Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 141: Cút ngay đi
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:38:19
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Thư cau mày, nhanh chân xông đến cửa, nhưng vài bước thì tốc độ của cô chậm .
Anh thể chứ? Người về thì chuyện gì ?
Hoa Chiêu hành động của cô , trong lòng trấn tĩnh , cô sợ Diệp Thư một đằng một nẻo, miệng thì ly hôn, nhưng trong lòng thực vẫn còn luyến tiếc, như thì cô đưa lời khuyên gì lúc , cuối cùng cũng sẽ thành .
Diệp Thư thật sự ly hôn cô còn , nhưng cô lý trí, điều .
Mấy xuống lầu, liền thấy Khổng Kiệt ướt sũng như chuột lột.
Diệp Thư cau mày, đến từ xuống : “Rơi xuống nước ? Bị cứu ? Người nào ? Có để tên ? Lát nữa chúng cảm ơn đàng hoàng!”
Dù cũng là vợ chồng, thấy gặp nạn, cô thể ngơ, thể hả hê .
Khổng Kiệt thấy cô lo lắng, nhe răng : “Người cứu để tên , lúc đó cũng dậy , , giữ .”
“Vậy lát nữa cũng về hỏi thăm, lẽ xem quen .” Diệp Thư .
“Ưm... Khụ khụ!” Khổng Kiệt cúi ho vài tiếng.
“Sao ? Bị sặc nước ? Đi, chúng đến bệnh viện!” Diệp Thư lập tức kéo cánh tay , lôi ngoài.
Diệp Thâm đưa tay kéo cánh tay còn của , : “Anh tự xuống nước ngâm một lúc đúng ? Muốn chị đau lòng ?”
Diệp Thư sững sờ, lập tức hất tay Khổng Kiệt , khinh bỉ , chút xíu đau lòng trong lòng tức thì sự tức giận che lấp.
Anh dám dùng loại thủ đoạn với cô !
“Anh ! Tiểu Thư, em tin !” Khổng Kiệt Diệp Thư sốt ruột .
“ tin em trai hơn!” Diệp Thư .
“ , .” Khổng Kiệt hai chị em, chỉ câu .
“Nếu thật sự rơi xuống nước, giày da mất .” Diệp Thâm đôi giày chân : “Cho dù mất, khi lên bờ cũng sẽ dính đầy bùn đáy hồ, nhưng xem bây giờ, đôi giày da trông giống như ngâm nước chút nào.”
Khổng Kiệt rụt chân , cứng đờ.
“Ha!” Diệp Thư chằm chằm đôi giày của , đột nhiên bật chế giễu: “Anh cởi giày mới xuống nước đúng ? Muốn cứu vãn vợ mà còn tiếc một đôi giày da! Trong lòng , còn bằng một đôi giày da!”
Cô đang tự chế giễu bản , mắt mù mà yêu loại đàn ông .
lọt tai Khổng Kiệt là ý đó, cảm thấy Diệp Thư đang châm chọc nghèo.
Anh xuất nông thôn, từ nhỏ gia cảnh bần hàn, mất cha từ sớm, nếm đủ khổ cực.
Giày da, khi còn nhỏ, là thứ mơ cũng dám nghĩ sẽ sở hữu.
Sau khi nhập ngũ, cuối cùng cũng mua giày da, một đôi một đôi, mỗi đôi đều quý như báu vật, lau chùi bóng loáng, đặt trong hộp, ít khi mang.
mỗi khi ở cùng Diệp Thư, hoặc đến nhà họ Diệp, nhất định sẽ mang.
“, giả vờ rơi xuống nước, để em đau lòng cho ! giả vờ rơi xuống nước ? Chẳng lẽ em nhất định thấy thật sự rơi xuống nước c.h.ế.t đuối mới cam tâm !” Khổng Kiệt gầm lên.
Mèo con Kute
“Chát!”
Diệp Thư giơ tay tát một cái.
Mắt Khổng Kiệt tức thì đỏ rực, thở hổn hển chằm chằm cô .
Trước mặt nhiều như , cô mà cho chút mặt mũi nào!
Diệp Thư đ.á.n.h xong cũng hối hận, nhưng cô chịu yếu thế mà trừng mắt .
Như càng khiến Khổng Kiệt cảm thấy mất mặt, nghiến răng nghiến lợi... bỏ .
Thế nhưng Diệp Thâm kéo .
“Lại chạy ? Nghe mỗi chuyện gì với là bỏ chạy, trốn tránh vấn đề. Lên , rõ chuyện với chị, dẫn em gái .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-141-cut-ngay-di.html.]
“Buông !” Khổng Kiệt đang lúc tức giận, bất chấp tất cả mà gào lên.
Diệp Thâm như thấy mà lôi lên lầu.
Khổng Kiệt vung tay đ.ấ.m một cú.
Sau đó cùng với những tiếng “Ối giời!”, “Ối giời!” của Lưu Nguyệt Quế, Diệp Thâm đ.ấ.m đá lôi lên lầu....
Những cú đ.ấ.m to như cái bát giáng xuống như búa tạ, vang lên tiếng ‘đùng đùng’, Hoa Chiêu mà cũng thấy đau.... xót cả tay Diệp Thâm.
