Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 16: Báo cáo kết hôn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:35:59
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Chiêu lấy mấy cân hạt dẻ, lập tức cho lên hấp.
Thật rang đường là ngon nhất, thì hầm gà cũng , nhưng với điều kiện hiện tại của nhà cô, chỉ thể hấp thôi.
May mà hạt dẻ cũng coi như 'thành tinh' , ăn kiểu gì cũng ngon.
Quả nhiên, lát trong nồi bốc lên một mùi thơm nồng nàn.
Hai ông cháu ăn uống ngon lành xong, Hoa Chiêu đong đầy một bát to, hơn 2 cân, định ngoài.
“Cháu định ?” Hoa Cường ngạc nhiên hỏi.
“Đem sang nhà thím Mã đầu làng phía đông, đổi lấy chút kê ạ.” Hoa Chiêu .
Hoa Cường ngớ cô .
Cháu Hoa nhà ông đúng là đổi , chỉ chăm chỉ hơn, ăn lưu loát hơn, mà cách đối nhân xử thế cũng khéo léo hơn nữa, đây là Phật Tổ ban phước khai quang cho ư?
Không đúng, lẽ là Diệp Thâm khai sáng cho...
Không thằng bé đó khi nào mới về.
--- Trùng sinh thập niên 70: Vợ béo đổi đời(21) ---
Diệp Thâm ở cách xa ngàn dặm, nhiệm vụ khá rắc rối, dường như thể thành trong thời gian ngắn.
Anh suy nghĩ một chút, ngoài gọi điện.
“Chính ủy, một chuyện cần báo cáo.”
“Chuyện gì?” Đầu dây bên lập tức truyền đến giọng nghiêm nghị.
“ báo cáo kết hôn.” Diệp Thâm .
“....” Đầu dây bên im lặng.
“ báo cáo kết hôn!” Diệp Thâm lớn tiếng nhắc một nữa.
“Nghe thấy thấy .” Chính ủy ngoáy ngoáy tai, tò mò hỏi: “Cuối cùng chọn con gái nhà ai? Là con gái nhà Hạ lão tam con gái nhà Mã đại soái? Hay là cô giáo gì gì đó mà giới thiệu?”
Diệp Thâm dáng vẻ tuấn tú, gia thế , vóc dáng càng xuất chúng, quả thực là ứng cử viên rể quý nhất, từ năm 20 tuổi vô mai mối cho .
Đặc biệt là hai năm , càng nhiều.
Hai năm nay thì ít hơn một chút, vì đó tất cả đều thành công, ai cũng nghĩ kén chọn, những điều kiện kém hơn một chút tự giác nhắc đến nữa.
Cũng vì hai năm nay hai gia đình gia thế đều nhắm Diệp Thâm, đang giành giật kịch liệt, hai cô gái vì mà đ.á.n.h riêng mấy trận !
Mọi xung quanh đều đang xem kịch vui.
Chính ủy cũng đang xem náo nhiệt, ngờ 'cạch' một tiếng, kết quả ?
“Mau cho là ai?!” Ông kích động .
Diệp Thâm dừng một chút : “Là cháu gái của một đồng đội cũ của ông nội năm xưa, nhà ở xxxx, tên là Hoa Chiêu.”
“À?” Chính ủy cảm thấy chất lượng điện thoại quá tệ, ông rõ.
“Hoa Chiêu! Nhà ở xxxx.” Diệp Thâm lớn tiếng địa chỉ một nữa: “Chú ghi , lúc kiểm tra lý lịch chính trị đừng tìm nhầm chỗ.”
Anh chuyện khách sáo, vì vị chính ủy là dượng ruột của , hồi nhỏ lớn lên ở nhà chú , nên chuyện báo cho chú đầu tiên.
“À, ghi ghi ....” Tần Hướng Đông nghiêm túc ghi địa chỉ và tên, im lặng một lát đột nhiên hỏi: “Có chuyện gì ?”
Diệp Thâm im lặng vài giây, : “ thích phong cách việc của nhà họ Hạ và nhà họ Mã, chúng cùng đường, thì đừng chung với nữa.”
Anh hàm ý, thực , cảm thấy hai gia đình đó sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-16-bao-cao-ket-hon.html.]
“Còn về cô giáo gì gì đó mà giới thiệu...” Không vô lễ, mà là cũng nhớ tên phụ nữ chỉ gặp một đó là gì, là cô giáo dạy môn gì: “Thôi, đừng nhắc đến cô nữa.”
Bây giờ gì cũng vô ích , vợ mà chọn định đoạt.
“Thôi , chuyện của thì tự quyết định, chỉ cần cô kiểm tra lý lịch chính trị vấn đề gì, sẽ ủng hộ .” Tần Hướng Đông tò mò hỏi: “Là cô gái thế nào ? Khiến ưng ý ngay? Gặp một định chuyện cả đời ? Khi nào thì đưa về nhà cho và thím xem mặt đây!”
Khóe miệng Diệp Thâm giật giật, đến lúc đó, sợ là sẽ dọa c.h.ế.t hai chú thím mất.
