Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 137: Dị Hương ---
Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:38:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khổng Kiệt đương nhiên đồng ý, điên cuồng chèo ngược hướng.
Hai giằng co, chiếc thuyền bắt đầu vòng vòng.
Diệp Thư vội vàng ngừng tay, tức giận : "Anh rốt cuộc gì? Anh chịu đựng uất ức cả đời ? nợ mắc nợ gì ? Chỉ vì gả cho vợ, mà sỉ nhục cả đời ư?!"
" sẽ bảo họ sửa! sẽ bảo họ sửa!" Khổng Kiệt chỉ đúng một câu .
Lòng Diệp Thư bốc hỏa: "Trừ khi bảo họ rời khỏi nhà , từ nay về phép đặt chân nửa bước! Ngay cả lễ Tết cũng ! Bằng thì miễn bàn!"
"Tiểu Thư! Cô lý lẽ một chút , là con trai cả trong nhà, phụng dưỡng cha , còn lễ Tết, thể cho nhà? Nói ngoài sẽ nghĩ thế nào?"
Diệp Thư chuyện với nữa, một tay ném mạnh mái chèo thật xa, nhảy tòm xuống hồ.
Cô bơi.
"Tiểu Thư!" Khổng Kiệt thuyền cuống quýt xoay vòng, tưởng Diệp Thư định tự tử.
Kết quả thấy Diệp Thư đang bơi một cách duyên dáng, tin rằng lát nữa là thể lên bờ.
Còn chiếc mái chèo trôi xa, chỉ một chiếc mái chèo trong tay, chèo tới .
Anh bơi, nên cũng chèo thuyền mấy.
"Chậc!" Khổng Kiệt thở dài thườn thượt.
Hoa Chiêu và Diệp Thâm xe đến vườn ươm quốc doanh, nơi đây bán hoa cỏ.
Cuộc sống tươi cần tô điểm, thể thiếu hoa cỏ, mỗi vườn ươm đều mở cửa đón khách, bán các loại hoa, cây cảnh, và cả các loại cây ăn quả nữa.
Hai bước vườn ươm đầu tiên, cả sân đầy hoa tươi, rực rỡ muôn màu, vô cùng mắt, hơn nữa còn thơm.
Diệp Thâm lập tức mùi hương xộc mũi mà hắt một cái.
Anh giờ thích những thứ mùi thơm, dù là mùi hoa mùi mỹ phẩm.
Anh cúi đầu cô gái nhỏ qua vai , lớn đến chừng , mùi hương duy nhất thích, chính là mùi của tiểu Hoa nhà .
Diệp Thâm xích gần Hoa Chiêu hơn một chút, cúi đầu ngửi hương tóc cô, mới cảm thấy mũi dễ chịu hơn.
"Muốn mua gì ạ?" Nhân viên vườn ươm hào hứng tới hỏi.
Anh chừng hơn 20 tuổi, cao lắm, thấy Hoa Chiêu suýt chút nữa thì mắt rời , nhưng đến gần hơn mới phát hiện cô gái nhỏ là một phụ nữ thai, phía còn một đàn ông lạnh lùng.
Ánh mắt chạm ánh mắt đàn ông, lập tức đông cứng mà rùng một cái, dám lung tung nữa.
"Có loại hoa nào đặc biệt đặc biệt ạ? Loại mà các nỡ bán ." Hoa Chiêu hỏi.
Anh ngẩn một chút, liếc biểu cảm của Diệp Thâm, : "Có ạ, mời theo ."
Anh dẫn hai xuyên qua khu vực ngoài trời bày đầy hoa tươi ở cổng, nhà kính bằng nhựa phía .
Vào thời điểm , nhựa là một loại vật liệu khan hiếm, dân thường khó mua . Ngay cả những vườn ươm quốc doanh cũng xây mấy nhà kính là xây ngay.
Quả nhiên, hoa cỏ trong nhà kính tinh xảo và quý giá hơn hẳn.
