Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 296: Dọn đến ở ---

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:41:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chị cứ yên tâm, chỉ cần chị ngoài bán hàng, em đảm bảo chị sẽ vô vàn mặt hàng.” Hoa Chiêu .

 

“Mặt hàng gì thế?” Trương Quế Lan chút tò mò hỏi.

 

“Đợi hạt dưa bán hết tính, nhiều quá chị cũng bán xuể .” Hoa Chiêu .

 

.

 

Buổi chiều, Trương Quế Lan ngoài bán hạt dưa, chị quên mục đích chính của là ở bên Hoa Chiêu.

 

Hoa Chiêu cô giáo cả buổi sáng cũng mệt , hướng dẫn bài tập cho bọn trẻ lớp một lớp hai, đúng là hành xác mà... Cô cố gắng nhịn, mới để hình tượng chị của sụp đổ, buổi chiều, cô nghỉ ngơi!

 

Diệp Thư đến tìm cô chơi, tiện thể mang đến cái giỏ cam vốn định tặng cô , nhưng mãi thời gian mang tới.

 

Chị đạp xe đạp, xe đều buộc mấy túi mới chở về . Mẹ chị một chút cũng giữ cho , chị hiểu , địa vị của Hoa Chiêu bây giờ còn cao hơn cả chị ! Vì đây chị ăn thêm vài quả cam mỗi ngày, chị còn xót ruột!

 

Nghĩ đến điều , Diệp Thư liền với Hoa Chiêu. Cái của , để cô thấy, quan hệ chồng nàng dâu hòa thuận thì gia đình mới hòa thuận.

 

Hoa Chiêu tủm tỉm: “Mẹ quá, lát nữa chị về, cũng mang ít đồ ăn ngon cho nhé, em mang từ quê lên nhiều hoa quả sấy khô, ăn cũng ngon, pha cũng .”

 

“Còn thể pha ?” Diệp Thư hỏi.

 

Trước đây Hoa Chiêu cũng gửi bưu điện hoa quả sấy khô cho chị , ngon, nhưng thể pha .

 

Hoa Chiêu vỗ đầu: “Xem kìa, em quên mất. À, hoa quả đó, trong ấn tượng của em thì đó là kiến thức phổ thông cần , chuyện ăn khô... nhưng quên mất thời nay thể còn từng đến.”

 

“Em pha một ly chị nếm thử.” Hoa Chiêu lập tức bắt tay .

 

Thật các loại hoa quả trong tay cô phong phú, chỉ việt quất, dâu tây, nho, táo, lê, vùng Đông Bắc sản xuất quá ít hoa quả. Nếu cô sinh ở miền Nam thì bây giờ thể đủ loại hoa quả.

 

Mèo con Kute

hoa quả từ tay cô , hương vị là bất kỳ loại hoa quả cùng loại nào cũng thể sánh bằng.

 

Một ly hoa quả pha , Diệp Thư lập tức chinh phục.

 

“Sao em cách sống đến chứ!” Chị cảm thán .

 

“Vì đây em cần học hành cũng cần việc, mỗi ngày chỉ nghĩ để ăn.” Hoa Chiêu .

 

Diệp Thư bật khẽ: “Nghe đây em nặng hơn 200 cân, chị vẫn luôn quên hỏi em, thật giả ?”

 

--- Tái sinh những năm bảy mươi: Người vợ béo lật (329) ---

 

“Thật, 200 cân còn ít, thực tế là 260 cân.”

 

“Oa!” Diệp Thư kinh ngạc vô cùng: “Em mà gầy ?”

 

“Mang thai, ăn nổi cơm, nên gầy thôi.” Hoa Chiêu .

 

Biểu cảm của Diệp Thư lập tức chút méo mó, chị nín nhịn nửa ngày, nín đến đỏ cả mặt, mới hỏi câu mà chị vẫn luôn hỏi, nhưng mãi tiện hỏi: “Em với Thâm ca nhi, ngày xưa, hơn 200 cân, ....” Anh mà xuống tay !

