" phát hiện cái tên Lý Hai đó đến ." Từ Mai .
Lý Hai khai tên thật, còn là Lý Tứ. Lý Tiểu Giang cũng coi như lương tâm, ngày hôm trở về ấp úng thú nhận, đến hôm qua chính là ông chú hai đáng tin cậy của .
Mèo con Kute
Trương Quế Lan tuy tức giận, nhưng xét thấy đó những nhà họ Lý khác còn xuất hiện nữa, nên khó Lý Tiểu Giang.
"Lại đến nữa? Khi nào?" Hoa Chiêu hỏi.
"Hôm qua." Từ Mai , nếu thì hôm nay cô thể đến đây , mấy hôm Diệp Hưng kết hôn, định mời khách ở đây cô , đó hôn sự đột nhiên thành, còn nhà họ Diệp chia gia sản, cô liền chắc chắn chuyện gì đó bên trong, nên dám gần.
"Anh gì nữa?" Hoa Chiêu hỏi.
"Không gì cả, thấy ở cổng nhà máy, lén lút bên trong, thấy đến là lập tức bỏ ." Từ Mai : "Chính vì như nên mới lo lắng."
Nếu Lý Hai mà đến mấy lời linh tinh, thì cùng lắm là họ đ.á.n.h ngoài, mấy của Lưu Tiền ở đây, mười tên Lý Hai cô cũng sợ.
chỉ rình mò mà nhà, thế mới đáng sợ.
Không sợ trộm ăn trộm mà chỉ sợ trộm rình mò.
" sợ đợi dì Trương một giở trò gì đó!" Từ Mai lo lắng .
Chuyện tệ hại cô cũng thấy nhiều , bao nhiêu phụ nữ hại đưa đến bệnh viện của họ cấp cứu? Người cứu sống, , mỗi năm đều nhiều.
Thêm tính cách và những gì cô trải qua, khó tránh khỏi việc nghĩ khác theo chiều hướng nhất.
Hoa Chiêu còn thấy nhiều hơn cô nữa....
" , là dạo đừng để qua đó nữa, cô cũng đừng nhiều, nếu thì cô dọn dẹp một căn phòng trong nhà máy ký túc xá, những cô tìm đó, ai thì cùng ở , đông thì lời tiếng , còn an ." Hoa Chiêu .
--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo đổi đời(495) ---
Từ Mai bây giờ 10 quyền, cả nam lẫn nữ, phụ nữ nhiều, nhưng cũng 3 , tìm một bạn là . Nếu chỉ một cô thì thật sự cũng ho gì.
"Cô thì cũng định với cô đây, trong 10 8 ở trong nhà máy." Từ Mai : " cũng đang định dọn dẹp mấy căn phòng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-488-toi-se-di-hoi-han-ngay.html.]
Cho dù là Từ Mai tự tìm, Diệp Minh tìm giúp, thì đều là nghèo... Không nghèo đến một mức nhất định, ai dám mạo hiểm chuyện "vi phạm pháp luật" còn mất mặt như ?
Những hoặc là gia đình ở quê, là nông dân, nghèo tự nhiên; hoặc là nhà ở thành phố, nhưng bản là thanh niên trí thức hạ hương, khi về thành phố thì việc , gì đến chuyện gia đình cũng chẳng điều kiện, đến chỗ ở cũng .
Nhà máy đó rộng rãi phòng ốc, dọn dẹp một chút là họ thể ở, đỡ xa xôi, bán thêm một cân thì kiếm thêm một đồng, ai cũng vui vẻ.
Từ Mai Hoa Chiêu chỉ điểm, cũng trả thêm tiền hoa hồng cho , mỗi mỗi tháng ngoài 50 tệ lương cơ bản, bán thêm một cân sẽ 5 xu.
Với lượng hàng xuất hiện tại của họ, mỗi một ngày thể kiếm thêm hai ba tệ, một tháng thì cũng trăm tệ, đáng kể.
Lương vẫn trả cao một chút, nếu sẽ chẳng ai cái công việc "vi phạm pháp luật" mất mặt .
"Được thôi, chị cứ xem mà chọn phòng dọn dẹp, nếu thì cũng một bức tường rào bao quanh, tiền thì em trả, an là hết." Hoa Chiêu .
"Đâu cần em trả, chúng cùng trả." Từ Mai .
Giờ thì cô thực sự ưng ý cái xưởng nhỏ ở ngoại ô đó, xa dân cư, sẵn nền tảng, phòng ốc cũng nhiều, thích hợp để họ lén lút mấy món ăn mùi vị để bán.
Đáng tiếc là tìm thông qua quan hệ của nhà họ Lý, nếu thì hôm qua cô gọi Lưu Tiền mấy đuổi theo Lý Nhị, cho một trận tơi bời .
"Sau nếu gặp thì ?" Từ Mai hỏi.
"Nếu mà còn dám đến nữa, thì cứ để Lưu Tiền mấy bắt , đ.á.n.h cho một trận." Hoa Chiêu , suy nghĩ của cô giống hệt Từ Mai.
Nói suông như vẫn xong, buổi biểu diễn ngày hôm là buổi chiều, Hoa Chiêu và Từ Mai đến nhà máy từ sáng để gặp Lý Tiểu Giang.
Lý Tiểu Giang đến lấy hàng từ sáng sớm, thấy Hoa Chiêu thì bất ngờ, thấy vẻ mặt vốn đang vui vẻ của Hoa Chiêu bỗng chùng xuống khi gặp , sợ đến mức tim đập thình thịch.
"Chị ơi, chuyện gì ?" Trong lúc vội vàng, quên cả tuổi tác, trực tiếp gọi Hoa Chiêu là chị.
Tuy nhiên Hoa Chiêu ngoài gương mặt trẻ trung thì khí thế hề non nớt chút nào, đặc biệt khi đối diện với ngoài, Lý Tiểu Giang thường xuyên bỏ qua tuổi tác của cô, luôn ảo giác cô lớn hơn nhiều.
"Chú hai của hôm qua đến, lén lút rình mò ngoài cửa, thấy là chạy mất, gì? Cậu còn cái việc buôn bán nữa ?" Hoa Chiêu thẳng.
Lý Tiểu Giang lúc đó tức điên, hàng hôm nay cũng lấy nữa, mặt đỏ bừng, gân cổ lên quát: "Chị đợi đấy, về hỏi ngay đây!"