Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 193: --- Bỏ trốn
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:39:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Gần đây bà mai cứ tới nhà họ Hoa Sơn thấy ?” Lưu đại tẩu phấn khởi hỏi.
“Thấy , nhưng nhà họ Hoa Sơn cháu trai cháu gái một đống, mấy đứa kết hôn, bà mai tới thì gì lạ ?” Có .
Tuy danh tiếng nhà họ Hoa Sơn , nhưng nhà ông còn một tiếng tăm khác, là tiền!
Nhà của cường hào thôn thì thể chịu đói? Ai đói cũng đến lượt nhà cường hào thôn đói, nếu thì gọi là cường hào thôn gì? Gọi là đồ vô dụng thì hơn.
Hơn nữa, nếu quan hệ với cường hào thôn , nhà cũng chẳng sợ gì nữa đúng ?
Còn đặc biệt ưng bụng nhà họ Hoa Sơn nữa chứ.
tiếc là nhà họ Hoa Sơn kén chọn, đối với con dâu con rể đều khó tính, bây giờ trừ chị của Hoa Tiểu Ngọc gả , những khác đều lập gia đình.
“Bà mai là xem mắt cho ai trong nhà họ?” Hoa Chiêu hỏi.
“Không .” Lưu đại tẩu : “ là cưới một cô gái nhà họ Hoa Sơn, sính lễ cho cao lắm, 500 tệ!”
“Nhiều !” Mọi đều kinh ngạc.
Sính lễ bình thường cho một cô gái nông thôn, 50 tệ là cao nhất , vượt quá 50 là tình huống đặc biệt.
“Chắc nhà trai vấn đề gì ?” Lập tức hỏi. Không vấn đề gì mà bỏ 500 tệ cưới vợ nông thôn ? Vợ thành phố cũng chẳng mấy ai giá 500 tệ.
Người câu lập tức bên cạnh huých một cái.
Diệp Thâm vẫn còn ở đây đó! Tuy ở giá đỡ, nhưng cũng đừng coi như tồn tại! Người ngày bỏ 2000 tệ cưới vợ nông thôn, cộng thêm mấy thứ đồ nữa, chắc 3000 tệ cũng đủ.
Anh vấn đề gì chứ?
“Ha ha, cái đó khác.” Người phụ nữ vội vàng xòa: “Người là hôn ước từ nhỏ, còn tiền, khác lắm khác lắm. Huống hồ, bỏ 3000 tệ mà thiệt thòi cho ? Nhìn cô bé Hoa của chúng xem, tìm khắp trăm dặm cũng chẳng bông hoa nào tươi tắn hơn, về nhà con , phúc khí lớn bao nhiêu!”
“Lại còn là hai đứa nữa.” Hoa Chiêu nhân cơ hội .
“Gì cơ?”
Mọi lập tức chuyển chủ đề.
Hoa Chiêu kể cho họ chuyện cô đang mang song thai, nếu bụng to thế , dân làng cũng sẽ bàn tán.
Mọi chúc mừng một hồi, chủ đề lệch kéo về đúng quỹ đạo.
--- Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(238) ---
Lưu tẩu : “Nghe nhà trai là một tên ngốc.”
“Ồ~” Mọi đều bừng tỉnh, nhưng gì lạ, thế mới . Điều duy nhất kỳ lạ là nhà tên ngốc khá giàu.
“Nghe tên ngốc đó cũng bẩm sinh ngốc, mà là hồi nhỏ sốt cao nên ngốc , tên ngốc một giỏi giang, tìm việc ở thành phố, cưới vợ thành phố, chịu bỏ tiền ! Chỉ để tìm một chăm chỉ và bình thường để hầu hạ tên ngốc , khỏi phiền phức đến họ.”
Ra là , gật đầu.
Mèo con Kute
“Nhà họ Hoa Sơn chẳng mấy cô gái đến tuổi cập kê nhỉ? Bọn họ ưng ai?” Hoa Chiêu hỏi.
Phải nhà họ Hoa Sơn là dương thịnh âm suy, Hoa Sơn bây giờ 5 con trai, 1 con gái, 9 cháu trai, 4 cháu gái. Trong các cháu gái, một đứa gả , 2 đứa còn nhỏ, đứa duy nhất phù hợp là Hoa Tiểu Ngọc.
Còn một nữa thích hợp hơn cô , chính là cô của Hoa Tiểu Ngọc, Hoa Diệp. 20 tuổi mà vẫn tìm yêu, cũng cần cù tháo vát, hề giống tính nết nhà họ Hoa Sơn, hề ngang ngược mà ngược lương thiện.
Phải , danh tiếng duy nhất của nhà họ Hoa Sơn ở bên ngoài chính là Hoa Diệp.
“Không Hoa Diệp thì là Hoa Tiểu Ngọc.” Lưu đại tẩu khẳng định.
“Mấy bà Hoa Diệp đó, tính nết y chang nó, ít ít , chỉ việc, như cũng chẳng lòng ai, Hoa Tiểu Ngọc xem, sống sướng hơn nó nhiều.” Mã đại thẩm .
“Đó là vì Hoa Tiểu Ngọc cha chống lưng, Hoa Diệp gì? Cha lo, đáng tin, gì phần cho nó ?”
“Cứ xem mà xem, chắc chắn là Hoa Diệp.”
Mọi bàn tán, xong bước ngâm nước đơn giản , chờ mấy ngày nữa đến đổi giỏ.
Sắp đến giờ ăn , họ về nhà.
