Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 362: Mời thần dễ mà tiễn thần khó ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:12:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Văn Tĩnh với giọng tâm tình: “Mọi gốc rễ đều ở việc căn nhà đó đang bỏ trống, bỏ trống thì mới khác nhòm ngó, nếu ở trong nhà đó thì ai còn thể chen chúc nhà khác chứ?

 

“Vậy nên, căn nhà đó chi bằng cho chúng thuê, chúng sẽ trả tiền thuê nhà, còn thể giúp cô trông nhà, ngăn khác dòm ngó, đợi đến khi nào cô tự ở thì chúng sẽ dọn ngoài, đôi bên cùng lợi, chuyện cho cả hai, nghĩ thông suốt nhỉ?”

 

Diệp Danh uống một ngụm , luôn cảm thấy trong phòng một mùi hương thoang thoảng quen thuộc. đây là nhà , mùi quen thuộc cũng là điều bình thường thôi nhỉ?

 

“Bố, bố là bố vợ của con, chúng đều là một nhà, con sẽ giấu giếm bố nữa, con thật với bố đây.” Diệp Danh nghiêm mặt : “Bố chắc chắn qua một câu, mời thần dễ mà tiễn thần khó, bố thật, đợi đến khi nào Hoa Chiêu tự ở thì bố sẽ dọn , nhưng nhà của em trai con lớn và như , thể chuyển đến cái sân đó để ở chứ? Cô tự ở, chẳng lẽ bố sẽ ở đó cả đời dọn ?”

 

Không lời nào thẳng thắn hơn thế.

 

Sắc mặt của tất cả nhà họ Văn đều xám xịt, khó coi vô cùng.

 

Diệp Danh vẫn xong: “Rốt cuộc bố đang ý đồ gì? Có ở đó cả đời? Rồi đợi đến khi nào tiền thì sẽ mở miệng mua, cô liền bán cho bố, bán cũng , dù nhà đó là bố đang ở, sẽ dọn , cô cũng thể đuổi, cũng thể bán cho khác.”

 

“Chúng nghĩ như ! Đó là do một suy diễn bậy bạ! Chúng trả tiền thuê nhà, !” Vợ Văn Lượng lập tức : “Nếu thì chúng thể đảm bảo, khi nào bảo chúng dọn , chúng sẽ dọn ! Chuyện ở lì nhà khác , chúng .”

 

Cho dù , lời vẫn thật đẽ.

 

Diệp Danh : “Nếu như , thì hiểu rõ , sẽ tìm cho một căn nhà khác, đảm bảo kém hơn căn đó, tại đồng ý? Tại cứ nhất định ở căn nhà của Hoa Chiêu?”

 

Lần thì lời nào hoa mỹ nữa .

 

Người nhà họ Văn từ đến nay đều con rể thông minh, nhưng ngờ thông minh đến mức , gần như toạc hết tâm tư của họ.

 

Văn Tĩnh cho ?

 

Người nhà họ Văn lập tức chằm chằm Văn Tĩnh, ánh mắt đầy chỉ trích. Quên mất , con gái hướng ngoại, nhà chồng thì quên mất nhà đẻ!

 

“Chỉ Diệp Danh là quang minh lạc, chúng đều là những kẻ tiểu nhân tham lam đồ của khác!” Văn Lượng dậy, dáng vẻ như sỉ nhục, chỉ Diệp Danh: “Đừng qua khe cửa, mà coi thường khác!”

 

Nói xong, kéo vợ bỏ .

 

Những khác bậc thang để xuống, cũng hậm hực bỏ theo.

 

Trong phòng cuối cùng cũng yên tĩnh trở , Diệp Danh thở phào một dài, chỉ là bao nhiêu ngày nữa thì họ mới nguôi giận, đến nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-362-moi-than-de-ma-tien-than-kho.html.]

Diệp Danh dậy dọn dẹp bàn.

 

Văn Tĩnh nhớ điều gì, vội vàng dậy giúp đỡ: “Anh bận cả ngày , mau nghỉ ngơi , chuyện bếp núc cứ giao cho em. À, Diệp Thâm thế nào ?”

 

Diệp Danh mỉm , ngoài mà tiếp tục bận rộn: “Anh lắm, hồi phục tệ, dù thể chất cũng .”

 

“Mau nghỉ , mấy cái bát đĩa em tự rửa là .” Văn Tĩnh kiên quyết .

 

Diệp Danh cô, lẽ cách của nhà họ Văn khiến cô khó xử, đây là cô đang lấy lòng .

 

Vậy thì sẽ để cô thoải mái hơn.

 

Anh đặt chiếc bát trong tay xuống: “Vậy em rửa , nghỉ.”

Mèo con Kute

 

Văn Tĩnh một cách khoa trương, nhưng vẻ mặt đầy vẻ lấy lòng.

 

Diệp Danh thở dài, thư phòng. Khi xuống, theo thói quen tủ, liền phát hiện chai rượu t.h.u.ố.c đặt ở đó biến mất.

 

Anh chợt nhớ , mùi hương thoang thoảng quen thuộc trong phòng khách là gì.

 

Anh tìm kỹ khắp ngóc ngách trong thư phòng, thấy, trực tiếp đến nhà bếp: “Chai rượu t.h.u.ố.c của ?”

 

Văn Tĩnh rửa bát thản nhiên : “Ồ, chai màu xanh trong thư phòng đó ? Bố đến đây hôm nay thấy, là rượu thuốc, liền thử một chút, bố thử thì em thể đưa ? Kết quả là bố uống thấy ngon, liền trực tiếp cầm …”

 

cẩn thận Diệp Danh: “Một chai rượu thuốc, chứ? À mà, đó là đồng nghiệp cho ? Đồng nghiệp nào thế? Nhà còn ? Bố uống thấy ngon, đặc biệt ấm , tìm đồng nghiệp đó xin thêm một ít, rốt cuộc là nhà ai ?”

 

--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (388) ---

 

Diệp Danh chằm chằm, cuối cùng chỉ khẽ cong môi, ánh mắt khó hiểu mỉm , gì, rời .

 

Văn Tĩnh bóng lưng , đắc ý tức giận.

 

Hừ! Cứ ngay là dám mà! Không dám tìm cô để tranh cãi! Là lừa cô !

 

đoán ngay chai rượu t.h.u.ố.c đó là do Hoa Chiêu đưa cho, sớm xử lý , nhưng cơ hội thích hợp, hôm nay cha đến, đúng lúc, là cô chủ động lấy cho cha uống, cha uống cũng quả nhiên ngon, liền bỏ túi mang .

 

 

Loading...