Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 14: Không Đúng Như Lời Đồn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:35:57
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba thấy Hoa Chiêu, ánh mắt lập tức trở nên soi mói, quét cô từ xuống một lượt, đó vội vàng dời tầm mắt, dường như thêm một cái cũng thấy khó chịu.
Vừa dời tầm mắt, họ liền thấy mấy con heo con trong giỏ mây lưng Hoa Chiêu, và trong chiếc giỏ xách tay cô, mấy chục con vật nhỏ màu vàng kêu chiếp chiếp.
Cái bà cụ gầy gò, năm sáu mươi tuổi, lớn tuổi nhất trong họ, mắt bỗng sáng rực lên, vẻ mặt đầy bất ngờ mừng rỡ: “Cái là cháu mua đấy ? Nuôi nhiều thế cơ ? Nuôi xuể đấy?”
Hoa Chiêu quen bà nên đáp lời.
Hoa Cường ba hỏi: “Các vị tìm ai?”
Người phụ nữ khác ba mươi tuổi, đeo găng tay, liền : “Có là chú Hoa ạ? Chúng cháu ở Đại Bắc Pha, chúng nhà chuyện nhé?”
Ánh mắt Hoa Cường đảo qua đôi găng tay của cô , chút bất ngờ.
Mùa ít đeo găng tay, hơn nữa cô đeo một đôi sạch sẽ, giống găng tay việc, điều thể hiện một phận, đó là bà mối.
Nhà ông mà bà mối tự tìm đến cửa ? Lại còn dẫn theo một đàn ông nữa?
Ánh mắt Hoa Cường lập tức rơi đàn ông duy nhất.
Tuổi cũng còn nhỏ, qua gần ba mươi , lớn thế mà lấy vợ ? Chắc chắn là vấn đề gì !
Ánh mắt Hoa Cường liền trở nên xét nét, khinh thường, lập tức nữa.
Mèo con Kute
Nếu là ba ngày , ông chắc chắn sẽ như , ông sẽ tỉ mỉ đ.á.n.h giá , thậm chí còn thấy chút hài lòng.
Dù thì đàn ông cũng ngây ngô khờ khạo, già tàn tật, tứ chi lành lặn...
bây giờ, so với Diệp Thâm, những đều lọt mắt ông nữa.
Sự khinh thường của Hoa Cường lập tức khiến sắc mặt ba vui, ánh mắt đồng thời đổ dồn về phía Hoa Chiêu.
Cái con 'tinh gấu đen' mà ông nuôi đây, còn tư cách gì mà chê bai khác?
“Chú ơi, chúng nhà chuyện nhé?” Bà mối nặn một nụ .
Đại Bắc Pha cách đây khá xa, họ cả buổi sáng mới tới, nhà uống chén nước ăn bữa cơm , thì phí quá.
Tiểu Hoa nhà ông mà chủ động đến cầu hôn... Trong lòng Hoa Cường dâng lên một niềm kiêu hãnh khó tả, xem, Tiểu Hoa nhà ông cũng đến nỗi tệ...
Ông giữ kẽ : “Mời .”
Một nhóm bước nhà, bà cụ gầy gò lập tức đảo mắt quanh, quan sát tình hình trong nhà.
Ối chà, chẳng gì sất, nhà trống bốn bức tường! Nhìn còn nghèo hơn cả nhà bà ! Có vẻ giống lời đồn đại cho lắm!
mà, căn nhà khá sạch sẽ, kính lau bóng loáng như gì, các ngóc ngách cũng một hạt bụi, ngay cả sờ tường cũng dính chút tro nào.
Điều cũng khớp với lời đồn.
Hoa Chiêu sân , đặt bốn con lợn con chuồng lợn sẵn từ , còn gà con và vịt con thì cho riêng 3 cái giỏ, mang kho cất.
Bên ngoài vẫn còn lạnh, hơn nữa đây là vùng núi, thả rông khi chúng còn nhỏ thế , chớp mắt một cái là sẽ thú vật ăn thịt mất.
Sau đó cô nhà rửa tay, rửa bát, rót nước cho mấy .
Tuy quá nhiệt tình, nhưng cũng tệ. Thái độ ôn hòa, động tác nhẹ nhàng, giống như một cô gái nông thôn bình thường, ít và chăm chỉ.
Điều khớp với lời đồn!
Bà cụ gầy gò trong mắt vài phần hài lòng, đàn ông cũng thẳng Hoa Chiêu một cái.
Hoa Chiêu tuy rằng đeo găng tay là bà mối, nhưng cô cảm nhận cảm giác xem mắt.
Cô là phụ nữ xem mắt 99 !
Cô cũng thẳng đàn ông một cái.
Dáng vẻ hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, lông mày rậm, mắt hẹp, mặt dài, biểu cảm nghiêm nghị, ánh mắt lạnh nhạt. Nhìn là tính tình .
Hơn nữa cô trải qua nhiều chuyện, loáng thoáng thể cảm nhận một luồng sát khí từ đàn ông .
Không .
Hoa Chiêu đưa kết luận, lập tức tiễn khách.
“Các vị đến đây việc gì?” Hoa Chiêu đổi vẻ rụt rè ban nãy, hỏi một cách sảng khoái.
Lại khiến ba ngớ , mở miệng chuyện với khách là cô ư? Lại còn vẻ là chủ gia đình nữa chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-14-khong-dung-nhu-loi-don.html.]
Thôi kệ, nhà họ Hoa từ trong ngoài đều toát lên vẻ kỳ lạ, khác với những gì họ đây.