Hoa Chiêu cũng chuẩn nấu cơm, cứ thế đuổi thì , mời Tề Bảo Quốc và Tề Thư Lan một bữa vẫn thành vấn đề, nể mặt hai đứa trẻ.
Bữa cơm , lập tức khiến hai đứa trẻ lung lay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-193-bo-tron.html.]
Cơm ở nông thôn mà ngon đến thế ? Vì bữa cơm ngon như ... vẫn thể ở đây!
Bọn chúng về thành phố, thành phố nhà cao cửa rộng, bạn học, thầy cô, quần áo , bọn chúng mới thèm ở đây nuôi heo .
Muốn tiếp tục ăn những món ăn ngon như cũng cần ở đây, cứ mang chị cùng là !
“Chị ơi, chị mua nhà ở Kinh thành hả? To lắm! Chỉ là xa nhà chúng con thôi.” Tề Gia Hào .
Hoa Cường sững , ông vẫn chuyện .
Hoa Chiêu với ông nội: “Lát nữa cháu sẽ kể chi tiết cho ông.”
Hoa Cường gật đầu.
“Chị ơi, chị sẽ ở Kinh thành, con thể thường xuyên đến chơi với chị ạ?” La Quyên lắc lắc tay Hoa Chiêu hỏi.
“Không .” Hoa Chiêu nể nang chút nào: “ thích yên tĩnh, thích chơi với mấy đứa trẻ con bằng tuổi cháu.”
La Quyên...
Bàn ăn nhà Hoa Cường náo nhiệt vô cùng, còn nhà Hoa Sơn thì khác.
Lần đầu tiên, đến giờ ăn, nhà Hoa Sơn dọn cơm.
Trước đây, bất kể lúc nào, dù sáng sớm nửa đêm, hễ đến giờ ăn là bàn ăn luôn nghi ngút khói, tuy thể thịnh soạn, nhưng tuyệt đối ngon miệng.
Vợ của Hoa Sơn, Lưu Kim Hoa, luôn nghĩ cách một bàn cơm khiến cả nhà hài lòng.
hôm nay thì .
Không những cơm canh, Lưu Kim Hoa còn đập nát cái nồi.
Xách một con d.a.o thái rau trong phòng khách, chỉ Hoa Sơn: “Diệp T.ử của gả cho thằng ngốc! Muốn gả thì ông tự mà gả !”
Hoa Sơn mặt mày tối sầm, ông bao giờ mất thể diện như ! Không... ông bao giờ Lưu Kim Hoa cho mất mặt như thế.
“Mày loạn !” Ông đập bàn quát lớn.
“ đấy, loạn đấy! Có giỏi thì ông g.i.ế.c !” Lưu Kim Hoa xách d.a.o thái rau gào lên: “Bây giờ là Tân Trung Quốc ! Không thời xưa nữa! G.i.ế.c bây giờ là phạm pháp! Ông g.i.ế.c thì đền mạng cho ! Có thể kéo ông cùng xuống địa ngục, quá chứ gì!”
Lời càng khiến Hoa Sơn tức giận, nhưng bà đúng.
Hoa Sơn lạnh một tiếng, với mấy đứa con trai bên cạnh: “Giật con d.a.o của bà xuống!”
Ba đứa con trai ấp úng dậy.
Lưu Kim Hoa xoay d.a.o một cái: “Mấy đứa mà dám đây là chủ d.a.o , lúc đó mà lỡ tay c.h.é.m c.h.ế.t thì giải thích cho rõ ràng , Hoa Cường còn đang ở bên cạnh kìa, chừng ông sẽ kéo đứa nào trong mấy đứa đền mạng cho đấy!”
Ơ?
Mọi xuống.
Lời , chẳng ngốc chút nào...
Dân tố, quan xét. Bà c.h.ế.t , đến lúc đó bọn họ thể là bà tự sát. Bây giờ bao nhiêu đàn ông ép vợ tự t.ử bằng cách treo cổ, nhảy sông, uống t.h.u.ố.c mà chẳng chịu trách nhiệm gì? Nhiều lắm.
Hoa Cường ở bên cạnh chằm chằm nhà bọn họ, thì lời còn do bọn họ quyết định nữa .
“Được lắm lắm! Lưu Kim Hoa! Mày dùng Hoa Cường để trị tao ! Phải chăng mày để ý đến ông từ lâu !” Hoa Sơn gào lên.
“Phì!” Lưu Kim Hoa nhổ toẹt một cái ông , nhưng thèm tranh cãi những chuyện vô bổ đó: “ ưng ý một nhà cho Diệp T.ử , một thanh niên cách đây 20 dặm, hôm nay sẽ cho nó xuất giá! Đứa nào dám cản, sẽ c.h.é.m c.h.ế.t đứa đó! Rồi đó sẽ đền mạng cho nó!”
Ơ?
Ngay cả con rể cũng ưng ý , xem bấy nhiêu năm nay, bọn họ thật sự bỏ quên .
“Hừ, hôm nay nó dám bước khỏi nhà nửa bước, sẽ đ.á.n.h gãy chân nó! Rồi tống nó cho thằng ngốc !” Hoa Sơn giận đến tím mặt.
Lưu Kim Hoa đột nhiên , nhưng gì.
Hoa Tiểu Ngọc từ nãy đến giờ mặt mũi , thấy nụ của bà, trong lòng bỗng thấy , cô bé tìm kiếm khắp phòng, thấy bóng dáng Hoa Diệp, nghĩ thì hình như sáng sớm cũng thấy Hoa Diệp ăn cơm.
“Hoa Diệp chạy trốn từ lâu ?” Hoa Tiểu Ngọc la lớn.