Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 7: Hoa Tiểu Ngọc ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:35:50
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Các đến đây gì?" Hoa Cường trầm giọng hỏi.
Vợ Hoa Nhị Ngưu ngốc nghếch lúc mới ngừng , co rụt vai sang một bên.
"Đại bá." Vợ Hoa Đại Ngưu cố nặn một nụ : "Chẳng là mùa xuân , con thấy vườn nhà đại bá vẫn còn hoang, nên đến giúp đại bá dọn dẹp đất đai thôi mà."
"Bà sẽ bụng như thế ? Mặt trời mọc đằng tây ?" Hoa Cường trực tiếp mỉa mai.
Vợ Hoa Đại Ngưu ngượng ngùng, cái lão già điều ! May mà ông sắp c.h.ế.t , chịu đựng vài lời cằn nhằn của ông cũng chẳng là gì, miễn thể chiếm mảnh đất nhà ông là .
Đây là một vùng núi, khai hoang hơn 2 mẫu đất để xây nhà trồng rau dễ dàng chút nào, nào là đào gốc cây, nào là khiêng đá, nào là lấp đất, mất vài năm mới xong, gì chuyện dễ dàng như nhặt của sẵn?
"Xem đại bá kìa, lòng con nhất mà! Đại bá tin thì cứ hỏi cả thôn xem, ai dám con một câu ?"
"Phải, ai mà dám bà chứ, ai mà dám một câu về nhà Hoa Sơn, chẳng sẽ các phá nhà ?" Hoa Cường .
Vợ Hoa Đại Ngưu thậm chí còn thầm, mặt lộ rõ vẻ đắc ý. Nhà bà đông con trai đấy, chính vì thế mà mới lợi hại như ! Ghen tị ?
"Không chuyện với đại bá nữa, chúng con việc đây." Vợ Hoa Đại Ngưu phe phẩy mũi, mà thèm để ý đến Hoa Cường, kéo vợ Hoa Nhị Ngưu tiếp tục xới đất.
Chuyện Hoa Cường bệnh nặng sắp c.h.ế.t cả thôn đều . Bác sĩ chân đất trong thôn rằng ông chỉ sống vài tháng nữa thôi, nên bây giờ họ cứ trồng đất thật , ăn gì thì trồng nấy, đến lúc thu hoạch tất cả sẽ là của họ!
Hoa Cường tại chỗ, bóng lưng hai mà tức nghẹn.
Những , đây dám dùng thái độ đó với ông! Đây là thấy ông sắp c.h.ế.t nên còn sợ ông nữa!
Ông còn c.h.ế.t mà họ dám như , nếu ông c.h.ế.t thì...
Hoa Cường lập tức về phía Hoa Chiêu, ánh mắt tràn đầy xót xa.
Hoa Chiêu đang sắp xếp ký ức, từng chút một về gia đình Hoa Sơn, giờ thấu tâm tư của hai con dâu . Hay đúng hơn, đây tâm tư của hai bà , mà là tâm tư của Hoa Sơn.
Phỉ nhổ!
"Ông ơi, ông giúp con đun nước, con xử lý bọn họ!" Hoa Chiêu tiện tay vớ lấy cây cời bếp ngoài.
Hoa Cường ngoan ngoãn xuống, giúp cháu gái đun nước.
Ông chẳng hề lo lắng chút nào, đứa cháu gái của ông, tính tình thẳng thắn... sức khỏe lớn, đ.á.n.h với khác bao giờ chịu thiệt!
Hoa Cường lạnh một tiếng, hai đúng là đắc ý quên vì thấy ông sắp c.h.ế.t , mà quên mất Tiểu Hoa nhà ông là thế nào.
Nhìn thấy "Hắc Hùng Tinh" đang vác cây cời bếp hùng hổ tới, vợ Hoa Đại Ngưu và vợ Hoa Nhị Ngưu lúc mới sực nhớ , đây là một dễ dây !
Cũng tại tránh mặt cô mấy năm, đối đầu trực diện nên quên mất .
"Ối ơi! Cô định gì!" Hai đồng thanh kêu lên, ngay lập tức giơ cuốc lên.
--- Tái sinh những năm 70: Vợ béo đổi đời [Hoàn] (10) ---
Hoa Chiêu cắm cây cời bếp xuống đất, hét lớn: "Đây là đất nhà , cần các trồng!"
Không hét , giọng cô vốn " dễ thương", nếu hét lên, còn tưởng cô đang nũng! Ngay cả như , nếu cái hình để "chống lưng", sẽ ai sợ cô, thậm chí còn chút buồn .
Vợ Hoa Đại Ngưu chợt nhớ cảnh mấy năm con nha đầu c.h.ế.t tiệt đ.á.n.h cho một trận, bây giờ nghĩ lưng vẫn còn đau.
Không thể đối đầu trực diện.
"Cô xem cái đứa trẻ , ai đây đất nhà cô , bác gái chỉ thấy mùa xuân đến mà nhà cô trồng, nên đến giúp thôi mà!"
"Đất nhà năm nào cũng trồng thời điểm , đây các cũng thấy! Năm nay thì ? Mù lòa bỗng nhiên sáng mắt ?"
"Cái đứa trẻ , cái miệng mà ác thế?" Bác gái Đại Ngưu tức giận, bà vốn quen thói lấn lướt, hiếm khi ai dám chuyện với bà như .
"Đừng tưởng mấy cái tâm tư nhỏ nhen của các , bây giờ trồng đất xong, ngoài các sẽ dám mảnh đất là của các ! Đến lúc đó chúng ăn một miếng rau trong vườn, chẳng đều sắc mặt các ?"
Vợ Hoa Đại Ngưu mặt lộ vẻ kinh ngạc, con nha đầu c.h.ế.t tiệt ngốc ? Đoán rõ ràng từng li từng tí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-7-hoa-tieu-ngoc.html.]
