Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 35: Lề mề ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:36:19
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cô phụ! Cháu cần bông! Rất nhiều bông! Cả lông thú nữa! Chăn lông cừu, áo khoác lông chồn, cháu đều cần!"
Tần Hướng Đông sững sờ: "Cậu hết quân nhu ? Hết thì tìm cấp mà đòi chứ, bây giờ thuộc đội đặc biệt, ở chỗ nữa, quản .
"À còn, áo khoác lông chồn?" Giọng ông trở nên nghiêm khắc: "Cậu tự mặc ? Học thói xa xỉ đấy, thằng nhóc ..."
"Cho vợ cháu mặc! Cô t.h.a.i !"
Tần Hướng Đông nhất thời im bặt.
"Chú đấy, mùa đông ở Đông Bắc lạnh lắm, cháu sợ cô và con cóng." Diệp Thâm .
--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (45) ---
"À, , , thể để cháu dâu và cháu trai nhỏ của cóng !" Tần Hướng Đông phản ứng , lớn: "Thằng nhóc nhà đấy!... Khá chuẩn đấy chứ!"
Mặt Diệp Thâm ửng đỏ, một trúng, năm sáu thì thể nào cũng trúng.
"Khụ, cái đó, áo khoác lông chồn, nhất là đặt may riêng, là loại phụ nữ nặng hơn 200 cân thể mặc ..." Diệp Thâm khẽ .
"Cái gì?" Tần Hướng Đông nghi ngờ điện thoại , nhầm : "Hơn 200 cân?... Ồ ồ!" Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i lúc sắp sinh bụng to như , chẳng may rộng ! May nhỏ quá sẽ che bụng.
"Được! !" Tần Hướng Đông .
"Cả chăn bông áo bông của lớn, chăn bông áo bông của trẻ con nữa, cô .... Cô phụ, chú tìm xong gửi bưu điện nhé. Em bé chắc sẽ sinh giữa tháng 1, những ngày giá rét nhất, dày một chút."
"À còn nữa, chú với cô cháu, nhờ cô chi tiết tất cả những điều cần chú ý trong thời kỳ m.a.n.g t.h.a.i và sinh nở gửi bưu điện cho cô , cô còn nhỏ, dạy dỗ, chẳng hiểu gì cả, phiền cô bận tâm nhiều ."
"Cả đồ ăn nữa, cô nấu cơm! Tay nghề giỏi!... Lại còn thích ăn, bây giờ m.a.n.g t.h.a.i , chắc chắn sẽ thích ăn nhiều hơn nữa.... Cháu đủ loại đồ ăn ngon, thịt, trái cây..... Hiện tại thì chỉ thôi."
"Được ! Biết !" Lần đầu tiên Tần Hướng Đông cảm thấy, Diệp Thâm thật lề mề.
Không ngờ một bình thường lạnh lùng như , nhắc đến vợ con như biến thành khác, đây thật sự !
Ông cứ nghĩ giống như những đàn ông trong nhà họ Diệp, trong nhà ngoài ngõ đều giữ vẻ lạnh lùng!
"Hiện tại cháu ở đây tiện, cô phụ, hết phiền chú và cô cháu ! Đợi nhiệm vụ bên cháu kết thúc , những chuyện còn cứ giao cho cháu!"
"Được !" Tần Hướng Đông lớn: "Cậu cứ yên tâm, vợ con , và cô chắc chắn sẽ chăm sóc cho! Thằng nhóc trong cuộc thi đối kháng, thắng cho thật là !"
Lông mày Diệp Thâm chợt sắc , xem cuộc thi , nhất định giành vị trí một, giành vị trí một, sẽ thăng cấp thêm một bậc, thể cho gia đình theo quân đội.
Như cũng thể ngày ngày gặp con, con cái trong lòng cũng sẽ cảm thấy tủi .
Sẽ giống như hồi nhỏ, luôn ở cửa ngoài, tưởng tượng cha sẽ đột nhiên xuất hiện.
Anh sẽ để con chịu đựng những khổ sở mà từng chịu.
"Cảm ơn cô phụ, cảm ơn cô." Diệp Thâm .
Cô là một bác sĩ phụ sản giỏi, giao Hoa Chiêu cho cô , thật sự yên tâm.
Cho nên, nhất định nỗ lực! Cố gắng để Hoa Chiêu đến Bắc Kinh, sinh con ở bệnh viện của cô , như mới yên tâm.
Cúp điện thoại, Diệp Thâm bắt đầu thư hồi đáp.
Anh bức thư một nữa, ánh mắt dừng ở câu phía : Nếu là bé trai, chắc chắn sẽ giống , vô cùng vô cùng vô cùng trai.
Khóe miệng vô thức cong lên, nhiều "vô cùng" đến , xem cô thích....
Không khí ở Kháo Sơn Đồn mấy ngày nay lạ, ba bốn tụm năm tụm ba với , hai câu kéo sang chuyện Hoa Chiêu.
Biểu cảm của mỗi đều kỳ lạ xen lẫn kích động.
Tuy nhiên, họ hề về tin Hoa Chiêu mang thai, Hoa Chiêu t.h.a.i thì liên quan gì đến họ? Đứa bé của họ!
Họ đang về chuyện giá đỗ.
