Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 86: Ngây thơ khờ khạo ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:37:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoa Chiêu thấy trai đối diện thấy phụ nữ phía liền nhăn nhó mặt mày, cô ngay là gặp kẻ khó dây .

 

, phụ nữ phía xông đến mặt, nắm chặt cổ tay cô: "Mau tháo tháo cho ! Đây là của !"

 

Hoa Chiêu rõ, hóa là một cô gái mười tám mười chín tuổi, ngoại hình cũng , chỉ điều mặt lộ rõ vẻ ngang ngược.

 

Cô gái hai mươi mấy tuổi bên cạnh thì trông hiền lành, nhẹ nhàng.

 

"Buông ." Hoa Chiêu chằm chằm cô gái mười tám mười chín tuổi .

 

" ! Cô tháo chiếc vòng thì sẽ buông!" Cô gái tự cố tháo chiếc vòng, nhưng Hoa Chiêu cũng dùng sức mới đeo , bây giờ cô hợp tác, việc tháo liền dễ dàng.

 

Hoa Chiêu xoay cổ tay, thoát khỏi tay cô gái, hét lên: "Có chuyện thì chuyện, đừng động tay động chân! đang mang thai, thương thì cô đền nổi !"

 

Câu tác dụng, cô gái còn xông tới nữa. Cô chằm chằm bụng Hoa Chiêu, khuôn mặt cô, ngờ một cô gái trông nhỏ tuổi như kết hôn .

 

Chàng trai bán hàng cũng lộ vẻ ngạc nhiên và thất vọng.

 

Tề Linh Linh lùi một bước, chỉ Hoa Chiêu: "Mau tháo chiếc vòng !"

 

Hoa Chiêu đầu hỏi trai: "Bộ trang sức là của cô ?"

 

"Không !" Chàng trai lập tức lắc đầu.

 

Hoa Chiêu bất ngờ, cô còn tưởng chủ nhân đặt hàng đến, hóa , thì dễ giải quyết .

 

"Cô xem, ." Hoa Chiêu cô gái.

 

"Bộ trang sức là do chị họ đặt ! đến lấy giúp chị !" Cô gái trừng mắt trai.

 

Hoa Chiêu bật , đầu trai: "Chỗ các nhận đặt hàng ?"

 

Chàng trai điên cuồng lắc đầu: "Tuyệt đối nhận!"

 

Mấy chuyện quy tắc ngầm gì đó, thể mang công khai ! Ngay cả những việc mà đều đang , một khi phơi bày ánh sáng, vẫn sẽ c.h.ế.t như thường!

 

"Sao các như ! Dám chịu nhận hàng ư?! Các là ai ? Có bố là ai ? sẽ với bố , đuổi việc hết các !"

 

Tề Linh Linh vẻ nóng tính, lúc nãy chỉ trai chuyện, cô đưa tay chỉ, bỏ sót một ai trong phòng, kể cả Hoa Chiêu.

 

Không khí trong phòng bỗng chốc trở nên khó chịu, ánh mắt Tề Linh Linh đều mang theo oán khí. Lại còn sẽ báo cho bố cô , chú cô bắt thì bố cô còn lâu mới đến lượt ư? Bọn họ xem bố cô năng lực đó .

 

Những thể việc ở đây, ít nhiều đều chút năng lực và gia thế. Nếu là bình thường, họ còn nhường Tề Linh Linh vài phần, nhưng bây giờ thì , đặt hàng là chị họ ruột của Tề Linh Linh, gia đình chị xong đời , khi nào sẽ đến lượt gia đình Tề Linh Linh.

 

"Linh Linh, cậy thế lấn ." Hạ Lan Lan kéo cánh tay Tề Linh Linh .

 

Tề Linh Linh hừ một tiếng, chút bất mãn, nhưng bố cô , bây giờ lời chị Hạ, thì cô sẽ tha cho bọn họ một !

 

"Bộ trang sức bao nhiêu tiền? mua ngay bây giờ!" Tề Linh Linh chỉ hộp trang sức .

 

Chàng trai Hoa Chiêu, Hoa Chiêu định , ông lão ở đằng xa bỗng nhiên lên tiếng, bước tới, : "Hai nghìn tệ."

 

Chàng trai trừng mắt.

 

Mèo con Kute

Tề Linh Linh trợn mắt to hơn cả : "Không một nghìn tệ ? Các dám tăng giá tạm thời! sẽ tố cáo các !"

 

"Một nghìn tệ, đó là đô la Mỹ." Ông lão lật tìm một cái nhãn trong hộp trang sức : "Thấy ? Niêm yết giá rõ ràng, một nghìn đô la Mỹ. Bán trong nước, tức là hai nghìn nhân dân tệ."

 

--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (109) ---

 

Đương nhiên như , lúc đó họ với chị họ cô là một nghìn nhân dân tệ, cái giá cũng thống nhất trong cuộc họp nội bộ.

 

bây giờ thì là hai nghìn tệ .

 

Ông lão xoa dịu cuộc tranh cãi , để cả hai cô đều khó mà lùi bước.