 

Hoa Chiêu che mặt khúc khích , ghé sát chị , thì thầm: “Thấy chị là chị em của em, em thật cho chị .”

 

“Em .” Diệp Thư hồi hộp chờ đợi.

 

“Thực tế, là em tay ... Em khỏe hơn, chống cự .” Hoa Chiêu .

 

Diệp Thư há hốc mồm...

 

Hoa Chiêu ha ha lớn.

 

Diệp Thư cũng .

 

Chị tin.

 

Hoa Chiêu xinh thế , 260 cân chắc chắn cũng , giống Dương Quý Phi ? Còn em trai cô sức yếu, chị càng tin. Em trai cô chính là, những sở thích ai ...

 

Hai khúc khích đùa nửa ngày, Hoa Chiêu đột nhiên nhớ hỏi: “Chị chuyển công tác về đây ? em thấy chị giống như việc ? Cũng ?”

 

“Em động, mấy buổi biểu diễn đều đẩy cả .” Diệp Thư : “Đợi gió yên sóng lặng tính tiếp, em , một đơn vị mà nhiều phụ nữ, đáng sợ đến thế nào, trong mắt họ chuyện gì khác, chỉ chuyện lê đôi mách của nhà khác.”

 

Chị thể tưởng tượng , nếu chị ngoài , khác đều dám chuyện với chị , cũng là hai mặt, mặt đối mặt thì tươi, lưng buôn chuyện, giả dối đến mức khiến nôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-296-don-den-o.html.]

 

“Với , em 30 tuổi , ăn Tết xong là 31 .” Diệp Thư “A” một tiếng kêu lớn: “Thực tuổi mụ cũng 32 !! Em là bà già !!”

 

Ở tuổi 32, đối với sự nghiệp diễn xuất hiện tại mà , thật sự là cao tuổi , nên lui về hậu trường.

 

Các buổi biểu diễn chính của chị đây là nhảy múa và kịch , mà những vai đó thì thích diễn viên trẻ tuổi hơn.

 

Hơn nữa chị “nhảy dù” đến đây, vốn dĩ trong hố củ cải , còn là củ cải non, chị dựa mà chen chân với chứ? Dựa gia thế ? Thế chẳng là ức h.i.ế.p khác , chị khinh.

 

Không dựa gia thế, đây cũng là đội ngũ mà chị quen thuộc, mà là Kinh thành nơi nhân tài tề tựu, công việc đây giao cho chị đều là vai phụ, chị đẩy xuống vai phụ ...

 

Trong lòng chị chấp nhận , nên .

 

“Vậy thì chị đổi công việc khác ?” Hoa Chiêu đề nghị.

 

diễn viên bây giờ cũng kiếm ít tiền, chị vẫn là của đoàn văn công, thể so với nữ diễn viên cát-xê trời của đời . Tất nhiên là nhiều hơn lương công nhân bình thường bây giờ nhiều.

 

“Em tiếc tiền, em mua một căn nhà riêng của , em ở nhà nữa, em sắp ép đến phát điên .” Diệp Thư thẳng.

 

“Em cho chị mượn tiền nhé.” Hoa Chiêu .

 

Vốn dĩ khi 10 vạn, cô định cho mượn, sợ rằng “đấu gạo là ân, thăng gạo là oán”, nhưng tiếp xúc nhiều cô mới phát hiện, Diệp Thư như , chị chắc chắn sẽ trả tiền .

 

Hơn nữa, giờ cô thêm 60 vạn thu nhập , cho Diệp Thư mượn hai ba vạn để mua nhà, thì thật lẽ.

 

Ngay cả Diệp Danh, cô cũng cho mượn, xem ngày nào cơ hội thì nhắc với .

