“Con trai bà đúng là đ.á.n.h em gái , nó đ.á.n.h ngất xỉu, ném bụi sậy ven sông, đây là g.i.ế.c đấy!” Hoa Chiêu quát lên.
Vợ Nhị Ngưu lúc mới kinh hãi, cô dù ngốc đến mấy cũng đ.á.n.h và g.i.ế.c là khác , thể để Hoa Chiêu mở miệng định tội cho con !
“Cô mới là g.i.ế.c ! Con trai đ.á.n.h nó khi nào? Ai thấy? Cô bằng chứng ? Hơn nữa, nó c.h.ế.t ? Chẳng vẫn lành đây ? Mắt mở to tròn vo, chỗ nào giống sắp c.h.ế.t!” Vợ Nhị Ngưu thẳng thừng chối bay biến.
“Chiếc quần bông là tự tưới nước ướt!”
Cả đám đông đều giận dữ, nhao nhao mắng c.h.ử.i cô .
Hoa Chiêu nhoài tới, đưa tay kéo phăng tấm chăn giường, để lộ Hoa Ngân bên trong.
“Hoa Ngân, hôm nay cháu học ? Có giật dây buộc tóc của Tiểu Cần ?” Hoa Chiêu hỏi.
Mặt cô lạnh băng, giọng nghiêm nghị, nếu là kiếp , lẽ cô thể dựa khí thế của luật sư nhiều năm để trấn áp đứa trẻ 11 tuổi , nhưng vẻ ngoài và giọng hiện tại quá... bình thường, cộng thêm Hoa Ngân dám ngẩng đầu cô, nên chẳng trấn áp chút nào.
“Cháu mấy ngày học! Cũng Tiểu Cần Đại Cần gì cả, ai thèm giật cái dây buộc tóc rách của nó? Cháu khinh!” Hoa Ngân nghển cổ .
“Ta cho cháu một cơ hội nữa, thật .” Hoa Chiêu : “Cháu từng đến trường, từng giật dây buộc tóc của Tiểu Cần, chắc chắn thấy, cháu dẫn nó bờ sông, cũng qua thấy, bây giờ cháu dối, vô ích.”
--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (301) ---
Hoa Ngân hù dọa, nhưng lúc càng thể thừa nhận: “Cháu ! Cháu !”
“Được.” Hoa Chiêu gật đầu, với Triệu Lương Tài: “Xin đội trưởng ngày mai đến trường và hỏi ở làng họ xem, ai thấy Hoa Ngân .”
Triệu Lương Tài gật đầu.
Luật pháp chỉnh cũng cái lợi của nó, chỉ cần câu trả lời cho hai câu hỏi đầu tiên là khẳng định, thì Tiểu Cần chính là do Hoa Ngân đánh, do ném, và chính là g.i.ế.c !
Hoa Chiêu chằm chằm Hoa Ngân vài giây, ghi nhớ dáng vẻ của , đó sang căn nhà phía đông, trực tiếp kéo phăng cửa sổ căn nhà đó xuống.
Gió bắc ùa ào ào, thổi cho tất cả trong nhà lạnh thấu xương.
Hoa Chiêu cầm đèn pin, rọi khắp nhà Hoa Sơn, ngay cả trẻ con cũng bỏ sót, đều rõ ràng, ghi nhớ trong đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-266-la-ai-xui-giuc-chau.html.]
Trẻ con cũng lương thiện, đôi khi chúng thế nào là thiện, thế nào là ác, khi việc , chúng thua kém lớn chút nào.
“Chúng thôi.” Sau khi xem xong, cô một lời nào với Hoa Sơn, kéo Trương Quế Lan rời .
Quần của Tiểu Cần cũng nhanh, trời đông lạnh giá, mặt cô bé tím tái vì lạnh .
Việc định tội, chính quyền thực sự thể định tội cho Hoa Ngân.
cả, “công lý tự tại trong lòng ” là đủ . Chỉ cần xung quanh đều Hoa Ngân gì là .
Còn về mạng sống suýt mất của Tiểu Cần, nước còn dài, sẽ cơ hội đòi .
Mọi theo tản , tuy trong lòng cảm thấy cứ thế để cho Hoa Ngân thoát tội nhẹ nhàng quá, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ 11 tuổi, họ thể lôi nó từ giường xuống đ.á.n.h một trận.
Mèo con Kute
Hơn nữa, cần nghĩ cũng , chuyện nhà Hoa Sơn tuyệt đối sẽ thừa nhận ai xúi giục Hoa Ngân, cãi cọ cũng vô ích.
Đợi tất cả rời , nhà Hoa Sơn mới bắt đầu hành động, vá cửa sổ.
Thời tiết c.h.ế.t lạnh như thế , cửa sổ thì sẽ c.h.ế.t cóng mất.
Cơn giận của Hoa Sơn giống như núi lửa lớp băng bao phủ, ông còn tâm trí nào để ăn cơm nữa.
“Mang Hoa Ngân đến đây,” ông trầm giọng .
Bị bắt nạt đến tận giường mà dám hé răng một lời, thể diện của ông một nữa Hoa Chiêu giẫm nát chân.
Hoa Ngân Hoa Nhị Ngưu túm cánh tay kéo xềnh xệch đến.
"Các con lên phòng ." Hoa Sơn là ai, nhưng các con dâu và mấy đứa cháu chắt nhà họ Hoa đều , chỉ còn mấy đứa cháu của nhà Hoa Đại Ngưu là Long, Hổ, Báo ở trong phòng.
Chúng nó lớn, thể đ.á.n.h đấm, gánh vác việc .
"Nói, đứa nào xúi giục mày chuyện ?" Hoa Sơn hỏi Hoa Ngân.
Con cái nhà thì , vẻ mặt chột của nó lúc , là Hoa Chiêu hề oan uổng nó, chính là nó .