Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 34: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:36:18
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đừng sợ

 

"Hoa Chiêu! Có nhà Hoa Chiêu ? Có thư cho cô!" Người đưa thư gọi to.

 

Hoa Chiêu bật , thật sự là hồi âm cho cô ư?

 

Điềm lành đây!

 

"Đến đây, đến đây!" Hoa Chiêu vui vẻ bước nhanh ngoài.

 

Tin m.a.n.g t.h.a.i công bố, cô cũng ý thức của một bà bầu, gì cũng chú ý.

 

Hoa Chiêu cầm lấy phong bì, cũng rõ nét chữ của Diệp Thâm, bay bổng như rồng bay phượng múa, mạnh mẽ dứt khoát.

 

Điều đó lập tức khiến cô nhớ đến đôi mày sắc bén của , và cả đôi cánh tay rắn chắc đầy sức lực nữa... dễ dàng lật cô, nặng hơn 200 cân, qua ... nếu về sức lực, thực cũng hề kém ~

 

Chỉ là thể so với cô thôi~~

 

Hoa Chiêu che mặt khúc khích, đưa thư thấy cũng lấy lạ, chắc chắn là nhận thư của đàn ông nhà .

 

Anh nhấc chân định , Hoa Chiêu vội vàng gọi : "Khoan ! Cháu bưu phẩm gửi!"

 

Lần , cô 4 hũ củ cải muối.

 

Mỗi đều cho đối phương một bất ngờ khác ~

 

Củ cải là do cô lén lút vun trồng trong rừng cây nhỏ, hương vị của nó thì món thịt bò kho tuyệt đối thể sánh bằng.

 

Đối với thịt, cô thể đổi bản chất, thể trao đổi năng lượng, dị năng của cô chỉ tác dụng với thực vật.

 

Hơn nữa, thể cứ gửi mãi đồ ăn thịt, như sẽ khoa trương, ngược còn gây phiền phức cho . Còn vài củ cải thì chẳng gì đáng ngại.

 

Tiễn đưa thư xong, Hoa Chiêu nhà xem thư.

 

Đồng chí Hoa Chiêu, chào cô.

 

Đồ nhận , thích. So sánh hai thứ, thích vị cay hơn.

 

đừng gửi cho những thứ đắt tiền như nữa, tiền cô giữ , mua cho ông ít đồ ngon.

 

Mèo con Kute

Sau mỗi tháng, sẽ gửi tiền trợ cấp cho cô, cô chú ý nhận.

 

Diệp Thâm.

 

Chỉ mấy câu đơn giản, hề dài dòng, nhưng Hoa Chiêu vui vẻ.

 

Có hồi đáp là .

 

Hơn nữa, những nộp lương mà còn cấm cô tiêu tiền lung tung nữa chứ!~~

 

là một đàn ông !

 

Vài ngày .

 

"Đại đội trưởng Diệp! Gói hàng của !" tiểu binh hô lên.

 

Chỉ một câu , "vút" một cái, ba bóng chỉnh tề xuất hiện ở cửa hành lang, lao về phía .

 

--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (44) ---

 

Đợi bọn họ chia xong để một ít cho "đại ca" là ! Đã là đại ca thì thể quá keo kiệt!

 

Tuy nhiên, một bóng nhanh hơn họ, khi họ kịp lao tiểu binh, lấy gói hàng trong tay .

 

Diệp Thâm liếc mắt một cái, động tác của cả ba đều khựng , đồng loạt thở dài.

 

"Đại ca, theo lệ cũ, chia một nửa nhé." Trang Nguyên Vũ .

 

Triệu Dũng cam lòng: "Đại ca, xem, hình dáng gói hàng y như , chắc cũng là 4 hũ, chúng mỗi một hũ ."

 

Ăn món thịt bò kho mười mấy ngày, chinh phục, tiếng "đại ca" gọi chút trái lòng.

 

" cho các một cái nào cả." Diệp Thâm thật.

 

Thật sự cho, một chút xíu cũng !

 

Không ngờ tay nghề của Hoa Chiêu đến thế.

 

"Đại ca, thể như . Chị dâu là của , thể ăn cả đời! Bọn em mới ăn mấy miếng? Anh thể quá keo kiệt!" Trang Nguyên Vũ .

 

Lời vẻ lý, Diệp Thâm thể phản bác.

 

Cuối cùng vẫn chia cho bọn họ 2 hũ.

 

Ba cầm , sang phòng khác chia, kết quả mở hũ là món thịt bò kho như dự đoán, lập tức chút thất vọng.

 

mà, sản phẩm của chị dâu, chắc vấn đề gì nhỉ?

 

Hơn nữa, mùi ngửi cũng quyến rũ lắm chứ!

 

Ba nếm thử xong, là một trận tranh giành lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-34.html.]