Mèo con Kute
Sân nhà Hoa Cường là một trong những cái sân lớn nhất trong thôn, sân nhà khác nhiều lắm chỉ một mẫu, nhiều hơn đại đội cho phép! ông Hoa Cường là lão hùng, mặt đều ưu đãi, đội sản xuất cử đến cho ông một cái sân lớn hơn 2 mẫu.
Còn nhà vợ Hoa Đại Ngưu, một cái sân một mẫu lo rau củ quả cho hơn 10 miệng ăn cả năm, đủ!
Nếu Hoa Cường c.h.ế.t mùa hè, thì đúng lúc, mảnh đất nghiễm nhiên sẽ là của bà .
Nếu , thì mảnh đất là do bà trồng, hạt giống là bà bỏ , công sức là bà đổ , đến lúc đó nhà bà thiếu rau ăn, bà đến hái một ít, gì sai ?
những lời thể , vợ Hoa Đại Ngưu miễn cưỡng : "Nào , ăn chứ, các cô cứ việc ăn thoải mái, chúng chỉ là giúp trồng trọt thôi mà."
"Không cần các mấy trò vớ vẩn đó!" Hoa Chiêu rút cây cời bếp , chỉ luống đất họ xới lên: "Mau san phẳng cho ! Vốn dĩ thế nào thì trả nguyên trạng cho ! Đừng đến lúc đó ỷ việc xới cho một luống đất mà đòi một mẫu rau!"
Chuyện vô liêm sỉ như thế nhà họ Ngưu tuyệt đối ! Cô chặn ngóc ngách.
Vợ Hoa Đại Ngưu kinh ngạc Hoa Chiêu, lắm, ngay cả điểm cô cũng nghĩ đến... Hơn nữa, đây căn bản Hoa Cường chỉ đạo , con nha đầu c.h.ế.t tiệt hóa gian xảo đến thế!
Ngay cả Hoa Cường đang đun nước trong nhà cũng tò mò Hoa Chiêu, cháu gái ông như khai sáng , chỉ một đêm mà lớn hẳn ?
Thấy họ động đậy, Hoa Chiêu vung gậy xông tới: "Mau lên!"
Cây gậy đ.á.n.h họ, dù cũng là bề , nếu thật sự đánh, gia đình Hoa Sơn sẽ lý do để phá nhà cô.
cô sức mạnh phi thường, tiếng gió vung gậy mang theo cái lạnh của mùa xuân, khiến dựng tóc gáy.
Vợ Hoa Đại Ngưu và vợ Hoa Nhị Ngưu giật , dám mắng nữa, vội vàng theo.
Luống đất mới xới nhanh chóng san phẳng.
Hai bác gái hậm hực bỏ .
Trước khi , vợ Hoa Đại Ngưu đầu trừng mắt Hoa Chiêu một cái đầy ác ý, môi mấp máy: Con nha đầu c.h.ế.t tiệt, lát nữa để mày tay!
Hoa Chiêu hề bận tâm, thấy họ , vội vàng nhà: "Ông ơi, nước ạ?"
"Được , ."
"Nhanh nhanh nhanh, con tắm!" Cô thoăn thoắt bê chậu giặt quần áo phòng , chuẩn chậu rửa mặt và khăn mặt.
Bồn tắm? Phòng tắm? Không hề tồn tại!
Nguyên chủ là thích tắm rửa, căn bản thứ đó, vả , cô nữa thì cái bồn tắm đủ to để chứa cô cũng lọt qua khung cửa !
Hoa Chiêu đóng cửa, trong chậu tắm dùng khăn lau lau . Tạm đối phó , đợi tiền, cô sẽ xây một ngôi nhà lớn, xây một phòng tắm rộng 50 mét vuông! Phải cửa sổ lớn, bồn tắm lớn, hướng ngọn núi phía , tắm ngắm cảnh .
Tắm một tiếng đồng hồ, đun mấy nồi nước, Hoa Chiêu cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái.
Cô cũng rõ ràng cảm thấy trắng hơn một tông da.
Điều khiến cô vui mừng khôn xiết.
Giảm cân thì cô cách và ý chí, nhưng biến da đen thành da trắng thì cô cách nào, ban đầu còn khiến cô phiền não c.h.ế.t, bây giờ thì , "ngón tay vàng" đúng là sức mạnh!
Hoa Chiêu nâng mặt dây chuyền lên hôn mạnh một cái, chợt nhớ đến chủ nhân của chiếc mặt dây chuyền , nhớ đến nhịp tim đang đập trong lòng bàn tay cô, sắc mặt cô chợt đỏ bừng.
"Chị Tiểu Hoa! Chị Tiểu Hoa!" Ngoài sân đột nhiên vang lên tiếng la hét chói tai của một cô gái, giọng điệu hoảng loạn và chói tai, như thể chuyện gì to tát lắm: "Chị Tiểu Hoa chị mau chạy ! Ông cháu dẫn đến !"
Tiếng dứt, cánh cửa phòng đẩy mạnh , Hoa Chiêu đầu đến.
Là một cô gái nhỏ nhắn, thanh tú, trắng trẻo, mười sáu, mười bảy tuổi, mái tóc đen nhánh, b.í.m tóc dài, đang trợn tròn đôi mắt hoảng sợ Hoa Chiêu.
Là một tiểu mỹ nhân, khuyết điểm duy nhất lẽ là hình quá mảnh mai, mười sáu, mười bảy tuổi, cao hơn mét sáu, nhưng vòng một phẳng lì, phân biệt mặt mặt .
Hoa Chiêu giật giật mí mắt, nhận cô bé.
"Tiểu Ngọc đến ."