Triệu Lương Tài hai đến nhà Trương Quế Lan ở nhờ, cũng ngây : “Chuyện thích hợp.”
Hoa Chiêu bây giờ là một phụ nữ đơn , còn dẫn theo 4 đứa nhỏ, tuy vẻ chênh lệch tuổi tác với trẻ tuổi mặt, nhưng cũng thể tự nhiên mà dọn ở trong nhà , dù nhà Trương Quế Lan một cái giường đất trống.
Mà trong làng thì thực sự nhà nào khác thể để trống một cái giường đất, nhà nào nhà nấy đều chật chội.
"Vậy thì, đến ở nhà cụ Hoa Cường ?" Hạ Kiến Ninh : "Dù thì cháu cũng đến để thăm cụ mà."
"Cái càng hợp lý." Trương Quế Lan : "Nhà cụ cũng chỗ trống. Đội trưởng, căn phòng của canh gác trong đội chẳng cái giường đất lớn , chứa hai họ đấy."
Trong thời đại dân cảnh giác sẵn sàng chiến đấu , hầu như mỗi đội sản xuất đều một căn nhà xây dựng riêng biệt, ở đầu làng hoặc cuối làng, một ông lão ở đó, hẳn là để canh gác mà chỉ để xem ai nửa đêm lẻn làng .
Nếu , ở đó sẽ chặn .
Nếu là đường qua , giấy giới thiệu, khi còn cho ở một đêm, còn nếu là lai lịch rõ ràng, thì báo cáo cho đội trưởng.
Triệu Lương Tài trang phục của Hạ Kiến Ninh và Tiểu Triệu, trông còn vẻ quyền quý hơn cả những quan lớn mà từng gặp, còn từ Kinh thành đến thăm Hoa Cường, thể để họ ở trong căn phòng của ông lão canh gác ?
Anh sang Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu hì hì gật đầu.
"Được , thì ở đó , đưa hai ." Triệu Lương Tài dẫn hai về phía đầu làng.
Hạ Kiến Ninh Hoa Chiêu: "Lát nữa sẽ thăm cụ Hoa, mang quà cho cụ." Anh vỗ vỗ cái hòm: "Cả cái hòm đều là quà."
Có quà , ăn ké một bữa cơm chứ nhỉ?
Hoa Chiêu , bình luận gì rời . Cô là phụ nữ chồng ở nhà, nhất nên thể hiện sự bình thản một chút, quá mật quá xa cách đều sẽ khiến khác bàn tán.
Về đến nhà, cô liền kể với ông nội về Hạ Kiến Ninh.
Người , nếu tìm hiểu kỹ, dễ lầm tưởng là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-221-an-chuc.html.]
"Ông nội, năm xưa ông đến ạ?" Hoa Chiêu xong liền hỏi.
Hoa Cường lắc đầu: "Cha nó, nó thì qua, lúc thì nó cũng chỉ hơn 20 tuổi, chỉ nó sức khỏe , ngờ trở thành cái dạng ."
Ông xảy chuyện sớm, khi phong trào nổi lên, ông là đầu tiên ảnh hưởng. Còn Hạ Kiến Ninh bắt đầu nổi danh cũng là ngay đó.
Hoa Cường chút thở dài cảm thán, ông từng qua với cha của Hạ Kiến Ninh, Hạ Hoành Tổ, một tài giỏi, ngờ đứa con trai út của ông càng "lợi hại" hơn.
"Anh đến gì?" Hoa Cường hỏi.
"Anh sức khỏe , cần nhân sâm để chống đỡ, mà hai cây cháu bán đều đến tay , chắc là nghĩ nhân sâm núi hoang dã vùng Đông Bắc d.ư.ợ.c tính , nên đến hỏi mua." Hoa Chiêu .
Nói đến đây cô cũng khá sầu não, trong nhà còn nhân sâm trăm năm tuổi sẵn nữa, phần lớn đều là loại hai mươi năm, dùng để ngâm nước cho ông nội uống.
Hoa Cường cũng nghĩ đến vấn đề : "Vậy thì e rằng về tay , nhân sâm nhà bây giờ, chắc chẳng thèm để mắt tới." Cây 50 năm tuổi là cháu gái biếu ông , ông còn định giữ tự ăn, để sống thêm mấy năm nữa chứ.
Vì bên ngoài bán 2 cây , mà lẽ còn bán nữa, Hoa Chiêu quyết định mạnh dạn hơn một chút, cũng đừng để ông nội thiệt thòi cảm thấy thoải mái.
"Ông nội, ngày mai chúng núi xem nhé, khi còn hái nhân sâm núi hoang dã, đến lúc đó loại nhất chúng giữ , loại bình thường thì bán cho ." Hoa Chiêu .
Mèo con Kute
Hoa Cường ha hả: "Cháu coi nhân sâm núi hoang dã là cải thảo chắc? Cứ ruộng đào một cái là một cây ?" Tuy nhiên ông cũng ngăn cản, núi thôi mà, chuyện nhỏ, cứ coi như dạo.
" cháu thì đừng , trong núi lối gập ghềnh, tự ." Hoa Cường .
Hoa Chiêu gật đầu đồng ý, tối nay cô sẽ núi, con đường mà ông nội thể qua, cô sẽ "trồng" vài cây nhân sâm. Ngày mai cô cũng sẽ lén lút chỉ dẫn để ông nội phát hiện chúng.
Với năng lực hiện tại của cô, chỉ cần ở nhà , cô thể giao tiếp với ngọn núi phía , tuy cách xa lắm, nhưng trong bán kính 10 dặm ( 5km) thì vẫn thành vấn đề.
Hai bàn bạc xong, thấy hai đang ở cổng sân nhà .
Hạ Kiến Ninh đến ăn ké .