Diệp Thư chút biểu cảm theo lên lầu.
Diệp Thâm ném Khổng Kiệt phòng của chị , còn bản thì .
Hoa Chiêu và Lưu Nguyệt Quế đuổi theo.
Lưu Nguyệt Quế quên mất vẻ “đáng sợ” của Hoa Chiêu, đuổi theo cô hỏi: “Có chuyện gì ? Bọn nó cãi ? Tại thế?”
Ngẩng đầu thấy Diệp Thâm, bà lập tức oán trách: “Sao tay nặng đến ? Thế thì chị con mà sống chung với nó ! Cái Khổng Kiệt đó là tính nhỏ nhen, tự cao và thù dai !”
Diệp Thâm và Hoa Chiêu đều bà , Nhị thím quả thật là.....
Hoa Chiêu , lớn tiếng : “Nhị thím, bao nhiêu năm nay chị cứ giữ thể diện cho , cứ nghĩ cho , kết quả thì ? Bị nhà coi như con bằng bột, nắn thế nào thì nắn thế đó.
“Hôm nay Thâm đ.á.n.h , dám đ.á.n.h chị ? Anh dám đ.á.n.h chị một cái, thì sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t ngay!” Hoa Chiêu hung dữ .
Biểu cảm , trong mắt Lưu Nguyệt Quế cũng còn đáng sợ nữa, bà cô đang đùa: “Nói bậy bạ, nó đ.á.n.h chị con, là vì thương chị con đó.”
“Vậy thì cứ để thương nhiều một chút, chịu đựng nhiều một chút !” Hoa Chiêu .
“ mà đợi nó về nhà, chồng nó sẽ tha cho nó .” Lưu Nguyệt Quế cũng lớn: “Lúc đó Thâm còn thể xông nhà nó đ.á.n.h chồng nó ? Hay là Diệp Thư tự tay đ.á.n.h chồng ? Cuối cùng thì tất cả đều đổ lên đầu chị con !”
Nỗi lo của bà là lý, nhưng Diệp Thư căn bản định về cái nhà đó nữa .
Điểm Hoa Chiêu . Bây giờ cô mà cho Lưu Nguyệt Quế Diệp Thư định ly hôn, Lưu Nguyệt Quế nhất định sẽ bất chấp sự ngăn cản của họ mà xông , ngày nào cũng tẩy não Diệp Thư.
Sát thương thì lớn, nhưng phiền phức thì mạnh.
Trong phòng, Diệp Thư Khổng Kiệt đau đến nỗi thể thẳng lưng, cô còn chút nào cảm thấy xót xa.
--- Tái Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Béo Muốn Đổi Đời (177) ---
“Lát nữa sẽ tìm một tờ đơn xin ly hôn, điền , gửi về đơn vị của , bảo họ phê duyệt, chúng chính thức ly hôn.” Diệp Thư .
Cô ly hôn, thì do Khổng Kiệt chủ động xin.
“ đồng ý!” Khổng Kiệt nghiến răng : “Cô cứ bỏ ngay cái ý nghĩ đó ! thà c.h.ế.t cũng ly hôn với cô!”
Diệp Thư tức đỏ mắt: “Vậy ? Cứ bắt nạt cả đời ? Khổng Kiệt, cho , một là trong vòng một tuần dọn và em gái , hai là gặp họ một là đ.á.n.h một !
“ là tập quyền từ nhỏ đến lớn! Anh sợ họ đ.á.n.h c.h.ế.t thì cứ thử xem!” Diệp Thư xong liền đá về phía Khổng Kiệt.
Cô dối, là cháu gái lớn của nhà họ Diệp, cô sinh khi thành lập nước, khi còn chiến loạn, cô nuôi dưỡng như con trai, võ công tuy bằng hai em, nhưng hồi đó trong phụ nữ thì ít ai bì kịp cô.
Chỉ là ngần năm chút mai một, nhưng để Khổng Kiệt chứng kiến năng lực tay của cô thì quá đủ .
Khổng Kiệt dám đ.á.n.h trả, nhưng khống chế Diệp Thư, bắt nắm đ.ấ.m của cô, đỡ chân cô, lực của cô tuy lớn, nhưng đ.á.n.h huyệt vị thì vẫn đau như thường.
Mấy phút , Khổng Kiệt Diệp Thư đá cho hoa mắt chóng mặt.
Những năm qua vợ lợi hại đến ? Khổng Kiệt đất nghĩ.
Diệp Thư chỉnh sửa quần áo của , cảm thấy sảng khoái, cái cục tức uất ức kìm nén bao năm cuối cùng cũng vơi phần nào.
Cô Khổng Kiệt đất, thở phào một : “Trước đây cơ hội thể hiện điều , cũng đ.á.n.h , chỉ thể hiện mặt nhất của mặt , giống như đầu gặp ...
“ bây giờ thì, thấy dù chỉ một cái! Dậy , đến nhà cô, dẫn theo em gái , ngoài tìm đại một nhà khách nào đó mà ở, họp xong thì cút ngay .”