 

"Được, hai nghìn tệ, giao dịch thành công." Hoa Chiêu .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-86-ngay-tho-kho-khao.html.]

Mọi ...

 

Hoa Chiêu tháo cặp sách xuống, từ bên trong lấy hai xấp tiền nhân dân tệ buộc gọn gàng, đặt mặt trai.

 

" hai nghìn tệ, đếm ."

 

Chàng trai chớp chớp mắt, ông lão.

 

Ông lão cách nào ? Lời , còn kịp rơi xuống đất, ông thể nuốt ?

 

Không thể.

 

Chàng trai vui vẻ bắt đầu đếm tiền. Nhìn cái vẻ ngốc nghếch của Tề Linh Linh là mang đủ tiền !

 

Tề Linh Linh nghiến răng nghiến lợi, nhưng bất lực, cô ngay cả bây giờ về nhà, cũng thể lấy thêm một nghìn tệ . Ngay cả một nghìn tệ , cũng là để lo việc, ba gia đình mới góp .

 

"Chị Lan Lan, xin nhé, thể mua cái đó tặng chị quà sinh nhật ." Tề Linh Linh lập tức xin phụ nữ bên cạnh: " mấy thứ khác trong phòng , miễn là một nghìn tệ, chị cứ chọn thoải mái! Em sẽ mua tặng chị!"

 

Xoẹt~ Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Hạ Lan Lan.

 

Hóa món đồ đó là mua để tặng cho phụ nữ , mà đó cô điềm nhiên như thể chỉ đến để cùng dạo.

 

Lại còn, cái gì mà chị gái, quà sinh nhật trị giá một nghìn tệ?

 

Toàn là những thường xuyên tiếp xúc với tầng lớp cao cấp, mấy nhân viên cửa hàng lập tức hiểu hàm ý bên trong.

 

Nghe nhà họ Tề sắp xong đời, gần đây đang điên cuồng tìm cách chạy chọt.

 

Mặt Hạ Lan Lan tái mét, đáng lẽ nên ngoài cùng con ngốc !

 

Tề Linh Linh hiểu lầm rằng cô chỉ thích bộ trang sức , cũng , mấy thứ khác trong phòng là bình với lọ, hoặc mấy bức tranh cũ nát, con gái mà thích .

 

Bộ trang sức quả thực là một món đồ quý hiếm, nếu bố cô lệnh, cô còn chẳng tặng cho ai.

 

trợn mắt Hoa Chiêu: "Cô tên gì? Đến từ ?" Cô khẳng định Hoa Chiêu Kinh Thành, những thể tùy tiện rút hai nghìn tệ đều thuộc giới tiếng, nếu Hoa Chiêu là địa phương, hẳn nổi danh từ lâu .

 

thì, xinh đến ...

 

" tên Hoa Chiêu."

 

"Cái gì? Cô tên gì? Hoa Chiêu?" Hạ Lan Lan chằm chằm Hoa Chiêu, thể tin mà kêu lên. Cô bỗng nhiên dán mắt bụng cô, Hoa Chiêu, phụ nữ thai.

 

"Diệp Thâm là gì của cô?"

 

Ơ? Lại còn Hoa Chiêu và Diệp Thâm quan hệ ? Lại còn cái giọng điệu ? Xem là một đào hoa của đàn ông của cô .

 

“Anh là chồng , cô quen ?” Hoa Chiêu ngây thơ trong sáng, vẻ mặt đúng kiểu ngốc bạch ngọt.

 

Hạ Lan Lan ánh mắt lóe lên, từ từ thu vẻ gai góc , cố nặn một nụ dịu dàng: “Anh trai và Diệp Thâm là chiến hữu, từng gặp vài khi đến thăm trai.”

 

“Thế .” Hoa Chiêu tiếp tục ngây ngô.

 

Tề Linh Linh đột nhiên : “Vì đều quen , cô cứ nhường bộ trang sức cho chị Hạ ! Chị sắp sinh nhật !”

 

Hạ Lan Lan lập tức kéo kéo cánh tay Tề Linh Linh, dường như ngăn cản, nhưng cô hề lên tiếng.

 

Hoa Chiêu liền xác định như thế nào, trong lòng lạnh.

 

“Nhường thì bao nhiêu tiền ạ?” Hoa Chiêu mỉm hỏi.

 

Tề Linh Linh nắm chặt 1000 đồng trong tay, trừng mắt Hoa Chiêu: Sao cô thể hỏi câu đó chứ? Người sinh nhật, tặng quà mà còn đòi tiền ?

 

Hoa Chiêu hiểu ánh mắt của cô , cảm thấy hôm nay ngoài đúng là xem lịch Vạn Niên, gặp loại kỳ cục.

 

“Cô ý gì? Cô tặng bộ trang sức cho cô gái đây quà sinh nhật ?” Hoa Chiêu hỏi thẳng, vẻ mặt ngơ ngác và nghiêm túc.

 

Hạ Lan Lan ánh mắt lóe lên, cuối cùng nở nụ , hóa là một kẻ ngốc giống như Tề Linh Linh, thì dễ xử lý .

 

 

Loading...