Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 203: --- Cháu có việc gấp

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:39:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoa Tiểu Ngọc rốt cuộc cũng chỉ mới 17 tuổi, nghĩ nhiều mưu mô phức tạp như , chỉ cảm thấy ông nội đây là sợ ...

 

Như cũng , cô xem như thoát một kiếp.

 

lập tức dậy nhanh nhẹn nấu cơm.

 

"Hừ." Khương Cần thì thấu tâm tư của bố chồng, lạnh bóng lưng Hoa Tiểu Ngọc.

 

Hôm nay, cũng là ngày bà mất mặt nhất!

 

"Uy danh" của Hoa Sơn trong làng cũng giảm sút nghiêm trọng. Có thể hình dung , chuyện trong làng cũng sẽ còn dễ dàng nữa.

 

Tất cả đều do con nha đầu c.h.ế.t tiệt hại! Cho nó c.h.ế.t vì mệt !

 

Khương Cần kéo lấy con dâu cả, con dâu thứ tư, cho họ động tay.

 

"Sau mấy việc nhà , cứ để con dâu thứ hai và Tiểu Ngọc nhé." Khương Cần .

 

Đám đàn ông ai lên tiếng.

 

Con dâu Nhị Ngưu ngốc nghếch, lập tức chịu: "Hôm qua còn phiên mà?"

 

"Đó là hôm qua!" Khương Cần hất cằm về phía Hoa Sơn giường đất: "Cũng xem hôm nay là thế nào? Nhìn xem ông nội của cô cũng Hoa Tiểu Ngọc nhà các hại thành nông nỗi nào ?"

 

--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ mập lật (248) ---

Mèo con Kute

 

Con dâu Nhị Ngưu lập tức dám lên tiếng nữa.

 

câu cũng chọc giận Hoa Sơn. Ngay cả bọn họ cũng dám lấy tóc của ông mà chế nhạo ?

 

"Cút!" Hoa Sơn gầm lên một tiếng giận dữ.

 

Khương Cần xong thực hối hận , dám hé răng một lời, cúi đầu chạy ngoài.

 

Hoa Chiêu núi nhà xem đến là thú vị. Thấy trong nhà đều tản hết, cô cũng rời khỏi.

 

Từ trong núi , đầu óc tỉnh táo sảng khoái, Vương Mạnh và những khác đang chuẩn rời .

 

Hoa Chiêu lập tức hái hơn nửa rau tươi trong nhà đưa cho họ mang về.

 

"Không cần cần, các cô để mà ăn! Đừng thấy bây giờ nhiều ăn hết, đến mùa đông thì đủ ăn !" Vương Mạnh kiên quyết từ chối.

 

"Chú Vương, chú cứ yên tâm cầm lấy." Hoa Chiêu tự tay ném giỏ rau lên xe của họ: "Cháu còn là Hoa Chiêu 200 cân ngày xưa nữa , ăn nhiều như . Hơn nữa chú xem nhà cháu trong kho còn chứa bao nhiêu là đồ, còn rau khô nữa, đến mùa đông năm cũng ăn hết."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-203-chau-co-viec-gap.html.]

Điều Vương Mạnh quả thực thấy, nên cũng khuyên nữa. Người thành tâm biếu tặng, nếu còn khuyên thì thành khách sáo.

 

Anh móc từ túi mấy chục tệ mà lén đưa cho, nhét tay Hoa Chiêu: "Đợi hai hôm nữa chú đến sẽ mang thịt đến cho cháu!"

 

"A! Cái cháu thích ăn!" Hoa Chiêu .

 

Vương Mạnh ha hả, dẫn .

 

Mọi xe tải, đều ngoái đầu căn nhà đất nhỏ đó, mà đồ ăn ngon đến thế chứ...

 

Hai ngày đó yên tĩnh. Hoa Chiêu đến nhà ở tạm, nhường phòng phía tây cho Tề Bảo Quốc và Tề Thư Lan.

 

Hai họ thể yên nữa. Họ đều là những công việc, họ đến đây là để giữ công việc của . nếu cứ xin nghỉ mãi về, công việc cũng sẽ mất.

 

"Bố, bố cứ về nhà với chúng con . Mẹ con, thực cũng nhớ bố." Tề Thư Lan : "Người vẫn vợ chồng trẻ ít ở bên , già thì bạn. Hai đang ở cái tuổi bầu bạn , về Kinh thành , ngày nào hai cũng ở bên , ăn cơm, trò chuyện, dạo, buổi tối cũng chuyện cùng, bao."

 

Hoa Cường : "Mẹ con vẫn còn trẻ, già , bao nhiêu năm nay tìm một tuổi tác tương đương bầu bạn ?"

 

Tề Thư Lan mắt sáng lên: "Không ạ! Mẹ con bao nhiêu năm nay vẫn chờ bố đó!"

 

Hoa Cường bĩu môi: "Thế thì con bảo bà đừng đợi nữa, tìm khác bầu bạn , năm xưa xứng với bà , chuyện hợp, giờ thì càng chẳng gì để ."

 

Tề Hiếu Hiền xuất là tiểu thư khuê các điển hình thời Dân quốc, từng học trường nữ sinh, hai ngoại ngữ, là nữ cách mạng của thời đại mới.

 

Với một ông già thô kệch xuất bần hàn, chỉ học mấy ngày trường tư, văn hóa, tình điệu, thì tiếng chung.

 

Năm xưa nếu Tề lão gia t.ử trúng quyền lực của ông, hai cũng thể kết hôn.

 

"Bố, bố xem kìa, con chỉ là cái tính tiểu thư đỏng đảnh thôi, bố chấp nhặt thật?" Tề Thư Lan bộ tịch nũng nịu : "Vậy là bố đúng , con sinh con đẻ cái cho bố, quán xuyến việc nhà, thỉnh thoảng giận lên thì mắng bố mấy câu, bố để bụng chứ?"

 

Hồi nhỏ cha hòa thuận, trong nhà lúc nào cũng lạnh lẽo, hai mấy câu cãi , bọn họ đều nhớ rõ.

 

Bọn họ cũng coi thường xuất của cha, đây coi thường, giờ thì càng coi thường hơn.

 

"Bà sinh con đẻ cái cho á? Ở ?" Hoa Cường bộ quanh, như thể thấy hai đang mắt.

 

Tề Bảo Quốc và Tề Thư Lan trong lòng lập tức chút tức giận, lão gia t.ử mà cứng đầu thế? Bọn họ quỳ cũng quỳ , cầu xin cũng cầu xin , ông còn bọn họ thế nào nữa?

 

"Bố, bây giờ bố về với chúng con cũng , dù thì đến lúc đó bố cũng cùng Hoa Chiêu mà." Tề Thư Lan : " mà, một chuyện bố thể giúp chúng con ?"

 

"Chuyện gì? Con ." Hoa Cường hỏi.

 

Tề Thư Lan mắt sáng lên: "Bố cho chúng con một cây nhân sâm trăm năm, chúng con việc gấp cần dùng."

 

 

Loading...