“Làm giấy đăng ký kết hôn , đợi kỳ nghỉ sẽ đưa cô về nhà.” Anh .
Đã thực tế vợ chồng , hôn sự là định sẵn, thì cần trì hoãn nữa, để đỡ cho bên nữ yên tâm, cũng để đỡ cho Hoa Cường đột ngột qua đời, mấy thích của cô nảy ý đồ .
Mặc dù cô... cô gái đó lớn lên như ý, nhưng, là của ! Người của , bảo vệ!
“Bên chút rắc rối, khi nào mới về , chú giúp thẳng giấy đăng ký kết hôn, gửi đến tay cô , tiện thể lo liệu hôn sự một chút, mời cả làng họ ăn một bữa cơm.” Để những thích của cô sớm từ bỏ ý định.
“À, gấp gáp thế ...” Tần Hướng Đông đột nhiên linh cảm mách bảo hỏi: “Có còn chuyện gì đó mà ?”
Tai Diệp Thâm đột nhiên đỏ ửng, bên tai dường như vang lên những tiếng rên rỉ yếu ớt như cào cấu lòng ..... Mặc dù chỉ là một đêm, thể tin , nhưng đêm đó, chỉ một .....
Lỡ mà.... thể để con đời dị nghị!
“Hôm đó uống chút rượu, nên kìm ...” Diệp Thâm nhỏ.
“À! Thằng nhóc ! Cậu thế ...” Tai Tần Hướng Đông thính, rõ mồn một. Miệng ông mắng mỏ Diệp Thâm, nhưng trong lòng tò mò c.h.ế.t, cô gái thế nào mà thể khiến cháu trai ông, ý chí sắt đá , kìm lòng chứ?
Cái gì mà 'say rượu bậy', tất cả đều là lừa bịp! Đàn ông chỉ mượn rượu càn, chứ 'say rượu bậy'! Thật sự say , ngoài nôn mửa thì chẳng gì hết!
Diệp Thâm tai đỏ bừng, hề say rượu bậy, cũng mượn rượu càn, chỉ là nhất thời đề phòng, cô chế ngự...
Diệp Thâm hít sâu một , cắt ngang những lời lải nhải của chú : “Chuyện , đừng với bố vội, đợi về, tự sẽ với họ.”
Tần Hướng Đông lập tức : “Được , .”
Nghe địa chỉ của bên nữ là ngay là nông thôn . Bố Diệp Thâm mà con trai ưu tú nhất của lấy một cô gái nông thôn, chắc nổi trận lôi đình.
Nổi giận thì sợ, chỉ sợ họ cản trở chuyện hôn sự .
Ông và gia đình họ Diệp suy nghĩ khác , ông cho rằng đàn ông gây dựng sự nghiệp dựa chính , công trạng đạt bằng thực lực mới là vững chắc nhất, dựa thông gia thì đều là hư ảo, những hư ảo mà còn nguy hiểm.
Vẫn là Diệp Thâm tự rõ, rằng thông gia , còn thể mang tai họa cho .
Hơn nữa đàn ông ở ngoài cố gắng, về đến nhà thì đừng cố gắng nữa, vẫn là nên tìm một thích, hợp ý, như cuộc sống mới thoải mái.
Cháu trai ông cuối cùng cũng thích, ông cũng bảo vệ!
Cúp điện thoại, Tần Hướng Đông lập tức hành động, mấy cuộc điện thoại gọi , tại một khu vực nào đó ở Đông Bắc, lập tức lên chuyến tàu đêm về phía núi sâu.
Hoa Chiêu dùng 2 cân hạt dẻ, đổi 1 cân kê.
Mèo con Kute
Lúc , đồ ăn vặt rốt cuộc quý giá bằng lương thực. Đây vẫn là Hoa Chiêu cố ý mang hạt dẻ rang chín qua, mùi thơm quyến rũ khiến kìm , nếu mang hạt dẻ sống qua, chắc chịu lấy.
Bởi vì hạt dẻ và các loại lâm sản khác, ở trong núi sâu là thứ rẻ mạt nhất, nhà ai cũng thiếu, mùa thu cứ nhặt bừa là thể ăn cả năm.
Nhà Hoa Cường thì ít , già thì già, lười thì lười, ai chịu khó lên núi chạy vạy, nếu thì nhà chẳng chút lâm sản nào.
--- Trùng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(22) ---
Việc chính bận rộn xong, Hoa Chiêu liền nhớ đến một đống “tiểu đáng yêu” trong nhà, vội vàng nấu thêm một đống hạt dẻ cho chúng ăn.
Thấy , Hoa Cường khỏi xót xa.
“Đợi bán giá đỗ thì sẽ thôi, tiền , cháu sẽ mua ít cám gạo về mà cho chúng ăn.” Hoa Chiêu an ủi ông.
Tất nhiên cô chỉ thôi, thịt của mấy “tiểu đáng yêu” ngon, trứng ngon, đương nhiên thể thiếu đồ ăn cô thúc đẩy bằng năng lượng, nhưng những điều thì thể cho ông nội .