 

Diệp Thâm đóng cửa phòng, yên tĩnh thư.

 

Hai bức thư cách hơn mười ngày, chữ trong thư cũng chỉnh tề hơn, trông như chữ của một học sinh tiểu học nghiêm túc .

 

Anh hài lòng gật đầu, bắt đầu nội dung.

 

"Anh Diệp, em t.h.a.i ."

 

Một câu khiến Diệp Thâm chấn động sững tại chỗ, nửa ngày phản ứng.

 

"Cái đó... hơn một tháng đến, em cũng phản ứng m.a.n.g t.h.a.i , buồn nôn, khó chịu, nôn mửa, cũng gầy nhiều, các thím kinh nghiệm trong làng đều khẳng định em t.h.a.i .

 

Em vui, em sắp !

 

Sau sẽ một bé con mềm mại đáng yêu, ngọt ngào gọi em là , cả tấm lòng và ánh mắt đều là em, em chính là thế giới của bé.

 

Chỉ là là bé trai bé gái?

 

Em hy vọng là bé trai, như lớn lên chắc chắn sẽ giống ! Chắc chắn sẽ vô cùng vô cùng vô cùng trai!!

 

Hơn nữa, con đầu lòng là bé trai, thể bảo vệ các em, để chúng bắt nạt~

 

em hy vọng là bé gái, chị cả thì chu đáo nhất, thể chăm sóc cho các em ...

 

Ai nha, bé trai bé gái đều thích! Hai bé đều thì ?~

 

Anh Diệp, thích bé trai bé gái?

 

Anh sẽ trọng nam khinh nữ chứ?

 

Nếu em sinh con gái, vui ? Anh ghét con ?

 

T.T Lo lắng quá!

 

À còn nữa, các thím trong làng giúp em tính ngày, em bé sẽ sinh giữa tháng 1 năm , những ngày giá rét nhất, mùa đông ở Đông Bắc thì lạnh lắm ạ....

 

Em sợ lắm, sợ bé sơ sinh sẽ cóng, bé còn nhỏ xíu như .....

 

À còn nữa, em mới 18 tuổi, đầu , chẳng hiểu gì cả, cần chú ý những gì, chuẩn những gì, các cô các thím trong làng lung tung, thống nhất, em chẳng nên ai nữa.

 

Anh ?

 

À còn nữa, tên của em bé, nên đặt là gì đây?

 

Ai nha, bao nhiêu là chuyện.

 

Vậy thêm câu cuối cùng nhé: Thủ trưởng cứ yên tâm! Dù chuyện gì xảy , em cũng sẽ chăm sóc cho em bé của chúng !

 

Ký tên: Vợ , Tiểu Hoa Chiêu~

 

Cuối thư vẫn một biểu tượng cảm xúc, nhưng mặt mà là một biểu cảm lo lắng.

 

Bức thư Hoa Chiêu tốn ít tâm tư, cô là một yếu đuối, đáng thương vô trợ, cần giải cứu~~

 

dù khó khăn đến mấy, cô cũng sẽ bảo vệ đứa bé! Thật kiên cường dũng cảm~

 

Mà trách nhiệm của đàn ông đối với con cái cũng cần bồi dưỡng.

 

Tình cảm đều là do quan tâm mà thành, đặc biệt là đối với con cái.

 

Quan tâm nhiều , tự nhiên sẽ con thích gì, thích gì, tính nết , từng chút một, đều sẽ ghi nhớ trong lòng.

 

Con cái tự nhiên cũng sẽ ở trong lòng .

 

Vạn sự cần đàn ông lo lắng, cần động tay, đứa trẻ như đối với đàn ông mà đều là xa lạ, dù là con ruột thì thể bao nhiêu tình cảm?

 

Cho nên cô từ khi đứa bé còn đời, để lo lắng!

 

Diệp Thâm ghế, hồi lâu thể cử động.

 

Anh sắp bố ......

 

Anh sắp bố !!!

 

Không lâu nữa, sẽ một sinh linh bé nhỏ đáng yêu, vì mà đến thế giới .

 

Giống như cô , bé sẽ mềm mại gọi là bố, tâm ý tin tưởng , lớn lên sự che chở của ......

 

Tim Diệp Thâm đập thình thịch, cảm giác m.á.u huyết đều sôi trào, từng sự kích động, vui sướng đến thế, cảm thấy thế giới trong mắt , màu sắc đều khác biệt, càng thêm tươi mới!

 

Ý nghĩa của sự sống cũng khác .

 

Anh một gánh nặng lớn hơn, đứa con, và của bé......

 

Anh sờ tìm đến cuối thư, cái biểu cảm lo lắng đó.

 

Đừng sợ..... Anh ở đây!

 

Diệp Thâm cầm điện thoại bàn lên, gọi .

 

 

Loading...