Cô bé thật xinh! Bảo thằng nhóc Diệp Thâm đột nhiên kết hôn!”

 

Hoa Chiêu thấy ông chuyện vẻ tùy tiện, liếc Diệp Phương.

 

Diệp Phương : “Đây là họ của , là chú họ của cháu.”

 

Hoa Chiêu ngẩn , chính thức bước chào hỏi ông một nữa: “Chào chú họ.”

 

“Ấy, lắm, lắm!” Lưu Học Lễ lập tức sờ túi: “Chú họp về, nếu sớm đến thăm cháu ... Ấy, hai đứa chờ chú một lát, chú về nhà một chuyến.”

 

Diệp Phương , ngăn cản.

 

Lưu Học Lễ về nhà tìm quà gặp mặt.

 

tìm tìm , trong nhà cũng món quà nào thích hợp cho cô gái nhỏ, nhà ông rượu với t.h.u.ố.c lá, đưa cho cô gái nhỏ cũng hợp!

 

Cuối cùng ông thực sự bó tay, xách hai chai Mao Đài qua. Cô uống thì khác thể uống.

 

Quà gặp mặt thích hợp thì lát nữa ông sẽ lén đưa Diệp Phương một ít tiền, nhờ cô giúp mua đồ mà cô gái nhỏ thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-89-bat-dong-san.html.]

 

“Anh đúng là tài thật, say rượu ?” Diệp Phương thấy ông xách hai chai rượu qua, chút khách khí mà chê bai.

 

“Cũng say, cũng say.” Lưu Học Lễ đ.ấ.m đầu gối : “Uống rượu nó lên đến xương đùi .”

 

Đối với cô em họ từ nhỏ tính tình , ông xưa nay dám chọc ghẹo.

 

“Hai chai rượu là rượu đặc cấp, dùng nội bộ, uống ngon, về nhà tìm ít d.ư.ợ.c liệu ngâm rượu, cho ông nội cháu uống, .” Lưu Học Lễ .

 

Ông tin Diệp Thâm kết hôn muộn, nhưng ông lập tức điều tra đối phương lai lịch thế nào, ông nội cô là Hoa Cường.

 

“Người già , uống rượu gì chứ!” Diệp Phương lập tức trừng mắt Lưu Học Lễ, chuyện Hoa Cường bệnh nặng đến mức thập t.ử nhất sinh cô , còn là bệnh dày, thể uống rượu chứ?

 

Lưu Học Lễ suy nghĩ khác: “Người già , cứ vui vẻ là ! Ông nội cháu thích uống rượu đúng ? Không thích thì đừng uống, thích thì uống vài chén rượu ngon, chú còn nhiều lắm, mai mốt cháu cứ mang hết !”

 

“Cháu cảm ơn chú! Ông nội cháu thích uống rượu, cháu đang lo tìm rượu ngon để ngâm nhân sâm cho ông.” Hoa Chiêu thực sự vui khi nhận 2 chai Mao Đài. Rượu đặc cấp, bên ngoài quả thực mua .

 

“Cháu nhân sâm ? Loại hoang dã ?” Lưu Học Lễ lập tức hỏi.

 

Hoa Chiêu xào rau tùy ý : “Có chứ, nhà cháu ở trong núi lớn, nhân sâm nhiều lắm, cơ bản núi là thể đào .”

 

đang khoác... để chuẩn cho việc thể bán thêm vài cây nhân sâm.

 

“Nhiều thế !” Lưu Học Lễ kích động, chạy đến cửa bếp hỏi cô: “Nhà cháu bây giờ bao nhiêu cây? Toàn là loại bao nhiêu năm ?”

 

“Ông nội cháu thường xuyên núi, bao nhiêu năm nay, tích cóp hai mươi mấy cây.” Hoa Chiêu : “Loại nào cũng , mười mấy hai mươi năm là nhiều nhất, nhưng mà, còn đào cả một cây trăm năm tuổi nữa.”

 

--- Hồi Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời (113) ---

 

“Cái gì? Cháu nhân sâm trăm năm tuổi ??” Lưu Học Lễ xông thẳng bếp, nếu Hoa Chiêu là một cô gái nhỏ, ông kéo cô hỏi cho nhẽ .

 

Diệp Phương cũng tới, vẻ mặt kinh ngạc Hoa Chiêu.

 

Có những thứ ở giá trị cao thấp, mà ở chỗ khó , thể tìm cầu.

 

“Vâng ạ, một cây nhân sâm núi hoang dã trăm năm tuổi, lúc đến ông nội cháu bảo cháu mang theo, xem bán , mua một căn nhà ở Kinh Thành, ông về đó sống.” Hoa Chiêu .

 

Đương nhiên đều là cớ, nhà là cô tự mua.

 

Đã sống một , mà mua nhà ở Kinh Thành, chẳng sống uổng ?

Mèo con Kute

 

Với , cô còn định đến Kinh Thành học đại học nữa, nên nhất định nhà riêng.

 

Chuyện theo chồng nhập ngũ, thực suy nghĩ của cô giống hệt Diệp Phương, thể theo, nhưng thể theo mãi ngày qua ngày khác.

 

thể vì một đàn ông mà từ bỏ bản . Cả đời nhốt trong căn hộ ba phòng một khách, chờ đợi sự thương hại của .

 

Nếu , cô phí công sống một .

 

“Mua nhà gì chứ, Diệp Thâm nhà mà.” Diệp Phương : “Sau khi theo chồng, quân đội chắc chắn sẽ phân nhà, chính là ở Kinh Thành, còn một căn nhà nhỏ, ngày bà nội chỉ định cho .”

 

Mẹ của bà, tức là bà nội của Diệp Thâm, từng là một tiểu thư quý tộc, khi xuất giá đưa theo một bất động sản của hồi môn. Bất động sản trải qua nhiều sóng gió, khi bà qua đời trở về tay bà.

 

cho ai cả, chỉ cho cháu trai yêu quý nhất của là Diệp Thâm thôi.

 

“Thật ? Căn nhà đó ở ạ?” Hoa Chiêu lộ vẻ mặt kinh ngạc và mừng rỡ: “Nhà bên cạnh đó bán ạ? Ông nội cháu ông ở chung với cháu, nhưng nếu ở gần thì nhất.”

 

Thực , Diệp Phương xong hối hận. Căn nhà đó là của Diệp Thâm, là của hai vợ chồng trẻ. Nếu Hoa Cường chuyển ở, họ bận tâm, nhưng cô chị dâu lắm chuyện của cô, và cháu dâu khác để bụng, chắc chắn sẽ lời tiếng .

 

Vẫn là Hoa Chiêu , tâm tư đơn thuần, bao giờ nghĩ đến chuyện chiếm tiện nghi.

 

Cô chị dâu và cháu dâu đó nhăm nhe căn nhà đó từ lâu , rằng Diệp Thâm để trống ở, chi bằng cho họ ở.

 

Là cô ngăn cản cho, nên họ mới .

 

“Mai dì dẫn cháu xem.” Diệp Phương , giờ thì , căn nhà nữ chủ nhân chính thức, ai cũng đừng hòng chen chân .

 

 

Loading...