Cung tiêu xã từng bán 200 cân giá đỗ, thì hỏng , đó ngày nào cũng đến hỏi, hỏi liên tục. Dân thường đến hỏi thì thôi , mấu chốt là cả một ban ngành cũng đến hỏi.
Mèo con Kute
Vừa , liền trách họ việc hiệu quả!
Oan ức thật!
Họ tăng giá lên 3 hào một cân mà vẫn bán, họ bây giờ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-35-le-me.html.]
Cuối cùng lãnh đạo cung tiêu xã tìm đến Vương Mãnh.
Vương Mãnh lén lút, đích đến tìm Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu bây giờ ngay cả 1 ngày 1 thúng giá đỗ cũng bán nữa, ông cũng chẳng ăn một cọng nào! Cũng thèm nhỏ dãi ~
Đương nhiên, chủ yếu đến thăm Hoa Cường.
"Cháu t.h.a.i , thể việc nặng nữa." Hoa Chiêu giường sưởi, cắt may quần áo nhỏ cho trẻ sơ sinh.
Cô một đống , đáng tiếc là vải vóc quá ít lựa chọn, thể nhiều kiểu dáng.
"Ôi trời ơi! Thật đúng là chuyện đại hỷ!" Vương Mãnh kinh ngạc Hoa Cường .
Hoa Cường sung sướng ở đầu giường sưởi, mày mắt đều là ý , miệng khép .
Thật ngờ, ông sắp chắt !
Hơn nữa với sức khỏe hiện tại, ông cảm thấy cố gắng một chút cũng thể thấy chắt chào đời!
"Vậy thôi, thì chúng nữa!" Vương Mãnh vỗ đùi , ăn thì ăn , nhưng tuyệt đối thể để Hoa Chiêu mệt nhọc.
Món giá đỗ đó thật sự là một việc nặng nhọc, xem suốt hơn một tháng nay, nó khiến đại cháu gái của sụt bao nhiêu cân !
Hoa Chiêu ngẩng đầu một cái, nghĩ đến những lời dì Mã và mấy khác với cô mấy hôm nay, cô với : "Muốn ăn giá đỗ, cũng là ."
"Ý gì cơ?" Vương Mãnh lập tức hỏi.
Thực cũng nhất thiết ăn giá đỗ , thể tự kiềm chế, nhưng thì . Kể từ khi ăn giá đỗ , nghiện món , giờ ăn là ngày nào cũng giận dỗi bỏ cơm!
"Ông ơi, ông gọi đội trưởng Triệu đến nhà , cháu chuyện một thể." Hoa Chiêu .
"Được." Hoa Cường cũng hỏi cô gì, nhấc chân bỏ ngay.
Không lâu , Triệu Lương Tài đến.
Hoa Chiêu giới thiệu và Vương Mãnh với .
Triệu Lương Tài mơ hồ hiểu, tự nhiên gọi đến gặp một nhân vật lớn như , để gì?
Vương Mãnh coi là lãnh đạo cấp cao của huyện, giữa và một tiểu đội trưởng đội sản xuất như Triệu Lương Tài cách biệt mấy cấp, từng gặp một nhân vật "lớn" như .
Hoa Chiêu với Vương Mãnh: "Cháu dạy cả làng cách giá đỗ , cháu thì khác thể , cháu bán thì họ vẫn thể bán."
Vương Mãnh hỏi: "Giá đỗ họ , ngon như của cô ?"
Ai mà từng ăn giá đỗ chứ? Ăn từ nhỏ đến lớn ! chỉ giá đỗ của Hoa Chiêu mới ma lực khiến nhớ mãi quên.
--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo đổi đời(46) ---
Giá đỗ của khác , thèm.
"10 thì bảy, tám là tương đương với cháu ." Hoa Chiêu với Hoa Cường: "Ông ơi, ông đến nhà dì Mã và chị Lưu, bảo hai họ mang giá đỗ đến nhà ."
"Được." Hoa Cường .
Không lâu , hai phụ nữ mỗi mang một chậu giá đỗ đến.
Hoa Chiêu để Vương Mãnh nếm thử.
Vương Mãnh lập tức hài lòng gật đầu, đúng là mùi vị !
"Chú Triệu, làng chúng thể xin thành lập một xưởng sản xuất giá đỗ ? Sau giá đỗ sẽ bán cho hợp tác xã mua bán của huyện, như đều thể chút tiền tiêu vặt." Hoa Chiêu trực tiếp mở nút thắt.
Mắt Triệu Lương Tài sáng bừng, mặt đỏ bừng vì kích động: "Được chứ chứ, chắc chắn... chắc là vấn đề gì chứ?" Anh đầu Vương Mãnh.
Vương Mãnh chắc chắn gật đầu: "Tuyệt đối vấn đề!"
Các đội sản xuất hiện tại phép tự mở xưởng, xưởng bánh quy, xưởng sữa bột, trang trại chăn nuôi bò, xưởng miến dong... miễn là đội sản xuất khả năng, thì đều thể mở.
Trước đây, cái thôn Kháo Sơn nhỏ bé của họ khả năng .
bây giờ, khác .
Hoa Chiêu phát hiện, vẻ mặt của dì Mã và chị Lưu hề vui vẻ như .