Bên ngoài, đủ loại hoa rực rỡ sắc màu, nở rộ náo nhiệt đều là những loài hoa quen thuộc như hoa hồng, hoa ly, đỗ quyên.
Bên trong chủ yếu là các loại cây xanh nhiệt đới. Hoa Chiêu thấy cây phát tài, cây trúc bách hợp, những loại phổ biến ở hậu thế nhưng hiếm thấy ở miền Bắc thời điểm .
“Sư phụ, hai vị khách xem hoa của chúng .” Chàng trai trẻ với một ông lão ở bên trong.
Ông lão thẳng dậy từ giữa những khóm hoa, Hoa Chiêu và Diệp Thâm.
Cô bé thật xinh , nom như một đóa hoa, hợp với những bông quý của ông. Vậy thì cứ để họ xem một chút.
Ông lão gật đầu: “Đi thôi.”
Ông dẫn hai khỏi nhà kính nhựa, đến một nhà kính thủy tinh phía .
Dù thủy tinh hiếm bằng nhựa, nhưng chi phí cao hơn, nên hoa cỏ trong nhà kính thủy tinh càng thêm phần xuất sắc.
Nhà kính thủy tinh nhỏ, chỉ hơn trăm mét vuông. Hoa Chiêu lướt qua một lượt, trong mười loài hoa nổi tiếng của Trung Quốc, ở đây đến 9 loài.
Hoa mai, đầu trong mười loài danh hoa, ở đây, lẽ nhiệt độ ở đây thích hợp cho hoa mai sinh trưởng.
Ông lão dẫn hai đến chính giữa nhà kính, nơi mấy chậu cây nhỏ xanh biếc.
“Đây là những cây nổi tiếng của vườn ươm chúng , nhưng giờ qua mùa hoa , hai vị xem tạm .”
Hoa Chiêu...
Mèo con Kute
Thấy vẻ mặt nên lời của Hoa Chiêu, ông lão , cầm một cuốn sổ nhỏ bên cạnh chậu hoa mở: “Đây là ảnh chụp lúc chúng nở hoa, xem cái cũng .”
Cái còn tạm . Hoa Chiêu lật xem cuốn sổ, những bông trong đó màu hồng, trắng, đỏ, nở rộ quả thực . Đặc biệt, còn một cây hai màu, một bông hoa nửa hồng nửa trắng.
“Cây bán bao nhiêu ạ?” Hoa Chiêu hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-137-di-huong.html.]
“Cô bé mắt đấy, vườn ươm chúng giỏi nhất là lai tạo hoa , nhưng bao nhiêu năm nay cũng chỉ lai tạo duy nhất một chậu hai màu , bán.” Ông lão .
Hoa Chiêu...
“Những chậu khác, 100 đồng một chậu.” Ông lão .
“Đắt thế ạ!” Hoa Chiêu kêu lên kinh ngạc.
Ông lão liếc cô một cái: “Đây đều là những sản phẩm tinh túy hiếm , khó mà tìm , hơn nữa tuổi hoa đều 10 năm. Bên ngoài cây con rẻ hơn, 1 đồng, 5 đồng một chậu đều .”
“Vậy còn hạt giống thì ạ? Có ?” Hoa Chiêu hỏi.
Ông lão cô một nữa, gật đầu: “Có, 1 hào một hạt.”
“Vậy cháu mua một ít hạt giống ạ.” Hoa Chiêu .
Ông lão gì, bỏ .
Hoa Chiêu cũng định theo, nhưng đột nhiên ngửi thấy một mùi hương lạ lùng, thanh khiết.
Mùi hoa dịu nhẹ, thoang thoảng, , nhưng bất cứ ai ngửi qua đều sẽ yêu thích nó, khiến cứ hít hà mãi.
Cô đầu , ngay lập tức xác định nguồn gốc mùi hương, đó là một chậu lan giấu trong góc.
