Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 508: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:19:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hát bè?

 

“Tiểu Tĩnh , mau, ăn nhiều , con xem con gầy đến nỗi khác hẳn .” Chu Lệ Hoa vẻ mặt đau lòng gắp thức ăn cho Văn Tĩnh, còn quên thêm với Hoa Chiêu: “Em dâu con nấu ăn ngon, con thường xuyên ăn, hôm nay ăn nhiều !”

 

Văn Tĩnh vẻ mặt lạnh lùng, .

 

Trong lòng Chu Lệ Hoa hài lòng, tiếp tục giọng điệu thâm tình: “Chuyện con cái, con cũng đừng bận lòng, đó là mệnh, trong mệnh thì cuối cùng sẽ , con cứ dưỡng cơ thể, ngày nào đó ! Mau, ăn nhiều , dưỡng sức khỏe.”

 

Không cho cô hy vọng, thể tiếp tục tự giày vò?

 

Cái vụ m.a.n.g t.h.a.i giả hiếm thấy đời ư? Ôi chao, khi chuyện suýt nữa cô c.h.ế.t mất.

 

Đôi đũa của Văn Tĩnh suýt nữa cầm .

 

Chu Lệ Hoa vẫn , nhưng Diệp Giai đá một cái: “Mẹ, cũng ăn nhiều ! Con thấy dạo cũng gầy !”

 

Mẹ cô thế? Nhất định đắc tội với cả nhà bác cả mới cam tâm ?

 

Chu Lệ Hoa cũng mắt , thấy mấy câu khí bàn ăn trở nên lạnh lẽo, nữa e là mắng, bà định nghỉ một lát.

 

“Con cũng ăn nhiều , dạo học hành căng thẳng, thấy con cũng gầy .” Chu Lệ Hoa gắp thức ăn cho hai cô con gái, thật, món ăn Hoa Chiêu thật sự ngon, điều thật lòng thích.

 

Nghe Diệp Thư cũng học một tay... Ối?

 

“Tiểu Hoa , thím nhờ cháu một chuyện.” Chu Lệ Hoa vọng qua gian đến Hoa Chiêu.

 

“Cô chuyện gì nữa!” Diệp Thành cau mày hỏi.

 

Anh cũng chịu hết nổi vợ , đây phát hiện về Bắc Kinh là lắm chuyện thế!

 

Hoa Chiêu dừng ăn cơm, lặng lẽ chờ bà mở lời.

 

“Chuyện nhỏ thôi.” Chu Lệ Hoa dám câu sự tò mò của , trực tiếp : “Là hai đứa em gái cháu đây, từ nhỏ thím chiều hư , vai gánh, tay xách, còn nấu ăn, mà mắt thấy sắp tìm nhà chồng , thế ? Nên thím nhờ cháu dạy chúng nó nấu ăn, nếu thể học một nửa tài nấu nướng của cháu, chúng nó ở nhà chồng sẽ dễ sống hơn!”

 

Lời thì đúng là lời của một con , giống như một , tính toán cho con cái.

 

Mọi sắc mặt hòa hoãn, nãy còn tưởng bà định gì chứ.

 

Hoa Chiêu thích, chính bà chiều hư chúng nó 20 năm, cuối cùng để cô tiếp quản? Dạy thì là điều hiển nhiên, dạy thì là chuyện của cô?

 

Cô ghét nhất là trông trẻ cho khác!

 

Đặc biệt là hai hợp khí chất với cô.

 

Diệp Giai và Diệp Lị ngay từ đầu địch ý vô cớ với cô, địch ý đó nhạt dần, nhưng khí giữa ba vẫn luôn ngượng nghịu, thể thiết .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-508.html.]

Có lẽ là bát tự hợp? Mối quan hệ giữa với , thật sự xem duyên phận, bọn họ chính là duyên phận .

 

“Hai đứa chúng nó đều học mà, rảnh học ?” Hoa Chiêu : “Với học nấu ăn đều đúng giờ cơm ba bữa, lúc đó chúng nó đều ở trường, kịp nhỉ?”