 

Diệp Thư từ chối ngay, mà im lặng một lúc, : “Đợi khi nào em cần thì sẽ với em, giờ thấy căn nhà nào ưng ý cả.”

 

Nếu Hoa Chiêu chỉ 10 vạn, chị cũng sẽ mở lời, nhưng 60 vạn... Hoa Chiêu tính tình coi trọng tiền bạc, chị cũng vẻ khách sáo nữa.

 

Chị thật sự sắp ép đến phát điên .

 

“Em ? Em đồng ý xem mắt, mà hôm còn trực tiếp dẫn về nhà!” Diệp Thư điên cuồng : “Bà rốt cuộc gì? Hôn nhân đáng sợ đến thế nào, em khó khăn lắm mới thoát , tại đẩy em vũng bùn nữa chứ?!”

 

Khổng Kiệt xóa sạch ảo mộng đẽ của chị về tình yêu, về hôn nhân, chị đời kết hôn nữa.

 

“Chị cũng 31 , sợ chị kết hôn muộn khó sinh con, già cô đơn thôi.” Hoa Chiêu .

 

Diệp Thư sững sờ: “Em đúng là hiểu lòng bà .”

 

Vấn đề chị tất nhiên cũng hỏi , cũng như . Trong mắt những thế hệ đó, gia đình, con cái, chính là chỗ dựa, là chỗ nương tựa khi về già, nếu về già mà thành cô quả, thì thê lương bao.

 

“Em sinh thêm mấy đứa nữa, chị già thể thường xuyên đến nhà em ghé thăm ?” Diệp Thư đùa.

 

Hoa Chiêu thấy nỗi bất an và ánh sáng lấp lánh trong đáy mắt chị .

 

Trong lòng cô ấy顿时 cảm thấy khó chịu, nhẩm tính một chút, Diệp Thư sinh những năm bốn mươi, chị cũng là một “ lớn tuổi” thực sự, những suy nghĩ đó chị chắc chắn cũng , chị thực cũng sợ cô đơn khi về già ?

 

“Vậy chị bây giờ đến đây .” Hoa Chiêu kéo tay chị : “Mẹ em mới đến, việc hộ khẩu, trong lòng bà hoang mang cực độ, em tìm cho bà một công việc buôn bán hạt dưa, bà ngày đêm đều ngoài kiếm tiền, em ở nhà cũng buồn chán, ở cùng ông nội và các em, dù cũng chuyện để bằng với chị.”

 

thật lòng và nghiêm túc, Diệp Thư động lòng.

 

Chị ngoài cửa sổ, thấy Trương Quế Lan và lũ trẻ đều đang ở trong bếp, nấu cơm bàn chuyện ăn.

 

Khách hàng trông thế nào thì giống khách hàng thể mua, khách hàng nào chỉ đến ăn thử, căn bản mua, khách hàng nào tiền, dù ngon cũng mua.

 

Mấy bàn luận hăng hái.

 

Xem là thật sự đang bận ăn .

 

“Làm ăn khá đấy, hạt dưa bán 5 đồng một cân, buổi chiều ngoài, ít nhất cũng lỡ mất 75 đồng tiền lời, đừng thấy , trong lòng chắc chắn xót.” Hoa Chiêu cũng ngoài cửa sổ .

 

“Oa! Nhiều thế! Em cũng ngoài bán hạt dưa !” Diệp Thư đùa. Cái thật sự là đùa thôi, dù kiếm 750, chị cũng tuyệt đối quảng trường bán hạt dưa.

 

“Đến đây mà, em buổi tối ngủ ở đây, ông nội ở sân , em một ở sân , thật buổi tối sợ lắm! Lỡ chuyện gì, em kêu rách họng cũng ai thấy!” Hoa Chiêu lắc lắc cánh tay Diệp Thư .

 

Diệp Thư cảm thấy lý do để từ chối: “Thôi .”

 

--- Tái sinh những năm bảy mươi: Người vợ béo lật (330) ---

 

 

Loading...