Lá cây lan vẻ héo, rũ xuống mềm mại, hoa cũng ủ rũ, qua là nó đang bệnh.
“Chậu hoa bán bao nhiêu ạ?” Hoa Chiêu chỉ chậu lan hỏi.
Ông lão lướt qua, lập tức lắc đầu: “Đó là của một ông Hạ gửi ở đây, nhờ giúp chữa bệnh cho cây. Thật là, nuôi hoa mà cứ thích nuôi, còn bảo mùi hoa trị đau đầu, nuôi hoa cả đời cũng kiểm chứng điều đó.”
--- Trùng Sinh Thập Niên Bảy Mươi: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(172) ---
Diệp Thâm lập tức cau mày, dùng mùi hoa để chữa đau đầu, chỉ một .
Hạ Kiến Ninh.
Hoa Chiêu phát hiện sự khác thường của , lập tức hỏi: “Là ?”
Diệp Thâm cô, đúng là một cô bé thông minh.
Anh gật đầu.
“Ồ.” Hoa Chiêu theo ông lão rời khỏi nhà kính thủy tinh.
Sau khi họ , những chiếc lá của chậu lan từ từ rũ xuống, héo rũ.
Ông lão dẫn họ đến một nhà kho khác, nơi chứa đầy hạt giống hoa cỏ.
Thông thường, ít đến mua hạt giống, hoa cỏ cỏ dại, cần chăm sóc cũng sống . Có chăm sóc cẩn thận còn thành công, đó là lý do tại thị trường hoa cỏ.
nếu đến mua hạt giống, họ cũng sẽ bán.
Diệp Thâm tò mò kéo tay Hoa Chiêu, vợ nhỏ tiêu tiền phóng khoáng của tiếc 100 đồng, mà mua thứ 1 hào? Sao cảm thấy giống cô nhỉ?
Mặc dù 100 đồng mua một chậu hoa xa xỉ và cần thiết, nhưng nếu cô thích, cũng là .
Hoa Chiêu mỉm với mà gì.
Những chậu hoa nuôi trồng thì định hình , đột nhiên biến dị sẽ khó giải thích, chi bằng mua thẳng hạt giống, đến lúc nở loại hoa gì cũng liên quan đến cô, hạt giống vốn dĩ là như mà~
Ông lão một cái giá, đó những gói nhỏ treo thẻ ghi tên.
Hoa Chiêu đột nhiên mắt sáng lên, chỉ một túi : “Trà hoa dại?”
“ , hạt giống hoa dại thu mua từ tay những nông dân già ở miền Nam, dùng để lai tạo.” Ông lão .
Lai tạo giống dại với giống hiện thường sẽ tạo những giống mới.
“Vậy thì lấy loại ạ!” Hoa Chiêu .
Ông lão liếc cô một cái, nể tình cô bé xinh như hoa, ông chấp nhặt với cô!
“Cùng lắm là bán cho cô một nắm.” Ông lão xong, thò tay bốc một nắm.
Túi hạt giống hoa đủ loại, to nhỏ đều, nhưng so với các loại hạt giống hoa cỏ khác, hạt hoa lớn, hạt lớn nhất bằng hạt dẻ, nhỏ nhất cũng bằng hạt phỉ, nắm chỉ hơn mười hạt.
“Đủ , đủ .” Hoa Chiêu . Cô hạt giống , thể tự lai tạo thêm.
Cầm hạt giống xong, Hoa Chiêu những dãy giá chứa đầy những túi hạt giống, rời .
“Sư phụ, mỗi loại hạt giống cũng cho cháu một ít ? Đỗ quyên, mẫu đơn, thủy tiên, cháu đều .”
Ông lão tức giận, cô bé giống trồng hoa nghiêm túc gì cả, cô chỉ đến đây chơi bời thôi.
“Không bán.” Ông lão .
“...Vậy các chú thu mua hoa ạ?” Hoa Chiêu hỏi.