“Đây là Vương Chí Dũng, là thanh niên nhất nhì ở Đại Bắc Pha của chúng , chú xem dáng vẻ nó trai !” Bà mối ha hả, bắt đầu quy trình, giới thiệu đàn ông mang đến cho Hoa Cường.
Khen ngợi đến mức lồng lộn.
Người đàn ông đúng là của hiếm một hai đời. vì quá , nên vợ phúc khí đủ, xứng đôi, tự đoản mệnh mà c.h.ế.t.
Họ hỏi thăm khắp trăm dặm xung quanh, đó phát hiện Hoa Chiêu là phúc khí lớn, lẽ miễn cưỡng thể xứng với đàn ông như .
Hoa Chiêu lập tức xua tay: “Đừng đừng đừng, cháu cũng là phúc bạc! Cháu từng nào cha là phúc, các vị chắc chắn là lừa , hỏi nhầm .”
Hoa Chiêu đàn ông một cái: “Người đàn ông như thế, cháu cũng xứng! Khiến các vị chạy uổng một chuyến , cứ thong thả, cháu tiễn.” Cô dậy tiễn khách.
--- Sống thập niên 70: Vợ béo đổi đời(19) ---
Bà mối tâng bốc đàn ông như thế, thực là chèn ép cô, ngụ ý rằng cô “miễn cưỡng” mới xứng với .
Xứng với cái đầu quỷ nhà !
Hoa Chiêu lập tức còn giữ thể diện cho họ nữa.
Không ai cũng cần đối xử lịch sự, khi khác nhổ mặt mà vẫn tủm tỉm ư? Là đang chờ khác nhổ thêm một bãi nữa ?
Lúc , cách đúng đắn là tát cho một cái!
Thái độ của Hoa Chiêu qua loa, ý khinh thường đàn ông cũng hề che giấu.
Vương Chí Dũng và lập tức tức đến ngửa .
Vương Chí Dũng trầm mặc chằm chằm Hoa Chiêu, gì.
Mẹ Vương Chí Dũng mở miệng định mắng: “Cái đồ...”
Phía sân đột nhiên truyền đến tiếng lợn kêu, bốn con lợn con đ.á.n.h , kêu ầm ĩ.
Tiếng kêu đó, sống động, mạnh mẽ, phảng phất một mùi thịt nồng nặc...
Mẹ Vương Chí Dũng giật tỉnh táo , đột nhiên c.ắ.n lưỡi một cái, nhe răng nhếch mép : “Cái đồ tiểu nha đầu nhà cô cái gì, phận tự là , mà do ông trời định đoạt! Có nửa đời vận mệnh , nửa đời cực kỳ! Có khi lấy chồng thì phận , khi lấy chồng cực kỳ!
“ thấy cô cũng khá lắm đó, cái vóc dáng , là vượng phu! Lại thêm cái của con trai nữa, chắc chắn sẽ kéo vận mệnh của cô lên thôi!”
Bà mối liếc lão Ảo Bà, bao giờ “lão yêu bà” khéo ăn đến thế!
Mẹ Vương Chí Dũng họ Ảo, tính tình đanh đá chua ngoa, lâu dần lén gọi bà là “lão yêu bà”. Thật , gọi thẳng mặt là lão Ảo Bà bà cũng để tâm, dám chọc giận bà , bà ngược còn thấy đó là chuyện .
Lão Ảo Bà đợi Hoa Chiêu từ chối nữa, vội vàng hỏi vấn đề : “Ông ơi, ông một tháng năm mươi tệ tiền lương ạ?”
Thời khái niệm riêng tư, hầu hết lương của đều công khai, sợ khác , mà cũng nên sợ khác .
Hoa Cường gật đầu: “ , năm mươi tệ.”
Gia đình là nhắm tiền của ông ?
Cái cũng , hai bên tìm hiểu , kiểu gì cũng cái gì đó để mà nhắm tới.
Ông lướt mắt cô cháu gái béo ú của , cái của cháu gái ông hiện tại chỉ ông , ngoài vì tiền của ông mà đến tận nhà, ông cũng thấy lạ.
Trước đây đến cả vì tiền mà đến cũng chẳng !
(Bởi vì địa phương đều tiền của ông đều cô cháu gái béo ú ăn hết, mà bây giờ ông sắp c.h.ế.t, cũng tiền , ai mà thèm đến?)
Mắt lão Ảo Bà sáng rực, một tháng năm mươi tệ ư? Nhà bà mấy chục năm cũng tiết kiệm năm mươi tệ nào! Chứ đừng là tiết kiệm tiền, năm nào cũng còn thiếu nợ đội sản xuất vài tệ nữa chứ!
Lão Ảo Bà đột ngột đầu , Hoa Chiêu.
Đây đúng là con gà mái đẻ trứng vàng! Một tháng đẻ năm mươi tệ, một năm là sáu trăm tệ... Có thể đẻ vài tháng cũng ! Đủ cho nhà bà trả hết nợ nần !
Bà cướp, cũng cướp cho bằng cô !
“Chú ơi, chú xem chúng cháu thành ý đủ ! Hôm nay là đến để lo chuyện chính sự đấy!” Lão Ảo Bà với Hoa Cường: “Chú xem thế , trưa nay chúng cùng ăn một bữa cơm, chuyện của hai đứa trẻ coi như xong xuôi, chiều nay nó sẽ theo chúng cháu về nhà, là nhà họ Vương chúng cháu .
“Chú cứ yên tâm, chúng cháu đảm bảo sẽ đối xử với nó!”
Cô mà c.h.ế.t, cũng chẳng gì là tệ hại cả!
Vì năm mươi tệ tiền lương một tháng , bà về nhà đóng ván thờ cúng con 'tinh gấu đen' cũng !