 

“Bữa sáng bữa trưa chắc chắn kịp , nhưng bữa tối thì thành vấn đề!” Chu Lệ Hoa : “Nghe cháu và em dâu cháu đều ăn cơm ở nhà cháu? Nhà cháu cả chục miệng ăn, nấu cơm cũng dễ dàng, để chúng nó giúp cháu một tay.”

 

Lại còn thể tiết kiệm một bữa cơm cho nhà bà !

 

Trước đây nghĩ đến chuyện nhỉ?

 

Đến Bắc Kinh tự lo liệu cuộc sống, cô mới thực sự thấm thía nỗi lo cơm áo gạo tiền! Trước đây ở Tây Kinh, chức vụ của Diệp Thành cũng thuộc hàng cao cấp, các phúc lợi đều , chi tiêu hàng ngày tốn bao nhiêu.

 

khi đến Bắc Kinh, chẳng là gì cả, những phúc lợi miễn phí đến lượt , nhiều lắm chỉ một suất hạn mức, còn vẫn tự bỏ tiền mà tiêu!

 

Nuôi sống cả một gia đình lớn, tiền lương của một đủ! Diệp Thành còn bù thêm ít, khiến cô tiếc đứt ruột.

Mèo con Kute

 

Hơn nữa, khi đến Bắc Kinh, mấy trong nhà ít nhất cũng ăn mặc tươm tất, còn các khoản giao thiệp, học, ăn uống... Cuối cùng tính toán , tổng cộng tiền lương của cả nhà gộp , mà cuộc sống vẫn chật vật!

 

Hoa Chiêu thầm đảo mắt, còn kịp nghĩ lý do gì để từ chối thì Miêu Lan Chi : “Thời gian ăn tối cũng hợp, chúng ngày nào cũng ăn cơm lúc 5 giờ, 4 giờ bắt đầu chuẩn . Hai đứa nhỏ 6 giờ mới tan học ? 7 giờ mới đến đây ? Để cả nhà chúng ăn cơm chờ các cháu đến học nghề ?”

 

Lời thật sự thẳng thừng, nhưng là sự thật.

 

Lúc lương thực còn khan hiếm, học nấu ăn, đương nhiên canh đúng bữa, nếu ai rảnh rỗi mà nấu nướng chơi đùa ngoài giờ ăn?

 

Cũng chuyện cả nhà già trẻ lớn bé chờ hai đứa cháu gái đến học xong mới chịu ăn cơm.

 

sự thật là sự thật, từ chối thẳng thừng như mặt , thật là khó xử.

 

Diệp Gia và Diệp Lỵ đỏ mặt độn thổ.

 

“Mẹ! Con bận học lắm, thời gian học nấu ăn , với con cũng năng khiếu, nếu giỏi thì con học từ lâu !” Diệp Gia cố nén sự ngượng ngùng .

 

Chu Lệ Hoa đây từng dạy các cô nấu nướng, nhưng bản trình độ cũng hạn, hai đứa trẻ đều học, đương nhiên là chẳng gì cả.

 

“Con cũng học, con học cũng bận lắm!” Diệp Lỵ tuổi còn nhỏ, hậm hực .

 

Chu Lệ Hoa tức giận, vỗ cô bé mắng: “Con gái học nhiều thế gì? Có ích gì? Đâu thi đại học ! Cứ cho qua loa hết cấp ba ngoài . Con nghĩ đây vẫn là ở Tây Kinh ? Bố con còn thể sắp xếp cho các con đại học, cao đẳng gì đó ? Đây là Bắc Kinh đấy! Bố con cái bản lĩnh đó!”

 

--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (512) ---

 

Vừa liếc xéo Diệp Chấn Quốc và Diệp Mậu.

 

Hoa Chiêu kinh ngạc tột độ, từ chuyện học nấu ăn đến chuyện học đại học, đây là bà khích tướng mới nâng cao, là chim sẻ bắt ve? Hay là một mũi tên trúng hai đích?

 

Mấy con đang diễn trò đây mà?

 

 

Loading...